TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Đại Lễ Chúa Giáng Sinh

“Hôm nay, Ðấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta”. (Lc 2, 1-14)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa NGÀY VI BÁT NHẬT GIÁNG SINH

Thứ tư - 18/12/2024 13:41 |   51
“Bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, sớm hôm phụng thờ Thiên Chúa.” (Lc 2,36-40)

30/12/2024
Thứ hai -ngày vi trong tuần BÁT NHẬT giáng sinh

n6 bn GS

Lc 2,36-40


nghệ thuật của hy vọng
“Bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, sớm hôm phụng thờ Thiên Chúa.” (Lc 2,36-40)

Suy niệm: Điều mà văn hào Pháp, Vauvenargues viết: “Kiên nhẫn là nghệ thuật của hy vọng” được thể hiện thật ấn tượng trong cả cuộc đời của bà Anna. Sự kiên trì của bà đạt đến trình độ “nghệ thuật” đáng khâm phục. Xuất giá, hẳn là từ khi còn xuân xanh, bà chỉ ở với chồng được 7 năm đã trở thành goá phụ (c. 36). Với 84 tuổi đời, nếm trải nhiều đau buồn, nhưng bà luôn trải rộng tấm lòng một cách mềm mại với ơn Chúa: không oán hận trách móc Thiên Chúa. Hơn nữa, thời gian có thể cướp đi nhựa sống và xuân sắc tuổi trẻ, nhưng không thể làm mất niềm tin và hy vọng vào lời hứa cứu độ của Thiên Chúa nơi bà. Từng ấy năm dài, bà “không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, sớm hôm thờ phượng Thiên Chúa” (c. 37) Bà chỉ ước mong một điều: được nhìn ngắm Đấng Cứu Thế dù chỉ một lần trước khi nhắm mắt. Và chỉ một lần đó thôi cũng đủ để bà trở thành sứ giả loan báo về Hài Nhi cho tất cả những ai đang mong chờ Đấng Cứu Thế (c. 38).

Mời Bạn: Chúa đòi hỏi nơi chúng ta sống trung thành với giáo huấn của Ngài. Qua đó, người tín hữu phải kiên trì và hy vọng mới có thể thắng vượt nhiều thử thách. ĐHY Ph. Xav. Nguyễn Văn Thuận đã nói: “Chỉ có một sự thất bại là không hy vọng vào Chúa.” Liên lỉ cầu nguyện là phương thế tốt nhất giúp bạn vững niềm tín thác vào Chúa.

Sống Lời Chúa: Nguyện tắt nhiều lần: “Lạy Chúa, con tín thác nơi Ngài.”

Cầu nguyện: Xin Chúa giúp con luôn kiên vững trong niềm tin và niềm hy vọng. Trong mọi hoàn cảnh, xin cho đời con trở nên lời ca tụng Chúa không ngừng. Amen.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Thứ hai -ngày vi trong tuần BÁT NHẬT giáng sinh

Ca nhập lễ

Lúc vạn vật đắm chìm trong thinh lặng và khi đêm tối đã về khuya, Thì lạy Chúa, từ ngai vàng thiên quốc, Lời toàn năng của Ngài đến trần gian.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng, vì công ơn Con Một Chúa là Ðức Giê-su Ki-tô, vừa sinh xuống giữa lòng nhân loại, xin Chúa thương giải thoát chúng con khỏi gông cùm nô lệ tội lỗi. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: 1 Ga 2, 12-17

“Ai làm theo ý Thiên Chúa, thì tồn tại muôn đời”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Gio-an Tông đồ.

Hỡi các con, ta viết cho các con, vì tội lỗi các con được tha vì danh Người.

Hỡi các phụ huynh, ta viết cho các con, vì các con đã nhận biết Ðấng vẫn có từ ban đầu.

Hỡi các thiếu niên, ta viết cho các con, vì các con đã chiến thắng quỷ dữ.

Hỡi các trẻ nhỏ, ta viết cho các con, vì các con đã nhận biết Chúa Cha.

Hỡi các thanh niên, ta viết cho các con, vì các con dũng cảm, và lời Thiên Chúa vẫn ở trong các con, và các con đã chiến thắng quỷ dữ.

Các con đừng yêu mến thế gian và những điều thuộc về thế gian. Nếu ai yêu mến thế gian thì lòng mến của Chúa Cha không có trong kẻ ấy. Vì mọi sự ở trong thế gian là đam mê của xác thịt, đam mê của con mắt, và kiêu căng vì của cải, những điều đó không phải bởi Chúa Cha, nhưng bởi thế gian mà ra. Và thế gian qua đi với đam mê của nó. Còn ai thực hiện thánh ý Thiên Chúa, thì tồn tại muôn đời.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 95, 7-8a. 8b-9. 10

Ðáp: Trời xanh hãy vui mừng và địa cầu hãy hân hoan!

Xướng: Hãy kính tặng Thiên Chúa, hỡi người chư dân bá tánh, hãy kính tặng Thiên Chúa quyền thế với vinh quang; hãy kính tặng Thiên Chúa vinh quang xứng với danh Người.

Xướng: Hãy mang lễ vật, tiến vào hành lang nhà Chúa, mặc lễ phục, thờ lạy Thiên Chúa. Toàn thể địa cầu, hãy run sợ trước thiên nhan.

Xướng: Hãy công bố giữa chư dân rằng: Thiên Chúa ngự trị. Người dựng vững địa cầu cho nó khỏi lung lay, Người cai quản chư dân theo đường đoan chính. 

Alleluia

Alleluia, alleluia! – Thuở xưa, nhiều lần nhiều cách, Thiên Chúa đã dùng các tiên tri mà phán dạy cha ông, nhưng đến thời sau hết, tức là trong những ngày này, Người đã phán dạy chúng ta nơi người Con. – Alleluia.

Phúc Âm: Lc 2, 36-40

“Bà đã nói về Người với tất cả những người đang trông chờ ơn cứu chuộc Israel”.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca.

Khi ấy, có bà tiên tri An-na, con ông Phanuel, thuộc chi họ Asê, đã cao niên. Mãn thời trinh nữ, bà đã sống với chồng được bảy năm. Rồi thủ tiết cho đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời khỏi đền thờ, đêm ngày ăn chay cầu nguyện phụng sự Chúa. Chính giờ ấy, bà cũng đến, bà liền chúc tụng Chúa, và nói về trẻ Giê-su cho tất cả những người đang trông chờ ơn cứu chuộc Ít-ra-en.

Khi hai ông bà hoàn tất mọi điều theo luật Chúa, thì trở lại xứ Ga-li-lê-a, về thành mình là Na-da-rét. Và con trẻ lớn lên, thêm mạnh mẽ, đầy khôn ngoan, và ơn nghĩa Thiên Chúa ở cùng Người.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin vui lòng chấp nhận của lễ cộng đoàn chúng con dâng, và nhờ thánh lễ này, xin cho chúng con được hưởng những hồng ân cao cả chúng con đang hết lòng tin tưởng cậy trông. Chúng con cầu xin…

Lời tiền tụng Giáng Sinh

Ca hiệp lễ

Do sự sung mãn của Người mà hết thảy chúng ta đã nhận được từ ơn này đến ơn khác

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, khi cho chúng con dự tiệc Mình và Máu Ðức Ki-tô, Chúa đã thân hành đến gặp con cái Chúa. Xin cho bí tích kỳ diệu này sinh hoa kết quả trong lòng chúng con, để hồng ân Chúa vừa ban tặng giúp chúng con sẵn sàng lãnh nhận những hồng ân khác nữa. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

ĐỨC GIÊ-SU SỐNG ẨN DẬT (Lc 2,36-40)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Bài Tin Mừng ghi lại việc bà An-na nói tiên tri về Hài Nhi Giêsu cho hết những ai đang mong chờ ngày Thiên Chúa đến cứu chuộc.

Lúc thánh Giu-se và Đức Ma-ri-a dâng Chúa Hài Nhi trong Đền thờ, cũng có bà tiên tri An-na ở đó. Bà sống trong đền thờ, ăn chay cầu nguyện và phụng sự Chúa đêm ngày. Bà thấy trẻ Giê-su thì chúc tụng và giới thiệu cho mọi người. Còn thánh Giu-se và Đức Ma-ri-a, sau khi làm xong mọi việc theo luật dạy thì đem Chúa Giê-su về nhà. Người càng lớn thì càng thêm mạnh mẽ, khôn ngoan và đầy ân sủng.

2. Bà An-na hôm nay quan trọng vì bà là một tiên tri, đã báo cho mọi người biết con trẻ Giê-su là Đấng mọi người mong đợi, nay đã đến.

Bà là một quả phụ già nua với tuổi đời trên 80. Với xã hội bà chỉ là một người góa bụa nghèo nàn, vô tích sự. Nhưng trước  mặt Chúa bà có giá trị vì bà không rời bỏ Đền thờ, hằng ăn chay cầu nguyện, sớm hôm thờ phượng Thiên Chúa.

Bà quả là mẫu gương cho tất cả những ai đang sống trong phận nhỏ: nghèo hèn, bệnh tật, dốt nát, vô tích sự đối với xã hội. Vì những người phận nhỏ này Chúa cần dùng đến để hiệp thông với Chúa trong việc ăn chay, cầu nguyện và phụng thờ Thiên Chúa; đồng thời Chúa còn dùng đến để cộng tác vào công việc loan báo Chúa cho tha nhân bằng chứng tích của đời sống, bằng lời nói và việc làm.

3. “Còn Hài Nhi, ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ơn nghĩa cùng Thiên Chúa” (Lc 2,40).

Trong gia đình, Hài nhi Giê-su cần được giáo dục về mọi phương diện để thành người: nuôi dưỡng sức khỏe thể lý, củng cố sự vững mạnh tâm lý, phát triển trí khôn, lớn lên trong ơn nghĩa Chúa. Vì thế, trong gia đình Thánh gia, mặc dù là Ngôi Lời Thiên Chúa nhập thể làm người, Chúa Giê-su vẫn hoàn toàn chu toàn bổn phận với Chúa Cha trong tư cách là Con Thiên Chúa (x.Lc 2,49) và chu toàn bổn phận là con trong một gia đình  khi sống đời khiêm hạ và hằng vâng phục Mẹ Ma-ri-a và thánh Giu-se. Người ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, vả hằng được ơn nghĩa cùng Thiên Chúa (x Lc2,40).

Như vậy, noi gương Chúa Giê-su, trong phận làm con, chúng ta có bổn phận hiếu kính cha mẹ mình. Sự hiếu kính đó không phải chỉ là điều hợp với lẽ phải, hợp với khao khát chính đáng của con người, nhưng còn là điều đẹp ý Chúa. Bởi lẽ Thiên Chúa muốn con cái thờ cha kính mẹ (x Đnl 5,16). Bởi lòng hiếu thảo của con cái là quà tặng đẹp nhất dâng cho cha mẹ và được Chúa chúc lành.

4. “Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà Cha con sao” (Lc 2,49)?

Sau mười hai năm dưỡng dục, Đức Ma-ri-a và thánh Giu-se dẫn người con Giê-su nay đã lớn khôn lên Giê-ru-sa-lem “trình làng”. Bổn phận làm cha làm mẹ khiến hai Đấng chạy đôn chạy đáo tìm kiếm khi thất lạc cậu con. Nỗi lo lắng ấy được bù đắp khi tìm thấy con mình ngồi giữa các thầy thông thái, vừa đáp vừa hỏi thật khôn ngoan. Dù đã chu toàn trách nhiệm, hai đấng vẫn không khỏi ngỡ ngàng trước câu trả lời khó hiểu của con mình: ”Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà Cha Con sao”? Thì ra bổn phận làm cha mẹ không chỉ là chăm sóc dạy dỗ con về phương diện tư nhiên, xã hội mà còn hướng dẫn cho con cái nhận biết, đáp lại ơn gọi và sứ mạng Chúa dành cho chúng nữa; cha mẹ không chỉ dưỡng dục con thành người mà còn phải giúp con mình  lớn lên thành con cái Chúa.

5. Qua biến cố Giáng sinh, Thiên Chúa đã trao cho nhân loại một viên ngọc vô cùng quí giá, là Chúa Giê-su, để nhờ đó mà nhân loại được sống. Thế nhưng thử hỏi có được bao nhiêu người trong nhân loại đã giơ tay ra để đón lấy viên ngọc quí đó. Thánh sử Gio-an, trong bài tiền ngôn Tin Mừng của Ngài, Ngài đã đau xót nói lên rằng: Người ở giữa thế gian, nhưng thế gian lại không nhận biết Ngài (Ga 1,10). Và còn hơn thế nữa: Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận Người” (Ga 1,11).

Chính vì thế “Ngài đã đến, nhưng Ngài lại phải ra đi”.

Tại sao nhân loại đã có thái độ như vậy? Thưa, chỉ vì nhân loại chưa nhận biết  giá trị của viên ngọc quí Giê-su. Chính vì thế mà nhiều người đã đi chọn cho mình những viên ngọc giả hiệu là danh vọng, lạc thú, giàu sang, chức quyền thay vì chọn viên ngọc thật, vô cùng qui giá là Chúa Giê-su.

6. Truyện: Chọn viên ngọc quí.

Người ta kể rằng có một chàng thanh niên đến xin thọ giáo với một sư tổ về ngọc thạch. Sau khi đã chấp nhận người môn sinh, vị sư tổ trao cho chàng một viên ngọc thạch quí giá, và bảo chàng hãy nắm thật chặt lấy nó ở trong tay. Thế rồi ông nói thao thao với người môn sinh về triết lý nhân sinh, về thiên văn địa lý. Sau hơn một giờ đồng hồ, ông bảo người môn sinh trả lại ông viên ngọc thạch, rồi cho chàng về nhà.

Hôm sau, chàng thanh niên đó trở lại, và cái cảnh hôm trước lại tái diễn. Thế rồi ngày này qua ngày khác, tháng nọ qua tháng kia, không có một điều gì khác lạ.

Nhưng rồi một hôm vị sư tổ bảo chàng nhắm mắt lại, rồi trao cho chàng một viên đá thay vì một viên ngọc như mọi khi, và cũng bảo chàng nắm tay lại.

Vừa nắm bàn tay lại chàng thanh niên nói:

– Thưa thầy, đây không phải là viên bảo ngọc.

Vị tổ sư về ngọc thạch reo lên:

– Khá lắm, khá lắm, thế là con đã thành tài rồi đó.

Sống trong cuộc sống, chúng ta phải tập cho mình biết nhạy bén với những dấu chỉ dù nó thật nhỏ bé, chúng ta mới có thể nhận ra những điều kỳ diệu Chúa làm cho chúng ta.

ÁNH HUY HOÀNG TỎA KHẮP CÕI TRẦN
(NGÀY 30 THÁNG 12)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Ngày 30 Tháng 12 hôm nay, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Vì công ơn Con Một Chúa là Đức Giêsu Kitô, vừa sinh xuống giữa lòng nhân loại, xin Chúa thương giải thoát chúng ta khỏi gông cùm nô lệ tội lỗi.

Chúa giải thoát ta khỏi gông cùm nô lệ tội lỗi, nhờ Máu của Thánh Tử đổ ra trên thập giá, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, thánh Phaolô cho thấy: Trọng tâm của đoạn thánh thi quy về Đức Kitô, Chủ Tể vũ trụ. Thánh Tông Đồ sẵn sàng đón nhận mọi vất vả vì Người. Đức Kitô là đầu của thân thể, nghĩa là đầu của Hội Thánh; Người là trưởng tử trong số những người từ cõi chết sống lại. Để trong mọi sự, Người đứng hàng đầu. Người có trước muôn loài muôn vật, tất cả đều tồn tại trong Người.

Chúa giải thoát ta khỏi gông cùm nô lệ tội lỗi, bằng cách cho chúng ta được thông dự vào thần tính của Người, qua Mầu Nhiệm Nhập Thể, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Hipôlytô nói: Ngôi Lời làm người để chúng ta được tham dự vào thần tính của Người… Ngôi Lời đã làm người, và ở giữa chúng ta. Chúng ta đã nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha đã ban cho Người là Con Một đầy tràn ân sủng và chân lý. Người đã xuất hiện trên mặt đất, đã sống giữa loài người.

Chúa giải thoát ta khỏi gông cùm nô lệ tội lỗi, vì thế, chúng ta hãy vui mừng hoan hỷ thi hành ý muốn của Chúa, chứ đừng theo những lời quyến rũ của thế gian, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, thánh Gioan nói: Thế gian đang qua đi, cùng với dục vọng của nó, còn ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa thì tồn tại mãi mãi. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 95, vịnh gia đã kêu gọi: Trời vui lên, đất hãy nhảy mừng. Hãy dâng Chúa, hỡi các dân các nước, dâng Chúa quyền lực và vinh quang, hãy dâng Chúa vinh quang xứng danh Người.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Ngày thánh đã bừng lên chiếu rọi chúng ta, muôn dân hỡi, đến mà thờ lạy Chúa. Vì hôm nay, ánh huy hoàng rực rỡ, tỏa xuống khắp cõi trần. Trong bài Tin Mừng, thánh Luca tường thuật lại: Bà Anna nói về Hài Nhi cho hết những ai đang mong chờ ngày cứu chuộc Giêrusalem. Ngày thánh đã bừng lên, ánh huy hoàng rực rỡ đã tỏa khắp cõi trần, Đấng Cứu Độ muôn dân trông đợi đã đến. Ta tin điều này không phải vì những lời hão huyền thuyết phục, không phải vì những dao động nhất thời của con tim lôi cuốn, nhưng, vì ta đón nhận những lời phát xuất từ quyền năng của Thiên Chúa, và vì thế, ta xác tín điều ta tin. Chúng ta tin rằng: Thiên Chúa đã truyền những điều đó cho Ngôi Lời, và Ngôi Lời đã công bố, nhờ đó, ta được cứu khỏi tội bất tuân: không còn là nô lệ, nhưng, là con cái. Ngôi Lời đã đến thế gian, để ta nhìn thấy Ngôi Lời và được cứu độ. Ngôi Lời đã nhận lấy xác phàm, để Người, vừa mang lấy, vừa đổi mới con người cũ của ta. Nếu Ngôi Lời có một bản tính khác, thì sao Người lại truyền cho ta phải làm những điều Người đã làm, đang khi tự bản tính, ta vốn mỏng dòn yếu đuối, thì làm sao có thể tự mình tốt lành và công chính được. Ngôi Lời cũng đã cam chịu vất vả, đói khát, đã chịu chết rồi sống lại cách tỏ tường, để cống hiến nhân tính của Người, như của lễ đầu mùa, và để khi gặp đau khổ, ta không phải ngã lòng, nhưng, nhìn nhận mình chỉ là người phàm, và trông đợi Thiên Chúa ban ơn cho ta như đã ban cho Con của Người. Ta là người nhà của Thiên Chúa và là người đồng thừa kế với Đức Kitô. Khi ta tuân giữ những gì Chúa dạy, và hết sức noi gương Người là Đấng tốt lành, thì ta sẽ nên giống như Người, và được Người quý trọng. Thiên Chúa không phải là kẻ ăn xin, nhưng vì muốn cho ta được hạnh phúc, mà Người làm cho ta được nên giống như Người. Vì công ơn Con Một Chúa là Đức Giêsu Kitô, vừa sinh xuống giữa lòng nhân loại, ước gì chúng ta được giải thoát khỏi gông cùm nô lệ tội lỗi. Ước gì được như thế!

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây