TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Đại Lễ Chúa Giáng Sinh

“Hôm nay, Ðấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta”. (Lc 2, 1-14)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ NĂM TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN

Thứ ba - 28/06/2022 18:10 |   1067
Bấy giờ Đức Giê-su bảo người bại liệt: “Đứng dậy, vác chõng đi về nhà.” (Mt 9, 6)

30/06/2022
THỨ năm tuần 13 THƯỜNG NIÊN

Các thánh tử đạo tiên khởi Giáo đoàn Rôma

 

Mt 9, 1-8

LIÊN ĐỚI THEO GƯƠNG CHÚA
Bấy giờ Đức Giê-su bảo người bại liệt: “Đứng dậy, vác chõng đi về nhà.”
(Mt 9, 6)

Suy niệm: “Bước đầu tiên trong sự tiến triển của nền đạo đức là cảm thức về sự liên đới với người khác” (A. Schweitzer). Ta liên đới với người anh em khi sẵn lòng đặt mình vào cuộc phiêu lưu, điều rủi ro để nâng đỡ người ấy. Bốn người khiêng đã vui lòng chịu vất vả, rủi ro khi liên đới với người bại liệt: đám người quanh Đức Giê-su đông quá, phải điều đình với chủ nhà để dỡ mái nhà. Cũng vậy để liên đới, Đức Giê-su chấp nhận chữa trị cho người bại liệt trước những đôi mắt săm soi của giới lãnh đạo Do Thái. Có điều Ngài nhắc nhở ta không chỉ chú trọng đến sức khỏe thể lý, nhưng trước hết phải quan tâm đến việc chữa lành tâm hồn. Hồn an xác mạnh là toàn bộ đời sống con người.

Mời Bạn: “Mọi người đều cần sự giúp đỡ và tùy thuộc vào người khác. Sự liên đới là điều kiện cần thiết để bộc lộ bất cứ cá nhân nào” (E. Fromm, nhà tâm lý học). Liên đới không phải chỉ là nâng đỡ khi có cơ hội, mà là sự gắn bó lâu dài với nhau. Là con cái Chúa và môn đệ Chúa Ki-tô, ta liên đới với mọi người, với các Ki-tô hữu khác. Sự liên đới ấy mời gọi bạn, mỗi khi có thể, nỗ lực dấn thân góp sức để đem lại thiện ích cho bất cứ người anh em nào.

Sống Lời Chúa: Tôi xem lại lâu nay mình như hòn đảo hay đã liên đới với đoàn thể, giáo xứ cách nhiệt tình. Cần liên đới hơn ở lãnh vực nào để bộc lộ tư thế Ki-tô hữu của mình?

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa liên đới với loài người khi xuống thế làm người, ở với, cứu giúp con người. Xin giúp con nhìn lên mẫu gương Chúa để có những việc làm cụ thể bày tỏ tình liên đới với người khác. Amen.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ

THỨ năm tuần 13 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ

Hết thảy chư dân, hãy vỗ tay, hãy reo mừng Thiên Chúa với tiếng reo vui.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, Chúa đã dủ lòng thương nhận chúng con làm nghĩa tử để chúng con trở thành con cái ánh sáng; xin đừng để chúng con sa vào cảnh tối tăm lầm lạc nhưng gìn giữ chúng con luôn rạng ngời ánh sáng chân lý Chúa. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) St 22, 1-19

“Lễ hiến tế của Abraham Tổ phụ chúng ta”.

Trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Chúa thử Abraham và nói với ông rằng: “Abraham, Abraham!” Ông đáp lại: “Dạ, con đây”. Chúa nói: “Ngươi hãy đem Isaac, đứa con yêu dấu của ngươi, và đi đến đất Moria, ở đó ngươi sẽ dâng nó làm của lễ toàn thiêu trên núi Ta sẽ chỉ cho ngươi”. Vì vậy ban đêm Abraham chỗi dậy, thắng lừa, dẫn theo hai đầy tớ và Isaac, con của ông; khi đã chặt củi dành để đốt của lễ toàn thiêu, ông đi đến nơi Chúa đã truyền dạy. Ðến ngày thứ ba, ngước mắt lên, ông thấy nơi còn xa xa; ông bảo các đầy tớ rằng: “Các ngươi và con lừa hãy đợi tại đây. Ta và con trẻ đi đến nơi kia, sau khi cử hành việc thờ phượng xong, chúng tôi sẽ trở lại đây với các ngươi”. Ông lấy củi dành để đốt của lễ toàn thiêu mà đặt trên vai Isaac, con ông, còn ông thì cầm lửa và gươm. Khi cha con cùng đi trên đường, Isaac hỏi cha mình rằng: “Thưa cha”. Ông Abraham trả lời: “Hỡi con, con muốn gì?” Isaac nói: “Củi và lửa có đây rồi, còn của lễ toàn thiêu ở đâu?” Ông Abraham đáp: “Hỡi con, Thiên Chúa sẽ dự liệu của lễ toàn thiêu”. Vậy hai cha con tiếp tục cùng đi.

Khi hai người đến nơi Chúa đã chỉ, Abraham làm một bàn thờ và chất củi lên, rồi trói Isaac lại, đặt lên đống củi trên bàn thờ. Abraham giơ tay lấy dao để sát tế con mình. Bấy giờ thiên thần Chúa từ trời gọi ông rằng: “Abraham! Abraham!” Ông thưa lại: “Dạ, con đây”. Người nói: “Ðừng giết con trẻ và đừng động đến nó, vì giờ đây, Ta biết ngươi kính sợ Chúa, đến nỗi không từ chối dâng đứa con duy nhất cho Ta”. Abraham ngước mắt lên, thấy sau lưng mình có con cừu đực đang mắc sừng trong bụi cây, Abraham liền bắt nó và tế lễ thay cho con mình. Ông gọi tên nơi này là “Chúa trông thấy”. Bởi vậy, mãi cho đến ngày nay, người ta quen nói rằng “Trên núi Chúa sẽ trông thấy”.

Thiên thần Chúa gọi Abraham lần thứ hai và nói rằng: “Chúa phán: Ta thề rằng: vì ngươi đã làm điều đó, ngươi không từ chối dâng đứa con duy nhất của ngươi cho Ta, nên Ta chúc phúc cho ngươi, Ta cho ngươi sinh sản con cái đông đúc như sao trên trời, như cát bãi biển; miêu duệ ngươi sẽ chiếm cửa thành quân địch, và mọi dân tộc trên mặt đất sẽ được chúc phúc nơi miêu duệ ngươi, vì ngươi đã vâng lời Ta”.

Ông Abraham trở về cùng các đầy tớ, và họ cùng nhau đi về Bersabê, và lập cư tại đó.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 114, 1-2. 3-4. 5-6. 8-9

Ðáp: Tôi sẽ tiến đi trước Thiên nhan Chúa, trong miền đất của nhân sinh (c. 9).

Xướng: Tôi mến yêu Chúa, vì Chúa đã nghe, đã nghe tiếng tôi cầu khẩn; vì Chúa đã lắng tai nghe lời tôi trong ngày tôi kêu cầu Chúa.

Xướng: Thừng chão tử thần đã quấn lấy tôi, và màng lưới âm phủ đã chụp trên người tôi; tôi đã rơi vào cảnh lo âu khốn khó. Và tôi đã kêu cầu danh Chúa: “Ôi lạy Chúa, xin cứu vớt mạng sống con”.

Xướng: Chúa nhân từ và công minh, và Thiên Chúa của chúng tôi rất từ bi. Chúa gìn giữ những người chất phác, tôi đau khổ và Người đã cứu thoát tôi.

Xướng: Bởi Người đã cứu tôi khỏi tử thần, cho mắt tôi khỏi rơi lệ và chân tôi không quỵ ngã. Tôi sẽ tiến đi trước thiên nhan Chúa trong miền đất của nhân sinh.

Bài Ðọc I: (Năm II) Am 7, 10-17

Ngươi hãy đi nói tiên tri cho dân Ta”.

Trích sách Tiên tri Amos.

Trong những ngày ấy, một vị tư tế ở Bêthel, là Amasia, sai người đến với Giêrôbôam, vua Israel, mà thưa rằng: “Amos đã nổi loạn chống đức vua, ngay trong nhà Israel, xứ sở không chịu nghe các lời của y”. Vì đây, Amos nói rằng: “Giêrôbôam sẽ chết vì gươm, và dân Israel sẽ bị đày xa xứ sở”.

Và Amasia đã nói với Amos: “Hỡi nhà tiên tri, hãy trốn sang đất Giuđa mà kiếm ăn và nói tiên tri. Ðừng ở Bêthel mà tiếp tục nói tiên tri nữa. Vì đây là nơi thánh của vua, là đền thờ của vương quốc”. Nhưng Amos trả lời Amasia rằng: “Tôi không phải là tiên tri, cũng không phải con của tiên tri: nhưng tôi là một mục tử, chuyên trồng cây sung. Chúa đã bắt tôi khi tôi đi theo đoàn vật, và Chúa bảo tôi: “Ngươi hãy đi nói tiên tri cho dân Israel của Ta”. Và này, hãy nghe lời Chúa phán: “Người bảo: Chớ nói tiên tri chống lại Israel, chớ chỉ trích dòng họ kẻ theo dị thần”. Chính vì thế mà Chúa phán như sau: “Vợ ngươi sẽ gian dâm trong thành phố. Con trai con gái ngươi sẽ gục ngã dưới lưỡi gươm. Ruộng vườn ngươi sẽ bị phân tán. Chính ngươi, ngươi sẽ chết trên đất nhơ nhớp, và dân Israel sẽ bị đày ải xa quê hương mình”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 18, 8. 9. 10. 11

Ðáp: Phán quyết của Chúa chân thật, công minh hết thảy (c. 10b).

Xướng: Luật pháp Chúa toàn thiện, bồi bổ tâm linh; chỉ thị Chúa cố định, phá ngu kẻ dốt. – Ðáp.

Xướng: Giới răn Chúa chính trực, làm hoan lạc tâm can; mệnh lệnh Chúa trong ngời, sáng soi con mắt. – Ðáp.

Xướng: Lòng tôn sợ Chúa thuần khiết, còn mãi muôn đời; phán quyết của Chúa chân thật, công minh hết thảy. – Ðáp.

Xướng: Những điều đó đáng chuộng hơn vàng, hơn cả vàng ròng; ngọt hơn mật và hơn cả mật chảy tự tàng ong. – Ðáp.

Alleluia: Ga 8, 12

Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Ta là sự sáng thế gian, ai theo Ta, sẽ được ánh sáng ban sự sống”. – Alleluia.

Phúc Âm: Mt 9, 1-8

“Họ tôn vinh Thiên Chúa đã ban cho loài người quyền năng như thế”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thuyền, vượt biển mà về thành của Người. Bấy giờ người ta đem đến cho Người một kẻ bất toại nằm trên giường. Thấy họ có lòng tin, Chúa Giêsu nói với người bất toại rằng: “Hỡi con, con hãy vững tin, tội con được tha rồi”. Bấy giờ mấy luật sĩ nghĩ thầm rằng: “Ông này nói phạm thượng”. Chúa Giêsu biết ý nghĩ của họ liền nói: “Tại sao các ngươi suy tưởng những sự xấu trong lòng? Bảo rằng “Tội con được tha rồi”, hay nói “Hãy chỗi dậy mà đi”, đàng nào dễ hơn? Nhưng (nói thế là) để các ngươi biết rằng trên đời này Con Người có quyền tha tội”. Bấy giờ Người nói với người bất toại: “Con hãy chỗi dậy, vác giường mà về nhà con”. Người ấy chỗi dậy và đi về nhà. Thấy vậy dân chúng sợ hãi và tôn vinh Thiên Chúa đã ban cho loài người quyền năng như thế.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, Chúa dùng các bí tích để ban phát ơn cứu độ; xin cho cộng đoàn chúng con biết cử hành lễ tế thờ phượng này với tinh thần phục vụ của Ðức Kitô. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Ca hiệp lễ

Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, và toàn thể con người tôi hãy chúc tụng thánh danh Người.

Hoặc đọc:

Chúa nguyện rằng: Lạy Cha, Con cầu xin cho chúng, để chúng nên một như Ta, hầu thế gian tin rằng Cha đã sai Con.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Thiên Chúa từ bi nhân hậu, chúng con vừa dâng lễ tạ ơn và đã được rước Mình và Máu Con Chúa là nguồn mạch sức sống dồi dào; xin cho chúng con hằng gắn bó cùng Chúa để sinh hoa quả tồn tại đến muôn đời. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

Lời Chúa: Mt 9, 1-8

1 Đức Giê-su xuống thuyền, băng qua hồ, trở về thành của mình.2 Người ta liền khiêng đến cho Người một kẻ bại liệt nằm trên giường. Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giê-su bảo người bại liệt: “Này con, cứ yên tâm, con đã được tha tội rồi! “ 3 Có mấy kinh sư nghĩ bụng rằng: “Ông này nói phạm thượng.” 4 Nhưng Đức Giê-su biết ý nghĩ của họ, liền nói: “Sao các ông lại nghĩ xấu trong bụng như vậy? 5 Trong hai điều: một là bảo: “Con đã được tha tội rồi”, hai là bảo: “Đứng dậy mà đi”, điều nào dễ hơn? 6 Vậy, để các ông biết: ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội – bấy giờ Đức Giê-su bảo người bại liệt: “Đứng dậy, vác giường đi về nhà! “ 7 Người bại liệt đứng dậy, đi về nhà.8 Thấy vậy, dân chúng sợ hãi và tôn vinh Thiên Chúa đã ban cho loài người được quyền năng như thế.

Suy Niệm
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J

Khiêng một người bất toại trên một cái giường là điều không dễ.

 Chẳng biết có mấy người khiêng và khiêng bao xa ?

 Chẳng rõ tương quan giữa họ ra sao, có phải là bạn bè, họ hàng không ?

 Có điều chắc là anh bất toại không thể tự mình đến với Thầy Giêsu được.

 Chân của anh có vấn đề, và thời ấy không có xe lăn như bây giờ.

 Anh cần đến sự giúp đỡ của bạn bè quen biết.

 Và đã có những người đáp lại vì tình thương đối với anh chịu tật nguyền.

 Rồi đã có một cuộc hẹn, và sau đó cả nhóm lên đường.

Tình bạn làm cho đường đến nhà của Thầy Giêsu ở Caphácnaum gần hơn.

 Nhưng vất vả, nhọc nhằn thì vẫn không tránh được.

 Đưa người bất toại đến với Thầy Giêsu quả là một kỳ công,

 vì trong Tin Mừng theo thánh Máccô, họ đã phải đưa người bệnh xuống

 qua một lỗ thủng ở trên mái nhà, bởi lẽ không có đường nào khác ! (Mc 2, 4).

 Dù sao Thầy Giêsu cũng đã thấy lòng tin của họ (c. 2).

 Lòng tin là cái bên trong, nhưng được lộ ra ngoài.

 Cả người bất toại lẫn các người khiêng đều có chung một lòng tin.

 Tin rằng đến với Thầy Giêsu là thế nào cũng được khỏi.

 Họ nuôi một niềm hy vọng lớn : khi trở về không phải khiêng nhau nữa.

 Anh bất toại có thể đi được bằng đôi chân của chính mình,

 và đi ngang hàng với những người bạn khác.

 Tin, yêu và hy vọng là những tâm tình có trong tim của nhóm bạn này.

 Không có những điều đó thì cũng chẳng có phép lạ khỏi bệnh.

 Ơn Thiên Chúa vẫn đến với con người ngang qua lòng tốt của con người.

Nhưng lạ thay Thầy Giêsu lại có vẻ không màng đến chuyện chữa bệnh.

 Thầy nói với người bất toại: “Các tội của anh được tha thứ” (c. 2).

 Ơn đầu tiên người bất toại nhận được là một ơn mà anh không xin,

 ơn đó không phải nơi thân xác, nhưng nơi linh hồn.

 Hẳn Thầy Giêsu không có ý nói rằng anh bị tật là vì đã phạm tội.

 Nhưng Ngài muốn cho thấy uy quyền của lời Ngài nói.

 Lời này có thể tha tội và lời này cũng có thể chữa lành.

 Nếu các kinh sư nghĩ rằng Ngài đã nói phạm thượng (c. 3),

 dám tiếm quyền tha tội dành cho một mình Thiên Chúa,

 thì Ngài sẽ chứng tỏ cho họ thấy Ngài có quyền tha tội dưới đất.

 Ngài bảo anh bất toại : “Đứng dậy, vác chõng mà đi về nhà” (c. 6).

 Ngài đã không chọn điều dễ hơn (c. 5), điều khó kiểm chứng.

 Anh bất toại đã đứng dậy và đi về nhà cùng với các bạn của anh.

 Anh đã được hơn cả điều anh mong ước, đó là hồn an xác mạnh.

Đức Giêsu có quyền giải phóng ta khỏi bệnh tật và tội lỗi.

 Tội lỗi cũng làm ta bất toại, không đến được với Thiên Chúa và tha nhân.

 Nhưng Đức Giêsu đã muốn chia sẻ quyền này cho “loài người” (c. 8).

 Môn đệ của Ngài vẫn làm thừa tác vụ chữa lành và tha tội cho đến tận thế.

Cầu Nguyện

Lạy Chúa Giêsu,

 Chúa đã giúp cho bao người què đi được trên đôi chân của mình.

 Chúa đã làm cho người bất toại

 nằm chờ đợi nhiều năm bên hồ nước

 bất ngờ chỗi dậy, vác chõng và bước đi.

 Chúa đã làm cho người bất toại

 mà bạn bè vất vả đưa xuống từ lỗ hổng của mái nhà,

 được khỏi bệnh, lòng bình an vì được tha thứ.

 Chúa đã cho kẻ bại tay được đưa tay ra

 và tay anh trở lại bình thường.

 

Bất toại trên thân xác thật là điều đáng sợ.

 Nhưng đáng sợ hơn là thứ bất toại của tâm hồn.

 Có thứ bất toại làm chúng con không đến được với người khác,

 dù nhà họ ở kế bên nhà chúng con,

 không đến được với Chúa, dù Chúa vẫn luôn chờ đợi.

 Có thứ bất toại làm chúng con không thể đưa tay ra

 để bắt tay người đối diện hay để chia sẻ một món quà.

 Có thứ bất toại làm trái tim chúng con khô cứng,

 hững hờ trước nỗi đau của người anh em.

 

Xin giúp chúng con ra khỏi

 những thành kiến và mặc cảm, thù oán và ghen tương,

 để chuyển động mềm mại hơn dưới sự tác động của Chúa.

 Xin cũng giúp chúng con biết khiêm tốn

 nhìn nhận sự bại liệt của mình,

 và chấp nhận để người khác đưa mình đến gặp Chúa.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây