Chúa Nhật XXX Thường Niên - Năm A
Ca nhập lễ
Tâm hồn những ai tìm Chúa, hãy mừng vui. Hãy coi trọng Chúa và quyền năng của Người, hãy luôn luôn tìm kiếm thiên nhan Chúa.
Dẫn nhập Thánh lễ:
Trong ngôn ngữ của chúng ta, không có chữ nào được dùng nhiều bằng hai chữ Tình Yêu. Tinh yêu mà hôm nay phụng vụ đề cập đến là tình yêu hoàn mỹ, tinh tuyền, cao thượng và phong phú nhất: Đó chính là tình yêu đối với Thiên Chúa và tình yêu đối với tha nhân. Hai tình yêu này không tách rời nhau và chỉ là một. Chỉ có một động lực tình yêu làm cho chúng ta yêu Thiên Chúa và yêu tha nhân.
Ước mong rằng phụng vụ mà chúng ta tham dự hôm nay giúp chúng ta gặp được Chúa cũng như thắt chặt mối dây huynh đệ giữa mỗi người chúng ta. Để được như vậy chúng ta cùng nhau xin Chúa thứ tha những lỗi lầm.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, xin cho chúng con được thêm lòng tin cậy mến và biết yêu chuộng những điều Chúa truyền dạy, hầu đáng hưởng những gì Chúa hứa ban. Chúng con cầu xin...
Bài Ðọc I:
Xh 22, 21-27
"Nếu các ngươi hà hiếp các cô nhi quả phụ, Ta sẽ nổi giận các ngươi".
Trích sách Xuất Hành.
Ðây Chúa phán: "Ngươi chớ làm phiền lòng và ức hiếp khách ngoại kiều: vì các ngươi cũng là khách ngoại kiều ngụ trong đất Ai-cập. Các ngươi đừng làm hại cô nhi quả phụ. Nếu các ngươi hà hiếp những kẻ ấy, họ sẽ kêu thấu đến Ta, và chính Ta đã nghe tiếng họ kêu van. Ta sẽ nổi cơn thịnh nộ, sẽ dùng gươm giết các ngươi, vợ các ngươi sẽ phải goá bụa, và con cái các ngươi sẽ phải mồ côi.
"Nếu ngươi cho người nghèo khó nào trong dân cùng định cư với ngươi mượn tiền, thì ngươi chớ hối thúc nó như kẻ đặt nợ ăn lãi quen làm, và chớ bắt nó chịu lãi nặng. Nếu ngươi nhận áo sống của người láng giềng cầm cố, ngươi hãy trả lại cho kẻ ấy trước khi mặt trời lặn: vì nó chỉ có một áo ấy che thân, và không còn chiếc nào khác mặc để ngủ; nếu kẻ ấy kêu van đến Ta, Ta sẽ nhậm lời nó, vì Ta là Ðấng thương xót".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 17, 2-3a. 3bc-4. 47 và 51ab
Ðáp: Lạy Chúa là dũng lực con, con yêu mến Chúa
Xướng: Lạy Chúa là dũng lực con, con yêu mến Chúa, lạy Chúa là Ðá Tảng, chiến luỹ, cứu tinh.
Xướng: Lạy Chúa là Thiên Chúa, là sơn động chỗ con nương mình, là khiên thuẫn, là uy quyền cứu độ, là sức hộ phù con. Con xướng ca ngợi khen cầu cứu Chúa, và con sẽ được cứu thoát khỏi tay quân thù.
Xướng: Chúa hằng sống, chúc tụng Ðá Tảng của con, tán tụng Thiên Chúa là Ðấng cứu độ con. Ngài đã ban cho vương nhi Ngài đại thắng, đã tỏ lòng từ bi với Ðấng được xức dầu của Ngài.
Bài Ðọc II: 1 Tx 1, 5c-10
"Anh em đã bỏ tà thần trở về với Thiên Chúa để phụng sự Người và để trông đợi Con của Người".
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Thêxalônica.
Anh em thân mến, khi chúng tôi còn ở giữa anh em, anh em biết chúng tôi sống thế nào vì anh em. Và anh em đã noi gương chúng tôi và noi gương Chúa, đã nhận lấy lời rao giảng giữa bao gian truân, với lòng hân hoan trong Thánh Thần, đến nỗi anh em đã nên mẫu mực cho mọi kẻ tin đạo trong xứ Macêđônia và Akaia.
Vì từ nơi anh em, lời Chúa vang dội không những trong xứ Macêđônia và Akaia, mà còn trong mọi nơi; lòng tin của anh em vào Thiên Chúa đã quá rõ rồi, đến nỗi chúng tôi không còn nói thêm làm gì nữa. Vì người ta thuật lại việc chúng tôi đã đến với anh em thế nào, và anh em đã bỏ tà thần trở về với Thiên Chúa làm sao để phụng thờ Thiên Chúa hằng sống và chân thật, để trông đợi Con của Người từ trời mà đến, "Ðấng mà Người đã làm cho từ cõi chết sống lại", là Ðức Giêsu, Ðấng đã giải thoát chúng ta khỏi cơn thịnh nộ sắp đến.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 14, 23
Alleluia, alleluia! - Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu thương người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 22, 34-40
"Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi, và yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, những người biệt phái nghe tiếng Chúa Giêsu đã làm cho những người Sađốc câm miệng, thì họp nhau lại, đoạn một người thông luật trong nhóm họ hỏi thử Người rằng: "Thưa Thầy, trong lề luật, giới răn nào trọng nhất?"
Chúa Giêsu phán cùng người ấy rằng: "Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Ðó là giới răn thứ nhất và trọng nhất. Nhưng giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy là: Ngươi hãy yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi. Toàn thể Lề luật và sách các Tiên tri đều tóm lại trong hai giới răn đó".
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tín hữu
Chủ tế: Anh chị em thân mến, yêu mến bằng trái tim như trái tim của Chúa Giêsu thật khó biết bao. Chúng ta xin Chúa Cha ban ơn để chúng ta yêu mến Ngài trên hết mọi sự, và yêu người thân cận như Chúa Giêsu đã yêu thương chúng ta.
1. Yêu người thân cận không tách rời khỏi lòng mến Chúa, và yêu mến Chúa được thể hiện qua việc yêu thương người thân cận. Chúng ta cầu nguyện, để sự duy nhất của tình yêu này được thể hiện trong đời sống của Giáo Hội.
2. Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn. Đó là điều răn trọng nhất. Chúng ta cầu nguyện, xin cho suốt cuộc đời Ki-tô hữu, chúng ta dành vị trí cao nhất cho Chúa, và yêu mến Chúa trên hết mọi sự.
3. Con người được tạo dựng giống hình ảnh Chúa. Chúng ta cầu nguyện cho những người không tôn trọng phẩm giá của đồng loại nhận ra sự hiện diện của Chúa nơi mỗi người.
4. Thiên Chúa muốn được thờ phượng trong tinh thần và trong chân lý. Xin Chúa cho chúng ta trở thành người loan báo Tin Mừng không biết mỏi mệt, và can đảm dấn thân xây dựng nền văn minh tình thương.
Chủ tế: Lạy Cha, nguồn mạch tình yêu, xin đón nhận lời tạ ơn mà chúng con dâng lên Cha. Đức Giêsu, Con Cha đã yêu thương chúng con đến tận cùng khi trao ban chính mạng sống cho chúng con, và Người còn muốn ở lại với chúng con mọi ngày cho đến tận thế trong Lời của Người và trong bí tích Thánh Thể, để bày tỏ cho chúng con biết, tình yêu là con đường duy nhất dẫn đến niềm vui đích thực. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin nhìn đến lễ vật chúng con dâng để tỏ lòng kính tôn thần phục và xin cho lễ tạ ơn này góp phần làm vinh danh Chúa. Chúng con cầu xin...
Ca hiệp lễ
Xin cho chúng tôi được hân hoan mừng Chúa chiến thắng, và nhân danh Thiên Chúa, chúng tôi nâng cao ngọn cờ.
Hoặc đọc:
Đức Kitô đã yêu thương chúng ta, và đã phó mình làm của lễ tế thơm tho ngọt ngào dâng lên Thiên Chúa vì chúng ta.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, xin cho chúng con được hưởng nhờ trọn vẹn ơn thiêng của bí tích chúng con vừa cử hành để nhờ thánh lễ tưởng niệm Ðức kitô chịu thương khó, chúng con được sống lại với Người. Người hằng sống và hiển trị muôn đời...
Suy niệm
CỐT LÕI CỦA LUẬT LÀ LÒNG MẾN
CHÚA NHẬT 30 THƯỜNG NIÊN A
(Xh 22,21- 27; 1Tx 1,5c- 10; Mt 22,34- 40)
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP
Khi nói về tình yêu, hẳn đã có quá nhiều người biết và định nghĩa về chúng. Tuy nhiên, khi sống căn tính về tình yêu, thì có lẽ không mấy người đạt được! Đôi khi còn hiểu sai hay hành động lệch lạc hoặc phiến diện. Vì thế, sự cao quý của nó đôi khi bị mất ý nghĩa...!
Tin Mừng hôm nay được Đức Giêsu nói đến một thứ tình yêu hoàn hảo và phong phú. Hoàn hảo là vì khi yêu mến Chúa trên hết mọi sự, thì chúng ta sẽ được kín múc nguồn lực để yêu mến tất cả mọi người không trừ ai. Phong phú vì: “Giới hạn của tình yêu là không có giới hạn nào” (thánh Augustinô). Thật thế, mến Chúa và yêu người là hai mặt nhưng chỉ có một tình yêu. Vì thế, nó không thể tách rời nhau, mà là hòa quyện lại với nhau để làm nên điều thiện hảo.
1. Mến Chúa gắn liền với yêu người
Những người Biệt Phái vốn đã có sẵn sự hiềm khích với Đức Giêsu. Có lẽ, với người Biệt Phái, họ không mong muốn gì hơn là việc loại bỏ Đức Giêsu càng sớm càng tốt cho đỡ ngang tai trái mắt, bởi vì Đức Giêsu chẳng khác gì cái đó ngáng chỗ của họ. Vì Ngài, mà những người này đã phải mất ăn mất ngủ để tìm ra những mưu kế nhằm gài bẫy Đức Giêsu.
Hôm nay, vẫn nằm trong ý định đó, nên họ đã nhất trí với nhau là đề cử một người đại diện để đứng lên hỏi Đức Giêsu về điều răn nào là trọng nhất trong Sách Luật. Đây là câu hỏi khó, không dễ trả lời!
Tại sao họ lại hỏi câu nói đó? Thưa vì trong Sách Luật Môsê có tới 613 điều luật, được chia thành 248 điều phải làm và 365 điều phải tránh. Tuy nhiên, ngay trong các nhóm của họ cũng bất đồng với nhau: mỗi nhóm thích giữ một điều luật và cho điều luật ấy là quan trọng hơn cả. Như vậy, nếu Đức Giêsu nói điều này hơn điều kia, thì hẳn Ngài sẽ làm phật lòng các nhóm còn lại, và như thế, không có lợi gì cho Ngài.
Tuy nhiên, lại một lần nữa, Đức Giêsu đã làm cho mục đích của họ bại lộ và phải câm miệng như nhóm Sađốc. Ngài nói: "Ngươi phải yêu mến Ðức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Ðó là điều răn lớn nhất và điều răn đứng đầu. Còn điều răn thứ hai, cũng giống điều răn ấy, là: ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Tất cả Luật Môsê và các sách ngôn sứ đều tùy thuộc vào hai điều răn ấy". (Mt 22,37-40).
Khi nói "Điều răn thứ hai cũng giống điều răn ấy", Đức Giêsu muốn dạy cho họ một chân lý rằng: mến Chúa thì phải yêu thương anh chị em mình. Hai điều răn này luôn gắn liền với nhau. Kẻ nào mến Chúa mà không yêu người thì mâu thuẫn, hay yêu người mà không mến Chúa cũng chẳng khác gì “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược”.
Thánh Gioan cũng nói trong thư của ngài như sau: "Nếu ai nói: ‘Tôi yêu mến Thiên Chúa’ mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối; vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy” (1Ga 4, 20).
Qua câu trả lời của Đức Giêsu, chúng ta thấy có sự mới mẻ và phổ quát, không hàm hồ mà thực tế. Bởi lẽ, câu trả lời này đều được rút ra từ chính trong sách Luật Môsê và nó có sự liên đới với nhau mật thiết đến độ không thể bỏ một lấy một hay coi trọng điều này mà giảm khinh điều kia.
Thật vậy, tình yêu thương là quan trọng. Thiếu đi tình yêu thương, chúng ta đánh mất đi cốt lõi của luật. Vì thế, thánh Phaolô cũng quả quyết: “Hiện nay đức tin, đức cậy, đức mến, cả ba đều tồn tại, nhưng cao trọng hơn cả là đức mến” (1 Cr 13, 13).
2. Mến Chúa, yêu người gắn liền với lòng bác ái và hy sinh
Như vậy, chúng ta đã nhận ra điều quan trọng trong toàn bộ Lề Luật, đó là lòng mến. Lòng mến này được thể hiện qua đức ái. Nếu không có đức ái, thì tình yêu của chúng ta sẽ chẳng khác gì một sự lừa bịp. Hay như trò “khua chiêng gõ mõ”.
Khi nói về vấn đề này, thánh Phaolô đã giải thích như sau: "Dầu tôi nói được các thứ tiếng loài người và thiên sứ [...] Dầu tôi được ơn nói tiên tri, cùng biết đủ các sự mầu nhiệm, và mọi sự hay biết; dầu tôi có cả đức tin đến nỗi dời núi được,[...] Dầu tôi phân phát gia tài để nuôi kẻ nghèo khó, lại bỏ thân mình để chịu đốt, song không có tình yêu thương, thì điều đó chẳng ích chi cho tôi" (x. 1 Cr 13,1-3).
Như vậy, đối với chúng ta, những người Công Giáo, dấu chỉ để nhận biết chúng ta có yêu Chúa thật lòng hay không lại phụ thuộc vào tình yêu của chúng ta dành cho tha nhân. Và để nhận biết được tình yêu đó lớn hay nhỏ lại phụ thuộc vào đức ái được đặt để trong tình yêu. Thật vậy: “Ðức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, chịu đựng tất cả” (1Cr 13,7).
Khi yêu thương anh chị em mình cách chân thành, đấy là dấu chỉ chúng ta đang thuộc về Chúa, vì: "Thiên Chúa là tình yêu: ai ở lại trong tình yêu thì ở lại trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở lại trong người ấy" (1 Ga 4,16), còn nếu: "Ai không yêu thương, thì không biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là tình yêu" (1 Ga 4,8).
Nói cách khác, chúng ta biết yêu và có động lực để yêu là vì chúng ta được Thiên Chúa yêu thương trước: "Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta" (Rm 5,5).
Như vậy, ta cũng có thể hiểu tình yêu được khơi nguồn từ chính Thiên Chúa, và ai có được tình yêu với tha nhân thì đã hội ngộ cùng Thiên Chúa và đã ở trong Ngài.
3. Sống sứ điệp Lời Chúa
Cả cuộc đời của Đức Giêsu là hiện thân của một cuộc tình giữa Thiên Chúa và loài người. Cuộc tình đó, Đức Giêsu là người đi bước trước để đến với loài người. Tình yêu của Ngài là một tình yêu hướng tha.
Khi khai mở một cuộc tình như thế, Đức Giêsu mời gọi mỗi người chúng ta hãy đi trên lộ trình của cuộc tình như Ngài là chấp nhận hy sinh, phục vụ và hiến thân vì người mình yêu. Bởi vì: “Không ai có tình thương lớn hơn tình thương của người hy sinh mạng sống mình cho bạn hữu” (Ga 15,13).
Ngày nay, có rất nhiều người lầm tưởng và nghĩ rằng: muốn nên thánh thì phải làm được những chuyện lớn lao, vĩ đại, siêu quần bạt chúng; hay phải là một người đạo đức trổi vượt, ăn chay quanh năm suốt tháng, sáng lễ, chiều kinh, tối chầu; rồi luôn tham gia hết hội đoàn này đến hội đoàn kia; hoặc ở đâu có hành hương là đầu tư tiền bạc để đi cho kỳ được... Những việc làm này thật đáng ca ngợi, bởi vì một cách nào đó thể hiện sự anh hùng, trung thành, tin tưởng... Tuy nhiên, đây không phải là cốt lõi của Đạo, và đây cũng chưa hẳn là bản chất của sự thánh thiện...!
Thật vậy, sự thánh thiện không hệ tại ở việc tuân giữ Giới Luật của Chúa bề ngoài. Bề ngoài thực sự chỉ có giá trị khi nó được thúc đẩy bởi lòng mến mà thôi. Nếu có lòng yêu mến Chúa và yêu thương anh chị em thực sự thì những việc ta làm ở trên mới có giá trị, bằng không nó sẽ vô nghĩa nếu không muốn nói là sẽ nguy hại cho linh hồn, vì: chúng ta sẽ dễ rơi vào tình trạng như những người Biệt Phái, Luật Sĩ sống hình thức, giả hình bên ngoài.
Thiên Chúa sẽ không căn cứ vào chuyện ta làm được nhiều hay ít; đọc nhiều kinh; cầu nguyện lâu giờ cũng như đi hết nơi này nơi kia..., nhưng, Chúa sẽ dựa trên tình yêu ta đặt vào đó nhiều hay ít mà trọng thưởng chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con hiểu được rằng: mọi sự sẽ vô nghĩa nếu không có tình yêu. Xin Chúa ban cho chúng con luôn luôn lấy tình yêu làm căn cốt, để chúng con được ở trong tình yêu của Thiên Chúa. Amen.
Chúa nhật tuần lễ 30 thường niên
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu (Mt 22, 34-40)
Khi ấy, những người biệt phái nghe tiếng Chúa Giêsu đã làm cho những người Sađốc câm miệng, thì họp nhau lại, đoạn một người thông luật trong nhóm họ hỏi thử Người rằng: “Thưa Thầy, trong lề luật, giới răn nào trọng nhất?”
Chúa Giêsu phán cùng người ấy rằng: “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Ðó là giới răn thứ nhất và trọng nhất. Nhưng giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy là: Ngươi hãy yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi. Toàn thể Lề luật và sách các Tiên tri đều tóm lại trong hai giới răn đó”.
Suy niệm
Trên hành trình đức tin người tín hữu Kitô, luôn có sự đồng hành của Thiên Chúa, hơn nữa, Ngài còn hướng dẫn người tín hữu tiến bước trong niềm tin yêu và hy vọng bởi những giới răn của Ngài. Những giới răn đó giữ con người khỏi vấp ngã trên đường, khỏi lầm lạc lối nẻo của mình, thêm vào đó, những giới răn còn giúp con người luôn giữ chặt mối tương quan giữa bản thân với Thiên Chúa, đồng thời tương quan với mọi người cũng được hoàn thiện từng ngày. Phụng vụ Lời Chúa tuần lễ 30 thường niên là những lời nhắc cho các tín hữu Kitô hôm nay, hãy đi trong sự hướng dẫn của Thiên Chúa, hãy tin vào sự quan phòng của Ngài, và nếu có lầm đường lạc lối, hãy trở về, Ngài vẫn đợi chờ.
Trên hành trình trở về đất hứa, người Do-thái được Gia-vê hướng dẫn như một người cha dắt tay con trai vào đời. Ngài che chở, chăm sóc, bảo vệ và hướng dẫn họ với mong muốn đưa họ ra khỏi tình trạng nô lệ của tội lỗi và giúp họ thực hiện tâm tình tôn giáo như Ngài mong muốn. Vì thế, Gia-vê đã nhờ Môi-sen hướng dẫn họ qua các lề luật, qua các bài giáo huấn, đặc biệt là bản giao ước Ngài đã ký kết với họ tại núi Sinai. Gia-vê đã đề nghị dân riêng đó hãy tuân giữ các giới răn, các lề luật đó cách cụ thể, không hình thức, không mẫu mã và hãy dung hòa tâm tình thờ phượng Thiên Chúa với thái độ sống bên cạnh tha nhân: “Ðây Chúa phán: “Ngươi chớ làm phiền lòng và ức hiếp khách ngoại kiều: vì các ngươi cũng là khách ngoại kiều ngụ trong đất Ai-cập. Các ngươi đừng làm hại cô nhi quả phụ. Nếu các ngươi hà hiếp những kẻ ấy, họ sẽ kêu thấu đến Ta, và chính Ta đã nghe tiếng họ kêu van. Ta sẽ nổi cơn thịnh nộ, sẽ dùng gươm giết các ngươi, vợ các ngươi sẽ phải goá bụa, và con cái các ngươi sẽ phải mồ côi”. Người Do-thái luôn coi trọng lề luật truyền thống, vì thế, khi Gia-vê đưa họ ra khỏi Ai-cập, trở về đất hứa, không chỉ có dân Do-thái mà thôi, nhưng còn nhiều thành phần khác cùng hồi hương, người Do-thái đã coi thường họ như nô lệ, không xứng đáng đứng trong cộng đoàn, hành động đó Gia-vê không chấp nhận, Ngài đề nghị họ hãy thể hiện niềm tin vào Gia-vê qua việc tôn trọng anh chị em mình, dù đó là khách ngoại kiều hay các sắc dân khác.
Sau khi thành lập cộng đoàn giáo hội tại Thexalonica, thánh Phaolô trao cộng đoàn cho Chúa Thánh Thần và ngài tiếp tục lên đường tới miền đất khác. Từ xa, thánh nhân được biết niềm tin và tâm tình sống của anh chị em tại cộng đoàn đó rất tốt, đem lại nhiều lợi ích thiêng liêng cho cộng đoàn cũng như nhiều gương sáng cho anh chị em chưa gia nhập giáo hội. Thánh nhân vui mừng tạ ơn Chúa và cảm ơn cộng đoàn đã làm chứng cho tin mừng cách đặc biệt trong tương quan với mọi người: “Anh em thân mến, khi chúng tôi còn ở giữa anh em, anh em biết chúng tôi sống thế nào vì anh em. Và anh em đã noi gương chúng tôi và noi gương Chúa, đã nhận lấy lời rao giảng giữa bao gian truân, với lòng hân hoan trong Thánh Thần, đến nỗi anh em đã nên mẫu mực cho mọi kẻ tin đạo trong xứ Macêđônia và Akaia. Vì từ nơi anh em, lời Chúa vang dội không những trong xứ Macêđônia và Akaia, mà còn trong mọi nơi”. Lắng nghe và thực hiện những gì Thánh Thần hướng dẫn, sẽ đem lại nhiều hoa quả của niềm tin và lòng mến, vừa sống đẹp lòng Thiên Chúa, vừa xây dựng được tình người ấm áp giữa cộng đoàn. Bài học sống đạo của giáo đoàn Thexalonica, cũng là bài học sống đạo mà thánh Phaolô đang gởi đến cho chúng ta hôm nay.
Đời sống tôn giáo luôn cần có lề luật, nhưng lề luật chưa thể giúp cho người tín hữu trở nên hoàn thiện trong đời sống tôn giáo. Người Do-thái ngày xưa, dù đó là các Luật sĩ hay các Biệt phái, lắm lúc họ cũng bối rối trong việc thực hành niềm tin của mình, do đó, lề luật mà họ đã được hướng dẫn chưa phân định được điểm đến cuối cùng của cuộc đời. Câu hỏi người thông luật trao đổi với Đức Giêsu cho chúng ta thấy rõ điều đó, họ cũng muốn nhờ Thầy Chí Thánh giúp họ xác định niềm tin tôn giáo sẽ đưa con người ngang qua những lề luật nào, để có thể tới được điểm cuối cuộc đời: “những người biệt phái nghe tiếng Chúa Giêsu đã làm cho những người Sađốc câm miệng, thì họp nhau lại, đoạn một người thông luật trong nhóm họ hỏi thử Người rằng: “Thưa Thầy, trong lề luật, giới răn nào trọng nhất?”. Bấy lâu nay họ được dạy thờ phượng một Thiên Chúa duy nhất, hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức lực. Niềm tin đó sẽ giúp họ nên công chính trước mặt Thiên Chúa. Họ quên mất điều cần thiết trong cuộc sống là sự hiện diện của tha nhân. Trước câu hỏi của người thông luật, Đức Giêsu đã hệ thống lại những gì cần thiết cho con người nên công chính trước mặt Thiên Chúa: “Chúa Giêsu phán cùng người ấy rằng: “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Ðó là giới răn thứ nhất và trọng nhất. Nhưng giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy là: Ngươi hãy yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi”.
Đức Giêsu mong muốn con người đừng nhân danh lòng yêu mến Thiên Chúa mà loại trừ anh chị em của mình, và cũng đừng nhân danh lòng yêu mến con người mà xua trừ Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống của con người và ra khỏi thế giới. Thờ phượng một Thiên Chúa và yêu thương tha nhân như chính mình ngươi, là những giới luật đã được Giavê hướng dẫn trong giao ước Sinai, tiếc rằng, khi con người đưa vào cuộc sống, họ quên tạo nên sự gắn kết giữa các giới răn với nhau. Vì tách rời như thế, có những giai đoạn trong lịch sử, con người đã nhân danh Thiên Chúa để loại trừ tha nhân. Câu chuyện người Samaritano trong Tin Mừng là một điển hình, vì lề luật nên ngày Sabat họ được phép kéo súc vật dưới giếng lên, nhưng không cho chữa lành bệnh tật cho con người. Đó có phải là lúc họ nhân danh lòng yêu mến con người, nên họ đã loại trừ Thiên Chúa. Vì tương lai của gia đình, vì tương lai của cha của mẹ, của những người lớn, họ sẵn sàng giết bỏ các thai nhi, sẵn sàng cắt đứt sự sống của những bệnh nhân giai đoạn cuối, vì họ phải quằn quại trong đau đớn. Có phải vì nhân danh con người mà sẵn sàng loại bỏ sự sống của Thiên Chúa, đồng nghĩa với việc loại trừ Thiên Chúa ra khỏi thế giới.
Sống trong một thế giới đề cao chủ nghĩa cá nhân, người tín hữu Kitô đối diện với những thách đố giống các người Do-thái xưa, họ chỉ tới nhà thờ tham dự thánh lễ là đảm bảo cho niềm tin và cho tương lai rồi, còn việc sống đạo, yêu thương tha nhân, chia sẻ cho nhau khi hoạn nạn, thông cảm với nhau khi lầm lỗi, rộng lượng khi họ trở về từ những thiếu sót trong bổn phận. Có phải đó là lúc họ đang tách rời các giới răn của Thiên Chúa ra để biện minh cho những thành quả con người đã thực hiện được, và đó là yếu tố cần để được cứu độ rồi. Do đó, trong đời sống hôn nhân, những người cha người mẹ, những người chồng người vợ, chưa dám sống thực với ơn gọi của mình, chưa dám hy sinh đủ cho con cái và gia đình, chỉ cần giữ đạo là đủ điều kiện lên Thiên Đàng rồi. Quả thực đó là một quan niệm rất thực dụng đã chịu ảnh hưởng từ những trào lưu của xã hội tiến bộ về vật chất, nhưng thất bại về nhận thức giá trị con người. Còn ơn gọi dâng hiến hôm nay, có đi vào vết xe đổ của những người Do-thái ngày xưa không, chắc cũng không thể tránh khỏi. Thờ phượng Thiên Chúa và tin yêu Ngài luôn được đặt lên hàng đầu trong mọi sinh hoạt, thế nhưng, khi bước vào công việc phục vụ, tha nhân có được thực sự quan tâm và trân trọng đúng nghĩa không, bởi lúc đó họ đang phục vụ Đức Giêsu trong những người bất hạnh, đặc biệt là những người già cả, neo đơn, bệnh tật và những người nghèo. Lời nhắc của Thầy Chí Thánh gởi tới mỗi người môn đệ là hãy nhìn nhận sự hiện diện của Thiên Chúa trong tha nhân, để tạo nên một sự hài hòa giữa niềm tin và cung cách sống đạo hàng ngày của bản thân, dù đó là ơn gọi nào, là môi trường nào và hoàn cảnh như thế nào.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa muốn chúng con thực thi các giới răn của Chúa dựa trên tình yêu và lòng mến, xin cho chúng con luôn biết tin tưởng vào một Thiên Chúa duy nhất và yêu thương anh chị em như chính mình. Chúa đã thực hành thánh ý Cha trọn vẹn cũng như đã yêu thương con người hết tình, xin cho chúng con biết bắt chước tâm tình làm con của Chúa, để sống tốt với Chúa Cha và yêu thương hết thảy mọi người. Amen.
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh