Thời của Lộng Ngôn

Khi nói đến lộng ngôn, chúng ta thường liên tưởng đến những người hay ăn nói bạt mạng, ít xít ra nhiều; hay những người thích dùng từ “đao to búa lớn”, không đúng thực tế, sai sự thật. Vấn nạn này đang trở thành một điều rất thường thấy trong xã hội Việt Nam qua lời ăn tiếng nói, trong câu chữ ngôn từ… nhan nhản trên các báo đài.
Chưa thời kỳ nào mà người Việt mình giỏi như bây giờ! Đâu đâu cũng thấy thần thánh: Nào là thần tượng thần đồng, nào là thánh hài, thánh ăn, thánh chửi… thậm chí cả thánh sim! Siêu phẩm, kỷ lục gia, idol nhiều như lá mùa thu.
Chưa thời kỳ nào mà dân Việt ý thức cao như bây giờ! Những từ như: Tự ý thức phê bình, Nghiêm túc kiểm điểm, Rút kinh nghiệm sâu sắc… được dành cho mọi trường hợp sai phạm, cho những cá nhân thân mang đầy trọng trách vô tình… gây hậu quả nghiêm trọng.
Chưa lúc nào dân ta tốt như thời nay! Đâu đâu cũng học tập và làm việc theo tấm gương đạo đức…
Chưa kể đến đầy dẫy những câu nói bất hủ cũng những người có trí thức, địa vị trong xã hội: Xây biệt phủ nhờ một thời chạy xe ôm, nấu rượu, làm chổi đót…, đánh người thì là gạt tay trúng má, sản xuất thuốc giả thì nói không phải giả mà chỉ là thuốc không có khả năng trị bệnh…
Gần một trăm năm trước trong tác phẩm Thi Nhân Việt Nam, hai tác giả Hoài Thanh và Hoài Chân có đoạn nhận định: “Đời chúng ta mất bề rộng ta tìm bề sâu, nhưng càng đi sâu càng lạnh…”. Lời phê bình tư tưởng văn học, nhưng lại thấy rất đúng với thời cuộc hiện tại. Một xã hội chú trọng phát triển bề rộng, thích hoành tráng, thích thành tích, thích nổi… khiến không biết bao người rơi vào lộng ngôn, xảo ngữ. Bây giờ bừng tỉnh lại, hô hào nhau phát triển bền vững, giáo dục toàn diện, chú trọng đạo đức… cái sâu này e rằng càng đi càng lạnh. Lạnh vì không có lý tưởng và cùng đích.
Nhạc sĩ Vũ Thành An thời chưa thành con cái Chúa, ông ngụp lặn trong cái sâu lạnh lẽo này: “Ta lần mò leo mãi không qua được vách sầu…”. “Ô hay tại sao ta sống chốn này quay cuồng mãi hoài có gì vui” (Đời Đá Vàng). Không có lý tưởng cao cả và hướng đến cùng đích cuộc sống, cái đi sâu của chúng ta chỉ thêm giá lạnh tâm hồn. Hay ta cứ “thôi thì thôi để mặc mây trôi, ôm trăng đánh giấc bên đồi dạ lan”!. Mặc phận đời, kệ phận người…
Lm. Giuse Nguyễn Đức Thịnh
(08/11/2020)
Trực tuyến: Thánh lễ Đêm Giáng Sinh tại BMT
Suy tư về bài thơ: Xuân ra đời
Hang đá Giáo họ Thanh Lâm
CCT: Thiên Chúa ở cùng chúng ta
Đêm Hoan Ca Giáng Sinh tại TTHH Thác Mơ
Kỷ niệm 70 năm thành lập Giáo phận Cần Thơ
Kỷ niệm bảy năm thành lập Giáo phận Hà Tĩnh
Gx Thánh Linh: Hoan Ca Giáng Sinh -2025
Lời Chúa THỨ SÁU -NGÀY 2 BÁT NHẬT GS
300 Bệnh nhân ung thư Mừng Giáng Sinh
Bài ca chủ đề cho năm Mục vụ 2026
Benedictus
Tình yêu trong bóng tối chiến tranh
Bình an dưới thế
Giáng Sinh không có Chúa!
Chầu Thánh Thể Chúa nhật Lễ Thánh Gia -A
Thông điệp sau khi Năm Thánh khép lại là gì?
Bốn đức tính của Thánh Giuse theo ĐGH Lêô XIV
Lời Chúa THỨ NĂM -LỄ CHÚA GIÁNG SINH
277 Câu Trắc Nghiệm GIÁO LÝ DỰ TÒNG
Nghi thức lễ Gia Tiên
Thánh lễ Truyền chức Linh Mục -2023
Khai mạc Hội nghị thường niên kỳ I/2023
Biên bản Hội nghị thường niên kỳ I/2023
Vui Học Giáo Lý 531 Câu Trắc Nghiệm XƯNG TỘI & RƯỚC LỄ 1
Tân linh mục Phêrô Nguyễn Tiến Đạt: Thánh lễ tạ ơn
Việt Nam và Tòa Thánh ký kết Thỏa thuận
Giáo xứ Phúc Lộc -Mừng lễ Thánh Đa Minh
Giáo xứ Phúc Lộc: Lễ Chúa Ba Ngôi