TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật I Mùa Vọng – Năm C

“Giờ cứu rỗi các con đã gần đến” (Lc 21, 25-28.34-36)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Chúa Nhật XXXIV Thường Niên - Năm A

02/06/2021 06:03:57 |   471

Chúa Nhật XXXIV Thường Niên - Năm A
Đức Kitô, Vua Vũ Trụ


 

Ca nhập lễ

Con chiên bị giết xứng đáng lãnh nhận quyền năng thiên tính, không ngoan, sức mạnh, danh dự và vinh quang chúc tụng. Nguyện cho Người được vinh quang, và vương quốc Người tồn tại đến muôn đời.

Dẫn vào Thánh Lễ

Anh chị em thân mến! Các bài đọc Chúa Nhật hôm nay nhắc nhở cho chúng ta biết Chúa Giêsu Kitô là Mục tử, là Vua, và là Thẩm Phán. Trong suốt chuyến hành trình trần thế, Người lãnh đạo, chăn dắt chúng ta, chiến thắng Satan, giải phóng chúng ta khỏi xiềng xích tội lỗi và chăm sóc chúng ta. Sau cùng Người sẽ là Thẩm Phán xét xử chúng ta và mọi người thuộc mọi dân tộc. Bài Tin Mừng nói rất rõ tiêu chuẩn Chúa Kitô dùng dể xét xử và quvết định cho ai được lên Thiên Đàng, ai phải xuống hỏa ngục.

Người được vào Thiên Đàng là người có tấm lòng từ nhân biết để ý viếng thăm, thông cảm, chăm lo và giúp đỡ những nhu cầu của kẻ khác trong cuộc sống. Những việc từ thiện bác ái chính là bảo chứng cho biết chúng ta có thuộc về Nước Thiên Chúa hay không. Chúng ta hãy xét mình và thành tâm thống hối.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, Chúa đã muốn quy tụ muôn loài dưới quyền lãnh đạo của Ðức Kitô là người Con Chúa hằng ưu ái, và là Vua toàn thể vũ trụ. Xin cho hết mọi loài thọ sinh đã được cứu khỏi vòng nô lệ tội lỗi biết phụng thờ Chúa là Ðấng cao cả uy linh và không ngớt lời ngợi khen chúc tụng. Chúng con cầu xin...

 Bài Ðọc I: Ed 34, 11-12. 15-17

"Phần các ngươi là những đoàn chiên của Ta, Ta xét xử giữa chiên với chiên".

Trích sách Tiên tri Êdêkiel.

Ðây Chúa là Thiên Chúa phán: "Này chính Ta săn sóc đoàn chiên của Ta và Ta sẽ kiểm soát chúng. Như một mục tử kiểm điểm đoàn chiên trong ngày chúng bị tản mát, thì Ta cũng kiểm điểm đoàn chiên Ta như vậy. Ta sẽ giải thoát chúng khỏi mọi nơi mà chúng đã bị phân tán, và trong ngày mây mù đen tối.

"Chính Ta sẽ chăn dắt các chiên Ta, chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ, Chúa là Thiên Chúa phán như thế. Ta sẽ tìm con chiên đã mất, sẽ đem con chiên lạc về, sẽ băng bó con chiên bị thương tích, sẽ lo chữa con chiên bị ốm đau, con nào mập béo, Ta sẽ chăm sóc, và sẽ chăn dắt nó trong sự công chính.

"Còn các ngươi, hỡi chiên của Ta, Chúa là Thiên Chúa phán thế này: Này Ta sẽ phân xử giữa con này với con khác, giữa cừu đực với dê đực".

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 22, 1-2a. 2b-3. 5. 6

Ðáp: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi 

Xướng: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi. Trên đồng cỏ xanh rì Người thả tôi nằm nghỉ. 

Xướng: Tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi, Người hướng dẫn tôi, tâm hồn tôi, Người lo bồi dưỡng. Người dẫn tôi qua những con đường đoan chính, sở dĩ vì uy danh Người. 

Xướng: Chúa dọn ra cho tôi mâm cỗ, ngay trước mặt những kẻ đối phương: đầu tôi thì Chúa xức dầu thơm, chén rượu tôi đầy tràn chan chứa. 

Xướng: Lòng nhân từ và ân sủng Chúa theo tôi hết mọi ngày trong đời sống; và trong nhà Chúa, tôi sẽ định cư cho tới thời gian rất ư lâu dài. 

Bài Ðọc II: 1 Cr 15, 20-26. 28

"Người đã trao vương quốc lại cho Thiên Chúa Cha, để Thiên Chúa nên mọi sự trong mọi sự".

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

Anh em thân mến, Ðức Kitô đã từ cõi chết sống lại, là hoa quả đầu mùa của những kẻ yên giấc. Vậy sự chết bởi một người, thì sự kẻ chết sống lại cũng bởi một người. Cũng như mọi người đều phải chết nơi Ađam thế nào, thì mọi người cũng sẽ được tác sinh trong Ðức Kitô như vậy. Nhưng ai nấy đều theo thứ tự của mình, hoa quả đầu mùa là Ðức Kitô, đoạn đến những kẻ thuộc về Ðức Kitô, những kẻ đã tin Người xuống thế: rồi đến tận cùng khi Người đã trao vương quốc lại cho Thiên Chúa Cha, và đã tiêu diệt mọi đầu mục, quyền năng và thế lực.

Nhưng Người còn phải cai trị cho đến khi Người đặt mọi quân thù dưới chân Người. Kẻ thù cuối cùng sẽ bị tiêu diệt là sự chết. Khi mọi sự đã suy phục Người, bấy giờ chính Con cũng sẽ suy phục Ðấng đã bắt mọi sự suy phục mình, để Thiên Chúa nên mọi sự trong mọi sự.

Ðó là lời Chúa.

Alleluia: Mc 11, 10

Alleluia, alleluia! - Chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa mà đến: chúc tụng nước Ðavít tổ phụ chúng ta đã đến. - Alleluia.

Phúc Âm: Mt 25, 31-46

"Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người, và sẽ phân chia họ ra".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái.

"Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng: "Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta".

"Khi ấy người lành đáp lại rằng: "Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?" Vua đáp lại: "Quả thật, Ta bảo các ngươi: những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây là các ngươi đã làm cho chính Ta".

"Rồi Người cũng sẽ nói với những kẻ bên trái rằng: "Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta!"

"Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng: "Lạy Chúa có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay ở tù, mà chúng con chẳng giúp đỡ Chúa đâu?" Khi ấy Người đáp lại: "Ta bảo thật cho các ngươi biết: những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta". Những kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu".

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tín hữu

Chủ tế: Anh chị em thân mến! Chúa Cha đã đặt Chúa Giêsu làm Chúa của Giáo Hội và vũ trụ. Giờ đây chúng ta dâng lời cầu nguyện lên Chúa Cha, xin Ngài ban cho mọi người có những ước muốn ngay lành, và can đảm dấn thân thực hiện, ngõ hầu thế giới được bảo vệ, xây dựng và phát triển.

1. Khi Chúa Giêsu trở lại Người sẽ ngự lên ngai vinh hiển của Người. Chúng ta hãy cầu nguyện để Giáo Hội chiếu tỏa ánh sáng của Chúa Giêsu bằng lời rao giảng và chứng tá đời sống, ngõ hầu muôn dân được hưởng ơn cứu độ.

2. Khi Chúa Giêsu trở lại Người sẽ xét xử nhân loại. Chúng ta hãy cầu nguyện cho mọi người được hưởng hạnh phúc muôn đời mà Thiên Chúa đã chuẩn bị cho họ từ khi tạo thành vũ trụ.

3. Chúng ta hãy cầu nguyện, để khi Chúa trở lại sẽ không còn người đói, khát, hoặc bị tù đầy; và xin Chúa đón nhận lời cầu nguyện của chúng ta, để tất cả những ai đang đau khổ được nâng đỡ, an ủi bằng tình yêu của Chúa và của chúng ta.

4. Chúng ta hãy cầu nguyện, để vào lúc hoàng hôn cuộc đời, chúng ta được Chúa khoan hồng khi xét xử, những hoa trái là thành quả mà chúng ta đã gieo trồng được Chúa chấp nhận. Xin Chúa giúp mỗi người chúng ta cho đi cách quảng đại những gì mà chúng ta đã lãnh nhận cách nhưng không.

Chủ tế: Lạy Chúa Giêsu vua vũ trụ, xin hãy làm vua ngự trị trong tâm hồn chúng con, xin ban cho chúng con Chúa Thánh Thần, để chúng con phụng sự Chúa trong sự tự do của con cái Chúa, bây giờ và mãi mãi. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, chúng con thành khẩn dâng lên Chúa lễ tế hoà giải của Ðức Kitô, và tha thiết van nài cho mọi dân, mọi nước, nhờ Người, được hiệp nhất và bình an. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Lời tiền tụng

Lạy Chúa là Cha chí thánh là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Chúa mọi nơi mọi lúc thật là chính đáng phải đạo và sinh ơn cứu độ cho chúng con.

Chúa đã xức dầu hoan lạc tấn phong Con Một Chúa là Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng con làm linh mục đời đời và làm vua vũ trụ, để khi hiến thân trên bàn thờ thập giá làm lễ phẩm hoà giải và tinh tuyền, người hoàn tất mầu nhiệm cứu chuộc chúng con. Khi đã bắt mọi loài quy phục quyền bính mình, Người trao lại cho Chúa là Ðấng uy linh cao cả, một vương quốc vĩnh cữu và vô biên: vương quốc đầy tràn sự thật và sự sống, đầy tràn ân sủng và thánh thiện, đầy tràn tình thương, công lý và bình an.

Vì thế, cùng với toàn thể Thiên thần và các thánh, chúng con không ngừng hát bài ca chúc tụng Chúa vinh hiển và tung hô rằng:

Thánh! Thánh! Thánh!...

Ca hiệp lễ

Chúa là vua ngự trị tới muôn đời; Chúa sẽ chúc phúc cho dân Người trong cảnh thái bình.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, chúng con được vinh dự sống theo lời giáo huấn của Ðức Kitô là Vua toàn thể vũ trụ, chúng con cũng vừa lãnh nhận thần lương ban sự sống muôn đời: xin cho chúng con được mãi mãi cùng Người hưởng vinh quang thiên quốc. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

 

Suy niệm

Vua Lòng Thương Xót
TRẦM THIÊN THU

Thời quân chủ, vua là người có quyền tối thượng: Quân xử, thần bất tử, bất trung. Không muốn cũng phải tuân lệnh, dù phải chết. Và người ta hiểu trung thần là dám chết để minh chứng lòng trung thành với vua. Với vua, người ta không được phép nhìn mặt và phải tránh những chữ có "liên quan" nhà vua, thậm chí muốn tâu bẩm cũng không được tâu thẳng với vua: "Muôn tâu bệ hạ" – tức là tâu cái bệ rồng của vua ngồi. Như vậy, cái ghế vua ngồi còn đáng giá hơn thần dân. Nhưng khi Philatô hỏi Chúa Giêsu có phải là vua hay không, Ngài đã trả lời ngay: "Nước tôi không thuộc về thế gian này" (Ga 18:36), và Ngài cho phép chúng ta "phạm húy", dùng ngay tên Ngài mà không cần tránh né: "Lạy Chúa Giêsu, chúng con tín thác vào Ngài".

Chúa Giêsu là Thiên Vương, là Vua vũ trụ, nhưng cũng là "vua nghèo" nhất. Tại sao? Một vị Thiên hoàng mà sinh ra ở nơi bần cùng nhất là một hang chiên lừa hôi tanh. Chắc hẳn không ai nghèo bằng Ngài.

Không chỉ vậy, Ngài còn là vị vua không tiền hô hậu ủng, không xa giá, chỉ một lần duy nhất Ngài cưỡi lừa vào thành Giêrusalem. Còn ngoài ra, suốt 3 năm hoạt động mục vụ, hàng ngày Ngài đích thân rong ruổi khắp mọi đường xa, đến tận các hang cùng ngõ hẻm để giáo huấn và chia sẻ nỗi đau khổ của mọi người cùng đinh nhất, Ngài luôn tôn trọng nhân vị, nhân phẩm và nhân quyền của bất kỳ ai. Là vua, trong tay đầy quyền lực, nhưng Ngài đã làm gương đúng như lời Ngài dạy: "Ai làm lớn phải phục vụ" (Mt 20:24-28; Mc 10:40-45). Ngài không cậy quyền, ỷ thế, không có ngai vàng, nói và làm gì cũng dựa trên nền tảng yêu thương, luôn ngôn hành song song. Quả thật, Ngài là Vua Lòng Thương Xót. Bạn đã may mắn thấy vị nguyên thủ quốc gia nào hoặc chủ chăn nào thực hiện như "vua nghèo" Giêsu chưa? Nếu bạn đã thấy, bạn thật hạnh phúc!

Vua Công Bình

Phụng vụ lễ Chúa Kitô Vua năm A dùng đoạn Phúc âm Mt 25:31-46 nói về ngày Chúa quang lâm xét xử nhân loài. Chúa Giêsu dùng hình ảnh thực tế, dễ hiểu và gần gũi: Chiên và Dê. Chiên là loài động vật hiền, mỗi lần bị xén lông rất đau nhưng nó không hề kêu hoặc phản ứng và có hình dáng "dễ thương"; dê là loài động vật có thể phản ứng dữ dội và có hình dáng "không bắt mắt". Chiên là biểu tượng của người lành, dê là biểu tượng của người dữ.

Chúa Giêsu đã vâng lời Chúa Cha và chịu chết để cứu độ nhân loại, thế nên Ngài có quyền phân xử công minh. Ngài đến trong vinh quang, có các thiên sứ theo hầu, và Ngài sẽ ngự trên ngai vinh hiển. Ngài tập hợp các dân thiên hạ trước mặt Ngài, rồi Ngài sẽ tách biệt họ như mục tử tách biệt chiên với dê. Ngài cho chiên đứng bên phải, còn dê ở bên trái. Bấy giờ Thiên Vương Giêsu ôn tồn nói với những người ở bên phải: "Nào những người được Cha Tôi chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho quý vị ngay từ thuở tạo thiên lập địa. Vì xưa Tôi đói, quý vị đã cho ăn; Tôi khát, quý vị đã cho uống; Tôi là khách lạ, quý vị đã tiếp rước; Tôi trần truồng, quý vị đã cho mặc; Tôi đau yếu, quý vị đã thăm viếng; Tôi ngồi tù, quý vị đã đến hỏi han" (Mt 25:34-37).

Bấy giờ những người công chính ngạc nhiên và khiêm nhường thân thưa: "Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà cho mặc? Có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù, mà đến hỏi han đâu?" (Mt 25:38-40). Chúa Giêsu xác định: "Mỗi lần quý vị làm như thế cho một trong những anh chị em bé nhỏ nhất của Tôi, là quý vị đã làm cho chính Tôi vậy" (Mt 25:41).

Rồi Đức Vua sẽ phán cùng những người ở bên trái rằng: "Quân bị nguyền rủa kia, đi cho khuất mắt Tôi mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó. Vì xưa Tôi đói, quý vị đã không cho ăn; Tôi khát, quý vị đã không cho uống; Tôi là khách lạ, quý vị đã không tiếp rước; Tôi trần truồng, quý vị đã không cho mặc; Tôi đau yếu và ngồi tù, quý vị đã chẳng thăm viếng" (Mt 25:42-44).

Bấy giờ những người ấy cũng sẽ phân bua là không hề thấy Chúa đói, khát, là khách lạ, trần truồng, đau yếu hay ngồi tù, mà họ lại đành lòng không phục vụ Chúa (Mt 25:45). Nhưng Ngài xác định: "Mỗi lần quý vị không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là quý vị đã không làm cho chính Ta vậy" (Mt 25:46). Họ "bó tay", không tự biện hộ được gì, "mắt chữ O và miệng chữ A", đành cúi đầu ra đi để chịu cực hình muôn kiếp. Còn những người công chính thì vui sướng bước vào sự sống muôn đời. Mỗi người "xứng đáng" với cách sống của mình: Tốt được thưởng, xấu bị phạt.

Chúa không hỏi gì về những tội này hay tội kia, mà Chúa thẩm vấn 2 điều: Sử dụng vốn sống thế nào để sinh lời (Mt 25:14-30), và thực hành đức ái (Mt 25:31-46).

Ngài hoàn toàn công minh và chính trực, không thiên vị ai – chứ đừng nghĩ mình là "ông này, bà nọ" mà được "ưu tiên". Vả lại Chúa đã nhiều lần cảnh báo, chứ Ngài không hề hứng chí làm sảng mà không báo trước. Có lẽ chúng ta nghe nhiều hóa nhàm tai, rồi cứ tưởng Chúa "vui tính", thích đùa dai. Nước đến chân nhảy cũng không kịp. Số phận thành Sôđôma và Gômôra bị thiêu rụi đã quá hiển nhiên, rồi mới đây, ngày 11-3-2011, Sóng thần đã là "điểm đen" gây kinh hoàng ở Nhật Bản, và hiện nay Thái Lan cũng đang "nhức đầu" vì lụt lội. Có bao nhiêu người coi những dạng như vậy là "triệu chứng" của một căn bệnh trầm kha bất trị? Thiên tai hay nhân tai?

Nhìn thấy Chúa trong người khác là điều không dễ, nhưng đó là điều kiện "ắt có và đủ", vì Chúa Giêsu đã xác định: Mỗi lần chúng ta giúp đỡ người khác – dù chỉ một chén nước lã, yêu thương người khác, có ánh mắt thiện cảm với người khác, vui cười với người người khác, nói dễ nghe với người khác, cư xử tốt với người khác, chia sẻ vui buồn với người khác, cầu nguyện cho người khác,... đó là chúng ta làm cho chính Thiên Chúa. Người khác là bất kỳ ai, dù không quen biết, ngay cả chính kẻ thù. Ngay cả đại văn hào Victor Hugo cũng đã quả quyết: "Ai cho kẻ khốn cùng là đã cho Thượng đế vay". Nếu không làm được vậy thì chúng ta không thể tự biện hộ, vì Chúa đã "ghi âm" và "ghi hình" ngay lúc chúng ta hành xử – và "thước phim" đó sẽ trình chiếu lại khi chúng ta trình diện Thiên Chúa.

Chúa Giêsu là Vua Lòng Thương Xót vì Ngài đã yêu thương chúng ta đến giọt máu cuối cùng, giọt nước cuối cùng, và hơi thở cuối cùng. Ngài luôn nhẫn nại chờ đợi chúng ta đến với Lòng Thương Xót vô biên và sâu thẳm của Ngài – tức là đến với Bí tích Hòa giải và Bí tích Thánh Thể. Ngài vẫn từng giây phút âm thầm mỏi mòn chờ đợi chúng ta hồi tâm, Ngài không hề muốn phạt ai, chỉ tại chúng ta quá cố chấp!

Alfred Mortier nói: "Mọi người đều nói đến quyền lợi, không mấy ai nói đến bổn phận". Chúng ta cũng vậy, chúng ta van nài Chúa ban "miễn phí" cho chúng ta điều này hoặc điều nọ, càng nhiều càng tốt, nhưng lại không muốn hy sinh, chỉ muốn tránh né bổn phận càng nhiều càng tốt. Thật là phi lý!

Điều Chúa yêu cầu rất đơn giản nhưng rất quan trọng và hoàn toàn có lợi cho chính chúng ta: "Hãy hoàn thiện như Cha trên trời là Đấng toàn thiện" (Mt 5:48) và "hãy có lòng nhân từ như Cha là Đấng nhân từ" (Lc 6:36).

Lạy Thiên Vương Giêsu Kitô, xin thương xót mà gia ân cho chúng con – những thần dân vô dụng của Ngài. Nhưng chúng con luôn vững tin Ngài đang ở với chúng con, Ngài không để chúng con cô đơn (x. Ga 8:29), vì muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương (Tv 136). Xin che chở, phù trợ và hướng dẫn chúng con dù "mầu nhiệm của sự gian ác đang hoành hành" (2 Tx 2:7). Chúng con cầu xin nhân danh Thiên Vương Kitô, Thiên Chúa cứu độ của chúng con. Amen.

Chúa nhật Đức Giêsu Kitô Vua
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
 
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu (Mt 25, 31-46).
 
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái. “Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng: “Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta”. “Khi ấy người lành đáp lại rằng: “Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?” Vua đáp lại: “Quả thật, Ta bảo các ngươi: những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây là các ngươi đã làm cho chính Ta”. “Rồi Người cũng sẽ nói với những kẻ bên trái rằng: “Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta!”. “Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng: “Lạy Chúa có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay ở tù, mà chúng con chẳng giúp đỡ Chúa đâu?” Khi ấy Người đáp lại: “Ta bảo thật cho các ngươi biết: những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta”. Những kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu”.
 
Suy niệm
 
Mỗi lần nghe nhắc đến một vị vua nào đó, chắc mỗi người sẽ nghĩ ngay đến một người có trong tay ngai vàng, vương quyền, vương quốc và bao nhiêu phương tiện khác, để khẳng định vị thế của mình trong một đất nước. Nhưng Vua Giêsu không là như thế, Ngài không đến trần gian để làm vua, Ngài cũng không nại vào quyền năng có trong tay để củng cố ngai vàng, thâu tóm của cải vật chất, nhưng Ngài đã trao ban tất cả, đến sự sống của Ngài cũng trao lại cho các thần dân trong vương quốc đó. Quả là một vị vua rất đặc biệt với tên gọi VUA TÌNH YÊU và vương quốc của Ngài cũng có tên gọi như thế VƯƠNG QUỐC TÌNH YÊU.
 
Hình ảnh một vị vua nhân từ và hết mực yêu thương con dân của mình, đã được tiên tri Edekiel diễn tả dưới khuôn mặt của người mục tử bên cạnh đoàn chiên. Tâm tình của bài đọc 1 là một bức tranh thật ấm áp tình mục tử bên cạnh đoàn chiên. Người mục tử đó đã chăm sóc cho những con chiên bệnh tật, ôm ấp vào lòng những con chiên bất hạnh và hơn nữa luôn nghĩ về đoàn chiên, lo lắng cho đoàn chiên chứ không quan tâm đến bản thân mình: “Này chính Ta săn sóc đoàn chiên của Ta và Ta sẽ kiểm soát chúng. Như một mục tử kiểm điểm đoàn chiên trong ngày chúng bị tản mát, thì Ta cũng kiểm điểm đoàn chiên Ta như vậy. Ta sẽ giải thoát chúng khỏi mọi nơi mà chúng đã bị phân tán, và trong ngày mây mù đen tối. Chính Ta sẽ chăn dắt các chiên Ta, chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ, Chúa là Thiên Chúa phán như thế. Ta sẽ tìm con chiên đã mất, sẽ đem con chiên lạc về, sẽ băng bó con chiên bị thương tích, sẽ lo chữa con chiên bị ốm đau, con nào mập béo, Ta sẽ chăm sóc, và sẽ chăn dắt nó trong sự công chính”. Còn hình ảnh nào đẹp cho bằng hình ảnh người mục tử đi trước, đoàn chiên theo sau, tất cả hướng về đồng cỏ xanh, tìm tới nguồn suối mát. Quả là một vị mục tử nhân lành, sống vì tình yêu, sẵn sàng chết cho tình yêu, cho đoàn chiên của mình.
 
Vương quốc của sự sống, vương quốc của tình yêu đã được thánh Phaolô khắc họa rõ nét trong lá thư mục vụ gởi giáo đoàn Corintho, khi ngài nhắc họ hãy luôn ý thức về vị thế của bản thân, họ không còn lệ thuộc vào tội lỗi, vào sự chết, bởi họ đã được cứu chuộc bằng máu của Con Thiên Chúa: “Ðức Kitô đã từ cõi chết sống lại, là hoa quả đầu mùa của những kẻ yên giấc. Vậy sự chết bởi một người, thì sự kẻ chết sống lại cũng bởi một người. Cũng như mọi người đều phải chết nơi Ađam thế nào, thì mọi người cũng sẽ được tác sinh trong Ðức Kitô như vậy. Nhưng ai nấy đều theo thứ tự của mình, hoa quả đầu mùa là Ðức Kitô, đoạn đến những kẻ thuộc về Ðức Kitô, những kẻ đã tin Người xuống thế: rồi đến tận cùng khi Người đã trao vương quốc lại cho Thiên Chúa Cha, và đã tiêu diệt mọi đầu mục, quyền năng và thế lực”. Đức Giêsu đến để thiết lập một vương quốc cho Thiên Chúa Cha, đó là vương quốc của sự sống, vương quốc của tình yêu. Đến ngày sau hết, Ngài sẽ trao lại vương quốc đó cho Thiên Chúa để Ngài xét xử. Trong vương quốc đó, mỗi người đều được yêu thương, được tôn trọng, được cứu độ và được chăm sóc như người mục tử chăm sóc đoàn chiên của mình.
 
Câu chuyện trong bài tin mừng Chúa nhật hôm nay, là một bức tranh toàn cảnh của ngày chung thẩm, ngày mọi người dưới bầu trời tập trung về để được Thiên Chúa phán định tương lai. Ngài sẽ tách chiên ra khỏi dê, người thánh thiện ra khỏi kẻ gian ác, người biết sống theo ý của nhà vua ra khỏi những kẻ phản loạn, những kẻ chống đối: “Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái”. Thiên Chúa tách biệt người tốt khỏi kẻ xấu bởi người tốt sẽ được hưởng niềm vui trong nhà của chủ, được sống vĩnh viễn trong vương quốc của tình yêu. Còn kẻ xấu sẽ bị loại ra ngoài, bị quăng vào chốn tối tăm, nơi lửa không hề tắt. Nói về một vị vua, người ta nghĩ ngay đến vương quyền của ngài, ngai tòa của vua tình yêu là thập giá, Ngài đã chọn con đường hy sinh tất cả cho đoàn chiên, con đường đó dẫn đến thập giá khổ đau. Ngài đã nhận chịu tất cả để cho chiên được sống và sống dồi dào. Còn vương quốc của ngài là một đất nước không có biên giới, không có giới hạn, bao trùm toàn thế giới. Con dân của vị vua đó là tất cả mọi người xứng đáng, tiêu chí nào để mỗi người được chọn vào vương quốc tình yêu, đó là họ không sống cho vị vua của họ, họ không phục vụ vị vua đó bằng sự luồn cúi, nịnh hót, nhưng là sống cho tha nhân, sống với tha nhân và sống cùng tha nhân. Chính nơi tha nhân, họ sẽ gặp gỡ vị vua tình yêu ngày đêm họ đợi chờ, một vị vua mang đầy thương tích trên mình, một vị vua đang bị bỏ rơi bên lề vì nghèo, vì đói, vì bệnh tật và vì lạc hậu.
 
Người tín hữu Kitô, khi được lãnh nhận bí tích Thánh tẩy, được xức dầu thánh, là lúc họ được thông dự vào ba chức vụ của Đức Giêsu: Tư tế, Tiên Tri và Vương đế. Với chức vụ đặc biệt đó, họ được thông chia vai trò làm vua với Ngài, vua tình yêu, họ trở nên những người sống cho, sống cùng và sống với người khác, phục vụ Đức Giêsu nơi người khác, ngay cả hy sinh mạng sống cho Thiên Chúa vì tha nhân. Chính lúc họ sống vai trò làm vua đó, trong mỗi gia đình, người Cha, người Mẹ sẽ sẵn sàng hy sinh tất cả để nuôi dưỡng và dạy dỗ con cái nên người, nên những môn đệ đích thực của Thiên Chúa. Họ còn sẵn sàng hy sinh cái tôi của mình, để dạy con cái những bài học nhân bản Kitô giáo, những bài học đó không bao giờ tìm thấy nơi môi trường xã hội, một xã hội chỉ biết truy tìm những giá trị ảo như tiền bạc, quyền lực và địa vị cho bản thân. Chính lúc những người Cha, người Mẹ sẵn sàng hy sinh bản thân cho con cái, cho gia đình, họ trở thành những công dân gương mẫu trong vương quốc của Thiên Chúa mà đứng đầu là Đức Giêsu, vua tình yêu.
 
Bên cạnh ơn gọi gia đình, người tín hữu còn được mời lên đường sống ơn gọi phục vụ dâng hiến. Ta đến không phải để được phục vụ nhưng là để phục vụ và hiến mạng sống cho nhiều người. Ơn gọi phục vụ dâng hiến là một hành trình từ bỏ quyết liệt, khởi đi từ cái tôi của mình. Người tín hữu phục vụ Đức Giêsu nơi những người nghèo, nơi những bệnh nhân bất hạnh, nơi những người cùng khổ của xã hội, họ sẽ gặp được vị vua tình yêu đó nơi những người anh chị em họ đang bên cạnh họ, một Đức Giêsu bị bỏ rơi, một Đức Giêsu bị bóc lột, một Đức Giêsu bị hành hạ, một Đức Giêsu mang trên mình những căn bệnh thế kỷ và bao anh chị em khác. Thầy Chí Thánh, vua tình yêu đó, đã quỳ gối rửa chân cho các thần dân trong vương quốc của Ngài, và hôm nay Ngài đang mời gọi những ai dấn thân trong ơn gọi đặc biệt đó, hãy họa lại những cử chỉ, thái độ và cung cách phục vụ của Ngài mỗi ngày trong môi trường hiện tại. Chính lúc đó, người tín hữu sống ơn gọi phục vụ sẽ là một công dân chính thức trong vương quốc của Thầy Chí Thánh, vương quốc tình yêu. Bậc sống nào, ơn gọi nào cũng phục vụ Thiên Chúa nơi tha nhân, nơi anh chị em mình. Nếu mỗi tín hữu Kitô là những công dân ưu tú trong vương quốc của Thiên Chúa, tất nhiên họ sẽ là những người họa lại khuôn mặt của vị vua mà họ là thần dân, trong mọi sinh hoạt, mọi công việc và mọi lý tưởng sống. Đó cũng là ước mong của vua tình yêu Giêsu trước khi Ngài rời khỏi thế gian trở về với Thiên Chúa Cha.
 
Lạy Ngài, khi nào về Nước Ngài, xin Ngài nhớ đến con. Chúa đã đón nhận lời nguyện xin của người trộm thành tâm thống hối, xin Chúa cũng đón nhận lời nguyện cầu của chúng con, để chúng con được tha thứ, được Chúa đưa vào trong vương quốc tình yêu của Chúa khi cuộc đời chấm dứt. Chúa đã đến để phục vụ mọi người hơn là để được phục vụ, xin cho chúng con học được bài học của tinh thần phục vụ đó, để mỗi ngày sống, chúng con biết khiêm tốn trong phục vụ, sáng tạo trong tổ chức và đạo đức trong cuộc đời. Amen.

Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh

LỄ CHÚA KITÔ VUA

(Chúa Nhật XXXIV TN A – Mt 25,31-46) - Lm. Giuse Nguyễn văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
 
Tin Mừng thánh Matthêu chương 25 mẹ Hội Thánh đưa vào trong Thánh lễ cuối năm Phụng vụ, hình như hơi gai chướng. Sự gai chướng này không nguyên chỉ vì tước hiệu Vua vũ trụ mà Hội Thánh suy tôn Thầy Chí Thánh và còn cả nơi nội dung lời giảng dạy của Người qua dụ ngôn “cuộc phán xét chung”.

Hình ảnh của một minh quân trong lịch sử quá hiếm hoi so với nhiều ông vua gian ác, độc tài, chuyên chế. Nghĩ đến thể chế phong kiến người ta dễ có tâm tình không mấy thiện cảm. Đã là quân chủ với một ông vua cai trị kiểu cha truyền con nối thì sự chuyên chế hà khắc thường xảy ra. Thế mà Hội Thánh vẫn không ngần ngại suy tôn Chúa Kitô với danh hiệu Vua vũ trụ. Qua danh hiệu này Hội Thánh không chỉ nhìn nhận quyền tối thượng của Đức Kitô trên  mọi vật mọi loài thọ tạo, hữu hình và vô hình, mà còn tuyên bố với mọi người về niềm hạnh phúc và vinh dự của mọi loài thọ tạo khi có Đức Kitô làm vua của mình.

Đã là loài thọ tạo thì phải thần phục Đấng dựng nên mình. Tuy nhiên chúng ta không sống tâm tình thần phục như người nô lệ. Đấng xứng đáng là Vua, là chủ tể chúng ta đã tự nguyện làm anh cả giữa loài người. Đấng tạo thành đã tự nguyện trở nên con của loài người. Và đặc biệt Người đã chọn hạnh phúc của con người, của từng người làm vinh quang của chính Người. Có thể nói không ngoa ngữ chút nào: Người tự nhận số phận của con người, của từng người, nhất là những người yếu thế, kém phận, làm số phận của chính Người.

Chúa Kitô làm vua của một vương quốc mà trong đó mọi người từ cổ chí kim đều là con dân của Người. Chúng ta hãnh diện và vui mừng vì vương quốc mà Chúa Kitô thống trị là một vương quốc mà trong đó “dân vi quý, dân vạn đại”. Chúng ta vui mừng và hãnh diện trong vương quốc này vì vị Vua cai trị chúng ta là Đấng có thể nói theo kiểu phàm nhân rằng “luôn lo trước cái lo của thiên hạ và vui sau cái vui của thiên hạ”. Chúng ta lại càng hãnh diện và vui mừng vì vương quốc Chúa Kitô thiết lập là một vương quốc mà trong đó không một ai là đáng bỏ đi, không một ai là thành phần hạ đẳng.

Khi các người làm hay không làm điều tốt cho một trong những kẻ bé mọn này là các ngươi đã làm hay không làm cho chính Ta (x.Mt 25,31-46). Hiến pháp, luật lệ của vương quốc này thật đơn giản. Đó là phải sống cho có lòng, có tâm với nhau, đặc biệt với người anh chị em yếu thế, kém may mắn cận kề chúng ta.

“Thầy bảo thật cho anh em biết, nếu anh em không ăn ở công chính hơn các kinh sư và người Pharisêu thì sẽ chẳng được vào Nước Trời” (Mt 5,20). Và Chúa Giêsu đã quảng diễn sự phải “công chính hơn” là không được phép loại bỏ bất cứ một ai dù chỉ là trong cung cách hành xử, trong tâm trí. Không loại bỏ tha nhân chưa đủ, Người còn đòi hỏi phải biết liên đới với tha nhân trong hạnh phúc của họ. “Nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình” (Mt 5,23-24). Dĩ nhiên, nếu vì lỗi của ta thì việc bỏ của lễ lại để đi làm hòa trước đã, là điều dễ hiểu. Còn nếu không phải do lỗi của ta mà do lỗi của người anh em, thì ta cũng phải làm như thế. Nếu không, ta sẽ mắc phải món nợ tình yêu, khi ta thờ ơ với số phận của người anh em mình. Người có lỗi, người có tội là một trong những bé mọn mà ta cần quan tâm nâng đỡ. Mẹ Hội Thánh đã hiểu chân lý này khi dạy chúng ta những mối thương người: “Lấy lời lành mà khuyên người; Mở dạy kẻ mê muội; An ủi kẻ âu lo; Răn bảo kẻ có tội…”

Không ai có thể lên trời “một mình”. Không ai có thể làm con dân Nước trời với sự ích kỷ, với thái độ bàng quan, hững hờ trước người anh em. Mặc dù vẫn có đó sự gai chướng của hình ảnh Vị Quân Vương do quá khứ lịch sử nhân loại. Thế nhưng đã đón nhận chân lý trong niềm tin thì chúng ta cùng với toàn thể thụ tạo phải thần phục tuyệt đối Đấng tạo thành nên mình. Đã con thần dân của vương quốc tình yêu thì ta phải sống theo thể chế và luật lệ của vương quốc mà thôi. Luật lệ và thể chế ấy không gì hơn là sự hiệp thông liên đới huynh đệ trong tình yêu của Vị Vua trên các vua đã yêu thương chúng ta. Đã có biết bao người xưa lẫn nay đã đón nhận sự gai chướng ấy và rồi họ đã cảm nghiệm nó thật là “êm ái và nhẹ nhàng” (x.Mt 11,28-30).

Lm. Giuse Nguyễn văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

 
 

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây