Phaolô, sau: yêu Chúa Giêsu không ai bằng!
Đang khi đi bắt Đạo lần thứ ba, Phaolô, lúc đó đang còn mang tên Saolê, đã được Chúa Giêsu làm cho trở lại một cách lạ lùng.
Chúng ta hãy nghe chính thánh Phaolô kể lại biến cố lạ lùng nầy:
“Đang khi tôi đi đường và đến gần Đamát, thì vào khoảng trưa, bỗng nhiên có một luồng ánh sáng chói lọi từ trời chiếu xuống bao phủ lấy tôi. Tôi ngã xuống đất và nghe có tiếng nói với tôi: “Saun, Saun, tại sao ngươi bắt bớ Ta?” Tôi đáp: “Thưa Ngài, Ngài là ai?”. Người nói với tôi: “Ta là Giêsu Nadarét mà ngươi đang bắt bớ.” (Cv 22, 6-8).
Saolê đi bắt Chúa Giêsu, nhưng Chúa Giêsu phục kích bắt lại Saolê, và Saolê đầu hàng Chúa Giêsu.
Saolê rút lui vào sa mạc ba năm để ăn năn, cầu nguyện và dọn mình làm tôi Chúa. Sau đó, Saolê đổi tên thành Phaolô, đi giảng đạo trong 30 năm.
Phaolô yêu mến Chúa Giêsu đến nỗi ngài nói: “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi.” (Gl 2,20).
Phaolô thách đố ai có thể tách ngài ra khỏi tình yêu của Chúa Kitô được: gian truân, khổ cực, bắt bớ, đói khát, trần truồng, nguy hiểm, gươm giáo. “Không gì có thể tách tôi ra khỏi tình Chúa Giêsu yêu tôi được!” (x.Rô 8,35).
Trong ba mươi năm đi loan báo Tin Mừng, Phaolô đi đây đi đó được hai vạn cây số: bị đánh đòn năm lần, bị tra tấn ba lần, bị ném đá một lần, bị đắm tàu ba lần, bị trôi chơi vơi giữa biển một ngày một đêm, bị đói, bị khát, bị mình trần, nếm đủ mọi nguy hiểm do sông ngòi, do trộm cướp, do người đồng hương, do người dân ngoại, do những anh em giả, nguy hiểm nơi thành thị, nguy hiểm trên rừng vắng, nguy hiểm trên biển cả. Và cuối cùng, được đổ máu ra, để làm chứng cho Chúa Giêsu, Đấng mà trước đây, ngài ghét thậm tệ, nhưng sau đó, lại yêu Ngài không ai bằng!
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn