TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XXXII Thường Niên – Năm B

“Bà góa nghèo này đã bỏ nhiều hơn hết”. (Mc 12, 38-44)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

CHÙM THƠ THÁNG MƯỜI

Thứ năm - 13/05/2021 06:23 | Tác giả bài viết: Jos Trần Ngọc Hạnh |   967
08
08

 TÂM CA THÁNG MƯỜI

Khúc tâm ca tháng mười
Là chuỗi hạt mân côi
Con lặng thầm dâng MẸ
Giữa bôn ba chợ đời

Nơi ngã tư đường phố
Đèn đỏ đợi đèn xanh
Con thì thầm rất nhỏ
Cầu xin MẸ ơn lành

Đường đời đi trăm lối
Thói đời lắm gian manh
Lang thang ngoài phố chợ
Kính mừng…con đọc nhanh

Vòng xoay đời nghiệt ngã
MẸ là đỉnh bình yên
Lỡ chân con vấp ngã
Níu tràng hạt đứng lên

Nơi ruộng đồng nương rẫy
Tràng hạt đếm ngón tay
Vững tin và trông cậy
Niềm vui cứ đong đầy

Trên bước đường dương thế
Mẹ dõi mắt về con
Con ngước nhìn lên MẸ
Tròn dâng cả xác hồn

Vui  buồn hay khổ đau
Có MẸ cùng nguyện cầu
CHÚA biến nước thành rượu
Đời hạnh phúc bên nhau

Khúc tâm ca tháng mười
Là chuỗi hạt mân côi
Như sợi dây liên kết
Tình đất với tình trời


 THĂM VIẾNG
Nhìn họa cảnh thăm viếng
Theo cung cách Việt Nam
Sao gần gũi thân thiết
Cuộc viếng thăm nhiệm mầu

Ngày xưa ấy.
Nếu MẸ là người Việt Nam
Chắc MẸ cũng là cô thôn nữ
Đầy chịu khó chịu thương
Nhiều hy sinh vất vả
Mặc áo tứ thân, đầu khăn mỏ quạ
Dây lụa thắt lưng
Với đôi chân trần
Chắc MẸ cũng gánh nước đêm trăng
Bến sông giặt áo
Cầu ao vo gạo
Rất dịu dàng và rất duyên dáng Việt Nam

Người chị họ cũng nghèo nàn
Trong căn nhà thấp, sáng chiều tất bật
Mái tranh vách đất
Chiếc chõng tre ọp ẹp đã lâu ngày
Bà mẹ quê nặng nề việc vá may
Bỗng MẸ đến
Khuôn mặt thiên thần
Trọn tiếng xin vâng
Bước chân MẸ vội vàng đon đã
ISAVE ngỡ ngàng ngạc nhiên quá
Bởi đâu MẸ THIÊN CHÚA đến thăm tôi

Đây cuộc viếng thăm mầu nhiệm cao vời
Nhưng rất đỗi thân thương trong họa ảnh
Con chợt nhớ
Cô gái Việt Nam trong thơ Hồ Dzếnh
Khổ cực đáng nạm vàng
Hy sinh nên khảm ngọc

MẸ đầy ơn phúc nhưng MẸ nhiều đau khổ
MẸ NGÔI LỜI cả đất trời thờ lạy tung hô
Con chiêm ngưỡng mẹ bằng câu thơ
Im lặng...


 MAI CHA VỀ

Tuổi thượng thọ khi trái gió trở trời
Cha lại ốm phải vô nằm bệnh viện
Sợ huyết áp cao sợ cơn tai biến
Chiếc lá vàng chống nổi trận cuồng phong

Mẹ xa rồi trên cõi nhớ mênh mông
Thân gà trống cha một mình hiu quạnh
Bốn mươi năm nẻo đường đời nặng gánh
Cha vẫn âm thầm cõng nắng gánh mưa

Đầu tắt mặt tối đi sớm về trưa
Ngày mẹ mất con chưa chồng chưa vợ
Buổi giao thời đủ trăm phần khốn khó
Mấy bữa no dù cơm trộn khoai lang

Ngày lại ngày cha lo lắng hoang mang
Mấy đứa đi tu còn chăng ai biết
Cha nhìn mẹ đôi mắt xa biền biệt
Thương cha nhiều khi gió ngược mưa nghiêng

Con dẫu đi xa khắp chốn mọi miền
Nhưng chưa hết những luống cày cha bước
Khi lội nương cao khi dầm ruộng nước
Cơm áo nhọc nhằn xuôi ngược mòn hơi

Như dòng sông cứ bên lở bên bồi
Cha mẹ bên mất cho đoàn con bên được
Như sóng biển lớp sau đùa lớp trước
Gốc tre già cây trước nhường cây sau

Ôi hạt cát nhân sinh quá nhiệm mầu
Không vô nghĩa giữa trời cao đất rộng
Cứ “quẳng gánh lo đi mà vui sống”
CHÚA sẽ lấp đầy khát vọng vô biên

Mai cha về thăm xóm dưới đường trên
Hình bóng mẹ xa xăm mắt mờ lệ
Phải, con cái nuôi cha sao bằng tay mẹ
Cháu chắt thương ông không thể sánh với bà

Mai cha về đường nắng nở thêm hoa
Ấm nước sáng lại rộn ràng tiếng trẻ
Tạ ơn CHÚA bởi muôn vàn ơn huệ
Xin dâng NGÀI cuộc thể trọn buồn vui

Mai cha về tháng kính MẸ MÂN CÔI
Cùng nhau hát kinh MAGNIFICAT
Bên di ảnh mẹ cha lại ngồi lần hạt
Hạnh phúc kia sao có chút ngậm ngùi

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây