Giáo Phận Ban Mê Thuột

https://gpbanmethuot.vn


Lời Chúa THỨ NĂM TUẦN 25 THƯỜNG NIÊN

“Sau đó, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác…” (Lc 10,1)

30.09.2021

THỨ NĂM TUẦN 26 THƯỜNG NIÊN
Thánh Giêrônimô, Linh mục tiến sĩ



Lc 10, 1-12

SỨ MẠNG CỦA MỌI KITÔ HỮU

“Sau đó, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác…” (Lc 10,1)

Suy niệm: Khởi đầu chương 10, Phúc Âm Luca Giáo hoàng: “Sau đó, Chúa chỉ định 72 người khác…” bởi vì trước đó Luca đã dành cả chương 9 thuật lại việc Chúa chọn Nhóm Mười Hai, để họ ở với Ngài, dạy dỗ họ, và rồi sai họ đi loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa. Điều đó có nghĩa là ngoài Nhóm Mười Hai còn có những người khác cũng tin theo Chúa Kitô: họ cũng được kể là môn đệ và ở với Ngài và cũng được sai đi loan báo Tin Mừng. Sứ mạng thật cấp bách: “lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít” (c. 2), không thể khoán trắng cho Nhóm Mười Hai; trái lại, mọi môn đệ đều phải tham gia. Hơn nữa, họ không hành động riêng lẻ mà là cùng với nhau “từng hai người một” và cùng với các tông đồ, vì quả thật “bài sai” dành cho họ (cc. 3-11) xét về cơ bản cũng chính là “bài sai” dành cho các tông đồ (x. Lc 9,2-5).

Mời Bạn: Công đồng Vaticanô II minh định rằng việc loan báo Tin Mừng là ơn gọi và sứ mạng của mọi tín hữu chứ không phải của riêng các linh mục, tu sĩ. Thư Chung Hậu Đại Hội Dân Chúa năm 2010 cũng xác định “phương thế cụ thể” để loan báo Tin Mừng “trong bối cảnh xã hội hiện nay” là “toàn Dân Chúa tích cực cộng tác với mọi người thiện chí,” để “cùng nhau bồi đắp nền văn minh tình thương và sự sống” (32)

Chia sẻ: “Bài sai” 72 môn đệ (Lc 10,3-11) giống và khác với “bài sai” 12 tông đồ (Lc 9,2-5) ở những điểm nào?

Sống Lời Chúa: Cầu nguyện cho một người bạn.gia đình lương dân và loan báo Tin Mừng bằng đời sống bác ái trước khi nói với họ về Đức Giêsu.

Cầu nguyệnLạy Cha, nguyện danh Cha cả sáng, Nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện… Amen.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ

Thánh Giêrônimô, Linh mục tiến sĩ

Ca nhập lễ

Ngươi chớ bỏ đọc sách luật này, ngày đêm ngươi hãy suy gẫm nhhững điều ghi chép trong đó, để tuân giữ và thi hành những điều ghi chép trong đó: như thế, ngươi sẽ am hiểu, và đi đúng đường lối của Người.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, Chúa đã ban cho thánh linh mục Giê-rô-ni-mô trí thông hiểu và lòng mến yêu Kinh Thánh. Xin cho chúng con hằng thiết tha tìm đến lời Chúa là nguồn mạch ban sức sống dồi dào. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc

Phụng vụ Lời Chúa – (theo ngày trong tuần)

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, chúng con đã hân hoan đón nhận lời Chúa, xin cho chúng con cũng theo gương thánh Giê-rô-ni-mô mau mắn dâng lên Chúa của lễ đem lại ơn cứu độ. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Lạy Chúa là Thiên Chúa, tôi đã tìm thấy lời Chúa, tôi lấy nó làm của ăn; lời của Chúa trở nên niềm vui mừng cho tôi, và làm hoan lạc tâm hồn tôi, vì danh Chúa được kêu cầu trên tôi.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, chúng con vừa chia sẻ Mình và Máu Thánh Con Một Chúa để mừng lễ thánh Giê-rô-ni-mô. Ước chi bí tích này nung nấu tâm hồn chúng con, giúp chúng con chăm chú nghe theo lời giáo huấn của Kinh Thánh, và nhờ đó mà biết được con đường phải theo để đạt tới sự sống muôn đời. Chúng con cầu xin…

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ

THỨ NĂM TUẦN 26 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ

Lạy Chúa, Chúa đã tác tạo mọi sự cho chúng tôi hưởng dùng, Chúa đã xét xử công bình. Vì chúng tôi đã phạm tội và không tuân giữ các giới răn Chúa; nhưng xin Chúa hãy ban cho ban cho danh Chúa được vinh hiển, và xin hãy đối xử với chúng tôi theo lượng từ bi của Chúa.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, khi Chúa thương xót và tha thứ, chính là lúc Chúa biểu lộ quyền năng cách tỏ tường hơn cả; xin không ngừng ban ơn giúp chúng con đạt tới Nước Trời là hạnh phúc Chúa đã hứa ban mà chúng con đang hết lòng theo đuổi, chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) Nkm 8, 1-4a. 5-6. 7b-12

“Thầy Esdra mở sách luật ra, chúc phúc cho dân và toàn dân đáp lại: Amen! Amen!”

Trích sách Nơkhemia.

Trong những ngày ấy, toàn dân mọi người như một, tụ họp lại ở phố trước cửa Nước, họ xin thầy Esdra mang ra sách Luật của Môsê mà Chúa đã truyền cho dân Israel. Vậy thầy tư tế Esdra mang luật ra trước cộng đồng, gồm đàn ông, đàn bà và tất cả những ai có thể hiểu luật: hôm đó là ngày đầu tháng bảy. Từ sáng đến giữa trưa, thầy đứng ở công trường, trước cửa Nước, đọc sách trước mặt đàn ông, đàn bà và những người hiểu luật. Tất cả dân chúng đều lắng tai nghe đọc sách luật.

Thầy thư ký Esdra đứng trên bệ bằng cây mà đọc sách; thầy mở sách ra trước công chúng, vì thầy đứng nơi cao hơn mọi người. Khi thầy mở sách, thì tất cả đều đứng lên. Esdra chúc tụng Chúa là Thiên Chúa Cao Cả. Toàn dân đưa tay lên đáp lại: Amen, Amen. Họ cúi mình và phủ phục trước Thiên Chúa, mặt họ cúi sát đất. Các thầy Lêvi khiến dân chúng thinh lặng để nghe đọc Lề Luật: Dân chúng mỗi người đứng nơi mình. Một số người đọc từng đoạn trong sách luật Chúa, giải thích ý nghĩa, và người ta hiểu được điều đã đọc.

Nơkhemia là tổng trấn, Esdra là tư tế và là thư ký, các thầy Lêvi huấn luyện dân chúng, nói với họ rằng: “Ngày hôm nay được thánh hoá dâng cho Chúa là Thiên Chúa chúng ta: anh chị em đừng mang tang chế, đừng than khóc”. Vì lúc đó toàn dân khóc lóc khi nghe đọc các lời trong luật.

Họ nói với dân chúng rằng: “Hãy đi ăn thịt béo và uống rượu ngon, hãy gởi phần cho kẻ không có dọn sẵn cho mình, vì ngày này là ngày thánh dâng cho Chúa, đừng buồn sầu; vì niềm vui của Chúa là đồn lũy của chúng ta”.

Các Thầy Lêvi khiến toàn dân thinh lặng mà rằng: “Anh chị em hãy thinh lặng, vì hôm nay là ngày thánh, nên chớ lo buồn”. Vì thế toàn dân đi trở ra ăn uống, gởi phần cho những người không có, và đầy hân hoan vui mừng, vì người ta hiểu rõ những lời mình nghe giảng dạy.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 18, 8. 9. 10. 11

Ðáp: Giới răn Chúa chính trực, làm hoan lạc tâm can

Xướng: Luật pháp Chúa toàn thiện, bồi bổ tâm linh; chỉ thị Chúa cố định, phá ngu kẻ dốt.

Xướng: Giới răn Chúa chính trực, làm hoan lạc tâm can; mệnh lệnh Chúa trong ngời, sáng soi con mắt.

Xướng: Lòng tôn sợ Chúa thuần khiết, còn mãi muôn đời; phán quyết của Chúa chân thực, công minh hết thảy.

Xướng: Những điều đó đáng chuộng hơn vàng, hơn cả vàng ròng; ngọt hơn mật, và hơn cả mật chảy tự tàng ong.

Bài Ðọc I: (Năm II) G 19, 21-27

“Tôi biết rằng Ðấng Cứu Chuộc tôi hằng sống”.

Trích sách ông Gióp.

Ông Gióp nói: “Hỡi các bạn hữu của tôi, ít ra các anh cũng thương xót tôi, thương xót tôi, vì tay Chúa chạm đến tôi. Tại sao các anh như Thiên Chúa bắt bớ hành hạ tôi vậy, và tại sao các anh no chán thịt tôi? Có ai ghi chép giùm lời tôi, có ai viết nó vào sách, dùng bút sắt ghi trên lá chì, hay dùng đục chạm vào đá?

“Vì tôi biết rằng Ðấng Cứu Chuộc tôi hằng sống và ngày sau hết tôi sẽ từ bụi đất sống lại, da sẽ bọc lại thân tôi, và trong xác thịt, tôi sẽ nhìn thấy Thiên Chúa tôi. Chính tôi sẽ nhìn thấy Người và mắt tôi sẽ trông thấy, chớ không phải ai khác: niềm hy vọng ấy đã chất chứa trong lòng tôi”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 26, 7-8a. 8b-9abc. 13-14

Ðáp: Tôi tin rằng tôi sẽ được nhìn xem những ơn lành của Chúa trong cõi nhân sinh (c. 13).

Xướng: Lạy Chúa, xin nghe tiếng con kêu cầu, xin thương xót và nhậm lời con. Về Chúa, lòng con tự nhắc lời: “Hãy tìm ra mắt Chúa”. 

Xướng: Và lạy Chúa, con tìm ra mắt Chúa, xin Chúa đừng ẩn mặt xa con, xin đừng xua đuổi tôi tớ Ngài trong thịnh nộ, Chúa là Ðấng phù trợ con, xin đừng hất hủi con.

Xướng: Tôi tin rằng tôi sẽ được nhìn xem những ơn lành của Chúa trong cõi nhân sinh. Hãy chờ đợi Chúa, hãy sống can trường, hãy phấn khởi tâm hồn và chờ đợi Chúa.

Alleluia: 1 Pr 1, 25

Alleluia, alleluia! – Lời Chúa tồn tại muôn đời, đó là lời Tin Mừng đã rao giảng cho anh em. – Alleluia.

Phúc Âm: Lc 10, 1-12

“Sự bằng an của các con sẽ đến trên người ấy”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa chọn thêm bảy mươi hai người nữa và sai các ông cứ từng hai người đi trước Người, đến các thành và các nơi mà chính Người sẽ tới. Người bảo các ông rằng: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít; vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người. Các con hãy đi. Này Thầy sai các con như con chiên ở giữa sói rừng. Các con đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép, và đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào nhà nào, trước tiên các con hãy nói: “Bình an cho nhà này”. Nếu ở đấy có con cái sự bình an, thì sự bình an của các con sẽ đến trên người ấy. Bằng không, sự bình an lại trở về với các con. Các con ở lại trong nhà đó, ăn uống những thứ họ có, vì thợ đáng được trả công. Các con đừng đi nhà này sang nhà nọ.

“Khi vào thành nào mà người ta tiếp các con, các con hãy ăn những thức người ta dọn cho. Hãy chữa các bệnh nhân trong thành và nói với họ rằng: “Nước Thiên Chúa đã đến gần các ngươi”. Khi vào thành nào mà người ta không tiếp đón các con, thì hãy ra giữa các phố chợ và nói: “Cả đến bụi đất thành các ngươi dính vào chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin phủi trả lại các ngươi. Nhưng các ngươi hãy biết rõ điều này: Nước Thiên Chúa đã đến gần”. Thầy bảo các con, ngày ấy, thành Sôđôma sẽ được xử khoan dung hơn thành này”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, chúng con dâng những lễ vật này, xin Chúa vui lòng chấp nhận, và mở cho chúng con nguồn mạch mọi ơn phúc. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Lạy Chúa, đối với tôi tớ Chúa, xin nhớ lại lời Chúa, vì Chúa đã cho tôi hy vọng vào lời Chúa, đó là điều an ủi tôi trong lúc tôi khốn khổ.

Hoặc đọc:

Do điều này mà chúng ta đã biết tình yêu của Thiên Chúa, là chính Người đã thí mạng sống mình vì chúng ta, nên chúng ta cũng phải thí mạng sống mình vì anh em.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, trong thánh lễ này, chúng con đã chung phần đau khổ với Ðức Kitô Con Một Chúa; xin Chúa thương đổi mới xác hồn chúng con, để chúng con được hưởng vinh quang với Người. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Suy niệm

MỖI NGƯỜI ĐỀU LÀ NHÀ THỪA SAI (Lc 10, 1-12)
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP

Loan báo Tin Mừng là sứ mạng của hết mọi người chứ không chỉ dành riêng cho các linh mục hay tu sĩ. Hình ảnh 72 môn đệ được Đức Giêsu sai đi rao giảng Tin Mừng cho thấy tính phổ quát của sứ vụ này.

Khi được sai đi loan báo Tin Mừng, người thừa sai cần hiểu rõ một nguyên tắc căn bản về sứ vụ tông đồ là: việc Tông đồ là của Chúa. Người tông đồ là người được sai đi để thi hành ý muốn của Thiên Chúa. Mục đích là làm sao cho muôn người được ơn cứu độ.

Tuy nhiên, không phải ai được sai đi cũng đều thành công trong sứ mạng, bởi lẽ người tông đồ sẽ bị những thử thách, khó khăn do ngoại cảnh gây nên, và đôi khi do chính sự yếu đuối của bản thân, nên dẫn đến tình trạng buồn chán, thất vọng và buông xuôi…

Vì vậy, bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu đã hướng dẫn các môn đệ về tư cách, phương pháp và tinh thần của người thừa sai, để các ông ra đi và hy vọng mang lại nhiều hoa trái.

Trước tiên: người môn đệ phải noi gương Thầy của mình, đến để cứu độ bằng con đường thập giá. Vì thế, can đảm đón nhận những khó khăn, trở ngại do hiểu lầm, kỳ thị, ghen tức và hóa giải nó trong yêu thương là tinh thần của người môn đệ. Khó khăn này được ví như: “Chiên giữa bầy sói“.

Thứ đến: người môn đệ phải sống cuộc sống thanh thoát, nhẹ nhàng trong sự thiếu thốn. Không quá lo lắng về cơm áo gạo tiền cách thái quá. Không bị của cải, sự sung sướng và an thân níu kéo bước chân người thừa sai. Bởi vì của cải vật chất không đương nhiên đem lại hạnh phúc cho con người, trái lại nó luôn có nguy cơ tha hóa và nô lệ hóa con người. Của cải vật chất vốn dễ làm cho con người trở nên mù quáng đối với bản thân cũng như trong tương quan với tha nhân; và khi đã trở thành mù quáng, con người tôn của cải vật chất lên làm cứu cánh và tự giam mình trong vỏ ích kỷ. Cần cảm nghiệm được tình yêu của Chúa trên cuộc đời mình qua sự chăm sóc của Ngài, vì thợ thì đáng được thưởng công. Vì thế: không bị, không tiền, không mang hai áo … là tinh thần của người thừa sai.

Tiếp theo: hãy noi gương Đức Giêsu, Đấng đến để cho chiên được sống và sống dồi dào, còn bản thân Ngài thì lại hóa mình ra không đến nỗi trở nên của ăn cho người khác. Vì thế, người môn đệ cần nhạy bén để khước từ cám dỗ là tìm mọi cách để thay đổi điều kiện sống cho mình, nhằm an thân và sung túc, trong khi đó sứ vụ thì bỏ bê. Như thế, không cẩn thận sẽ dẫn đến tình trạng: “Đi hết nhà này đến nhà kia” mà sứ vụ thì không sinh hoa trái.

Mặt khác: hội nhập văn hóa là điều cần thiết để Lời Chúa thấm nhập vào truyền thống, văn hóa, được chuyển tải bằng những thứ ngôn ngữ của chính người bản địa. Những sinh hoạt hằng ngày như ăn uống, nghỉ ngơi cũng cần thích nghi. Được như thế, người thừa sai sẽ không bị cuốn theo bản năng để chỉ lo cho bản thân nhằm đáp ứng nhu cầu “hạ đẳng” của chính mình. Vì vậy: “Vào bất cứ thành nào mà người ta tiếp đón thì cứ ăn những gì mà người ta dọn cho anh em”.

Hơn nữa: truyền giáo phải đi đôi với bác ái. Nếu lời giảng dạy là để giới thiệu Đức Giêsu như một vị Thiên Chúa nhân từ, yêu thương, đứng về phía người nghèo, áp bức, bất công để giải thoát con người cách toàn diện, thì việc bác ái chính là một chứng minh cụ thể về tình thương, sự liên đới do lòng thương xót của Thiên Chúa cho con người. Vì thế, người môn đệ cần: an ủi kẻ âu lo, nâng đỡ kẻ yếu đuối… để làm chứng cho: “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần”.

Cuối cùng: nhà truyền giáo phải là người thấm thía sự bình an của Chúa. Nếu không có bình an thì không thể trao ban cho người khác bình an được. Cuộc đời sứ vụ của người thừa sai mà thiếu đi yếu tố này, thì hẳn chính bản thân cũng bất hạnh, và như thế, chỉ còn gieo rắc sự thất vọng mà thôi. Tuy nhiên, bình an là một ơn ban của Thiên Chúa, kèm theo sự cộng tác của con người. Vì vậy: “Nếu ở đấy có con cái sự bình an, thì sự bình an của các con sẽ đến trên người ấy. Bằng không, sự bình an lại trở về với các con”.

Lạy Chúa Giêsu, lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Xin Chúa sai những người thợ lành nghề để ra đi thu lúa về cho Chúa. Xin Chúa cũng ban cho chính chúng con, là những người cũng được mời gọi tham gia vào sứ mạng truyền giáo ngày lãnh Bí tích Rửa Tội, luôn biết làm gương sáng, chu toàn bổn phận và trung thành với đời sống bác ái yêu thương. Amen.

 

BÌNH AN: DẤU CHỈ TIN MỪNG


(Thứ Năm sau Chúa Nhật XXVI TN)
Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

Đọc câu chuyện Chúa Giêsu sai 72 môn đệ đi rao giảng Tin mừng, hỏi các em thiếu nhi rằng khi đi rao giảng Tin Mừng thì các môn đệ trao ban cho tha nhân điều gì? Có em trả lời là chữa lành bệnh tật. Bỗng có em nói rằng không lẽ ai cũng đau yếu, bệnh tật cả, còn những người mạnh khỏe thì sao? Và rồi các em nhận ra ngay món quà mà các môn đệ tặng trao cho những người mình rao giảng chính là sự bình an.

Khi sai các môn đệ ra đi rao giảng Chúa Giêsu đã căn dặn các ngài không mang theo tiền bạc, bao bị, giày dép mà vào bất cứ nhà nào thì trước tiên hãy nói: “bình an cho nhà này”. Chúa còn nói thêm: “Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em (x.Lc 10,4-6). Vậy bình an là gì?

Một cái nhìn tương đối khá chuẩn về sự bình an dưới ánh sáng lời mạc khải đó là tình trạng được nhìn nhận, đón nhận và được yêu thương như mình đang là. Xin nhấn mạnh đến tình trạng “đang là” chứ không “phải là”. Được nhìn nhận, đón nhận và yêu thương như mình đang là thì đúng thật được yêu thương cách vô điều kiện. Sự bình an đích thực là đấy và nó khởi đi từ tình yêu của Thiên Chúa, Đấng yêu thương mọi người cách hoàn toàn nhưng không. Người sẵn lòng cho mưa rơi đều trên người lành lẫn kẻ dữ, cho mặt trời mọc lên soi sáng người công chính lẫn tội nhân (x.Mt 5,45).

Chúng ta có thể cảm nhận phần nào đó sự bình an theo nghĩa này trong bầu khí gia đình ấm êm thuận hòa. Đi đâu xa dù là ăn ngon mặc đẹp nhưng rồi sau một thời gian ngắn vẫn thấy “sao sao đó”. Khi thấy “sao sao đó” là lúc chúng ta đang ở trong tình trạng bất ổn, bất an cách nào đó ít nhiều. Về đến nhà thì có cảm giác bình an thật lạ vì mình đang ở giữa một bầu khí yêu thương thật sự tự nhiên. Trong một không gian mà mình có thể sống kiểu “ung dung tự tại” như mình đang là thì quả đúng thực là bình an.

Tin Mừng tường thuật khi sai các môn đệ ra đi rao giảng thì Chúa Giêsu sai đi từng hai người một (x.Lc 10,1). Con số hai nhắc nhớ chúng ta đến tính cộng đoàn. Phải chăng sự bình an mà các môn đệ trao tặng cho tha nhân khởi đi từ sự bình an giữa các ngài, từng hai người một? Chắc chắn là thế. Không ai có thể trao ban điều mình không có. Các ngài đã được Thầy Giêsu đón nhận, yêu thương và cả tín nhiệm cách vô điều kiện thì các ngài cũng phải biết yêu thương và đón nhận nhau trong hiện trạng của nhau, cả những ưu điểm lẫn khuyết điểm của nhau, nhất là những khác biệt của nhau.

Đức Giêsu Kitô là Tin Mừng. Người chính là sự Bình an mà Thiên Chúa tặng ban cho nhân loại. Đến thế gian, Con Thiên Chúa làm người không chỉ giang rộng đôi tay mà còn mở rộng cả Trái tim cực thánh để đón nhận chúng ta. Thiên Chúa đã yêu thương thế gian đến nỗi đã sai Con Một xuống thế gian không phải để luận phạt thê gian nhưng để thế gian tin vào Con của Người mà được cứu độ, được hưởng hạnh phúc vĩnh tồn (x.Ga 3,16-18).

Thiên Chúa luôn yêu thương và đón nhận chúng ta như chúng ta đang là, miễn sao chúng ta hãy để cho Người yêu vì Người là Cha toàn năng chí ái. Bạn và tôi, chúng ta có xác tín và cảm nghiệm chân lý này, hiện thực này không và như thế nào? Nếu có thì chắc hẳn chúng ta sẽ tích cực gieo rắc ơn an bình cho tha nhân hết sức có thể khi sẵn lòng đón nhận và yêu thương nhau trong hiện trạng của nhau và đó chính là Tin Mừng. Đến đây chúng ta mới hiểu lời của thánh tông đồ dân ngoại: “Vô phúc cho tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng” (1Cr 9,16).

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây