31/07/2022
CHÚA NHẬT TUẦN XVIII THƯỜNG NIÊN - C
Lc 12, 13-21
điều gì làm tôi thoả mãn?
“Hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã!” (Lc 12,13-21)
Suy niệm: Người phú hộ trong dụ ngôn không sai khi tự hào về hoa màu ông thu hoạch được, dựa vào đó ông có thể “dư xài nhiều năm”. Ông cũng biết xây dựng kho lẫm lớn hơn để “tích trữ tất cả thóc lúa của cải vào đó”. Ông thoả mãn về tài sản ông đang sở hữu, và giờ đây, ông yên tâm “nghỉ ngơi, ăn uống vui chơi” cho thoả thích. Nhưng ông đã sai về tầm nhìn hạn hẹp của mình. Trước tiên, ông đâu có thể tự quyết liệu ông có còn giữ được mạng sống qua đêm nay hay không; thứ đến những của cải tích góp được, ông chỉ dùng để hưởng thụ “cho đã” mà không biết dùng chúng để “làm giàu trước mặt Thiên Chúa”. Chúa Giê-su gọi ông là “đồ ngốc” là vì lẽ đó.
Bạn thân mến, con người hôm nay bị cuốn vào một cuộc đua thu tích của cải, cùng tìm kiếm địa vị danh vọng, và coi đó là dấu hiệu thành đạt, để rồi buông thả trong sự hưởng thụ ích kỷ và vô độ. Những điều đó có thể khiến bạn thoả mãn, yên tâm, nhưng đó chỉ là cảm giác nhất thời; vì, giống như ông phú hộ kia, bạn đâu có thể hạnh phúc khi chỉ tìm lợi ích cho riêng mình, bạn cũng không thể sống mãi để chiếm giữ tất cả những điều đó. Bình an và hạnh phúc đích thực không đến từ kho lẫm đầy, nhưng từ một tâm hồn biết tín thác vào Chúa, và chia sẻ với tha nhân trong yêu thương.
Sống Lời Chúa: Bạn làm việc phục vụ một người bé mọn hoặc chia sẻ với một người đang gặp khó khăn sống gần bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giải thoát con khỏi ảo tưởng coi của cải như chỗ dựa an toàn. Xin cho con biết cậy trông vào Chúa để luôn chia sẻ với những ai cần đến, nhờ đó con làm giàu trước mặt Chúa. Amen.
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Chúa Nhật XVIII Thường Niên -Năm C
Ca nhập lễ
Ôi Thiên Chúa, xin Chúa vui lòng giải thoát tôi, Lạy Chúa, xin Ngài hãy mau mau giúp đỡ tôi. Chúa là Đấng giúp đỡ và giải thoát tôi; Ôi lạy Chúa, xin Ngài chớ nên chậm trễ.
Dẫn vào Thánh Lễ
Anh chị em thân mến! Một trong những nỗi khát vọng lớn của con người là ước muốn được an toàn. Những quảng cáo bảo hiểm, để dành tiền trong ngân hàng, đều đánh đúng vào cái bản năng muốn được an toàn và sinh tồn. Xét về đời sống vật chất, chúng ta đều sửa soạn dự liệu cho tương lai khi về già.
Bài sách Giảng Viên nói về những người làm việc vì sự nghiệp trần gian, coi đó là cùng đích, thì những cố gắng của họ là hư không, vì nó không dựa trên những sự nghiệp vĩnh cửu, nên con người ăn không ngon ngủ không yên là phải. Vì thế, Thánh Phaolô Tông Đồ trong thư gửi tín hữu Colosê căn dặn ta hãy tìm kiếm những sự trên trời, đừng lo những của cải trần thế.
Chính vì vậy Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng đã muốn chúng ta hãy đặt cho đúng chỗ những ước muốn của con người. Vậy chúng ta hãy bước theo Đức Kitô trong hiến tế giờ đây, bằng lòng thống hối ăn năn, cương quyết từ bỏ những ràng buộc bất chính để xứng đáng cử hành Mầu Nhiệm Thánh.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, chúng con tự hào vì được Chúa dựng nên và hướng dẫn; xin Chúa hằng dủ thương nâng đỡ chúng con, cùng ban ơn đổi mới và gìn giữ mọi loài Chúa dựng nên cho chúng con được hưởng nhờ. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: Gv 1, 2; 2, 21-23
“Ích gì cho người bởi mọi việc mình làm”.
Trích sách Giảng Viên.
Giảng Viên đã dạy rằng: Hư không trên các sự hư không, hư không trên các sự hư không, và mọi sự đều hư không. Vì kẻ này làm việc vất vả trong sự khôn ngoan, hiểu biết và lo lắng, rồi phải để sự nghiệp lại cho người ở nhưng không, thì thật là hư không và tai hại lớn lao. Ích gì cho người bởi mọi việc mình làm mà phải chịu đau khổ cực lòng dưới phàm trần? Suốt ngày của họ đầy sự đau khổ gian truân, và ban đêm lại không được yên lòng, thế thì chẳng phải là hư không sao?
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 94, 1-2. 6-7. 8-9
Ðáp: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: các ngươi đừng cứng lòng (c. 8).
Xướng: Hãy tới, chúng ta hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hô Ðá Tảng cứu độ của ta! Hãy ra trước thiên nhan với lời ca ngợi, chúng ta hãy xướng ca để hoan hô Người.
Xướng: Hãy tiến lên, cúc cung bái và sụp lạy, hãy quỳ gối trước nhan Chúa, Ðấng tạo thành ta. Vì chính Người là Thiên Chúa của ta, và ta là dân Người chăn dẫn, là đoàn chiên thuộc ở tay Người.
Xướng: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: “Ðừng cứng lòng như ở Mêriba, như hôm ở Massa trong khu rừng vắng, nơi mà cha ông các ngươi đã thử thách Ta, họ đã thử Ta mặc dầu đã thấy công cuộc của Ta”.
Bài Ðọc II: Cl 3, 1-5, 9-11
“Anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi Ðức Kitô ngự”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôxê.
Anh em thân mến, nếu anh em đã sống lại với Ðức Kitô, anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi Ðức Kitô ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy nghĩ đến những sự trên trời, chứ đừng nghĩ đến những sự dưới đất. Vì anh em đã chết, và sự sống anh em được ẩn giấu với Ðức Kitô trong Thiên Chúa. Khi Ðức Kitô là sự sống anh em xuất hiện, bấy giờ anh em sẽ xuất hiện với Người trong vinh quang. Vậy còn sống trên địa cầu, anh em hãy kiềm chế các chi thể anh em, là sự gian dâm, ô uế, dục tình, đam mê xấu xa và hà tiện, tức là sự thờ phượng thần tượng.
Anh em chớ nói dối với nhau; anh em hãy lột bỏ người cũ cùng các việc làm của nó, và mặc lấy người mới, con người được đổi mới theo hình ảnh của Ðấng đã tạo thành nó: ở đấy không còn là dân ngoại và Do-thái, chịu phép cắt bì hay không chịu phép cắt bì, người man rợ hay người Scytha, nô lệ hay tự do nữa, nhưng mọi sự và trong mọi sự có Ðức Kitô.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Mt 4, 4b
Alleluia, alleluia! – Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra. – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 12, 13-21
“Những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?”
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, có người trong đám đông thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia gia tài cho tôi”. Người bảo kẻ ấy rằng: “Hỡi người kia, ai đã đặt Ta làm quan xét, hoặc làm người chia gia tài cho các ngươi?” Rồi Người bảo họ rằng: “Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam: vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu”.
Người lại nói với họ thí dụ này rằng: “Một người phú hộ kia có ruộng đất sinh nhiều hoa lợi, nên suy tính trong lòng rằng: ‘Tôi sẽ làm gì đây, vì tôi còn chỗ đâu mà tích trữ hoa lợi?’ Ðoạn người ấy nói: ‘Tôi sẽ làm thế này, là phá các kho lẫm của tôi mà xây những cái lớn hơn, rồi chất tất cả lúa thóc và của cải tôi vào đó, và tôi sẽ bảo linh hồn tôi rằng: “Hỡi linh hồn, ngươi có nhiều của cải dự trữ cho nhiều năm: ngươi hãy nghỉ ngơi, ăn uống vui chơi đi”. Nhưng Thiên Chúa bảo nó rằng: ‘Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?’ Vì kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa thì cũng vậy”.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tín hữu
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Trải qua muôn ngàn thế hệ, Thiên Chúa vẫn là nơi ẩn náu của chúng ta. Tin tưởng vào tình thương của Chúa là Đấng luôn gìn giữ che chở con người, chúng ta cùng dâng lên Chúa những lời nguyện xin:
1. “Hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các vị chủ chăn trong Hội Thánh, luôn biết hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới, để dẫn dắt đoàn chiên Chúa trao phó tiến về Quê Trời vinh phúc.
2. “Phù vân, quả là phù vân”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các nhà lãnh đạo trên thế giới, không bị lệ thuộc vào tiền tài và danh vọng, để có thể tự do thực thi công bình và bác ái, vì sự phát triển con người toàn diện.
3. “Anh em đừng nói dối nhau, vì anh em đã cởi bỏ con người cũ với những hành vi của nó rồi”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các Ki-tô hữu, luôn biết sống chân thành yêu thương nhau, nhờ đó mọi người nhận ra họ là môn đệ của Đức Ki-tô.
4. “Những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai”. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mỗi người trong cộng đoàn chúng ta, luôn biết tích góp kho tàng Nước Trời là việc lành phúc đức, để có thể làm giàu trước mặt Thiên Chúa.
Chủ tế: Lạy Thiên Chúa giàu lòng nhân hậu, xin đón nhận lời chúng con tha thiết cầu xin và giúp chúng con nhận ra, chỉ có Chúa mới là gia nghiệp, nguồn bình an và hạnh phúc đích thực. Chúng con cầu xin nhờ Đức Ki-tô, Chúa chúng con.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin thánh hóa và chấp nhận của lễ này là biểu hiện lễ tế thiêng liêng của Giáo Hội; xin Chúa cũng thương tình biến đổi chúng con thành của lễ muôn đời đẹp lòng Chúa. Chúng con cầu xin…
Ca hiệp lễ
Lạy Chúa, xin ban cho chúng tôi bánh bởi trời, có đủ mọi mùi thơm ngon và mọi hương vị ngọt ngào.
Hoặc đọc:
Chúa phán: Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói, ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, chúa không ngừng ban ơn phù trợ và lấy bánh bởi trời bồi dưỡng chúng con; xin tiếp tục chở che nâng đỡ để chúng con xứng đáng hưởng nhờ ơn cứu chuộc muôn đời. Chúng con cầu xin…
Suy niệm
Kính sợ Thiên Chúa
Như chúng ta đã biết vua Salomon được coi như là người khôn ngoan nhất ở đời, bởi vì ông đã chỉ xin Thiên Chúa sự khôn ngoan mà thôi. Và Ngài đã cho ông được toại nguyện. Theo ông thì tất cả những cái chúng ta có đều là hồng ân của Thiên Chúa. Bởi vậy, khi chúng ta hưởng dùng những niềm hạnh phúc ấy chúng ta phải biết đem lòng kính sợ Thiên Chúa. Chỉ người nào kính sợ Thiên Chúa mới thực sự hạnh phúc. Và đầu mối của sự khôn ngoan cũng chính là lòng kính sợ Thiên Chúa.
Đây cũng là điều Đức Kitô muốn nói với chúng ta qua dụ ngôn người phú hộ. Ông ta không phải là kẻ hà hiếp bóc lột người khác, cũng không phải là kẻ gian lận hay có bất cứ hành vi xấu xa nào. Ông ta biết làm ăn và trở nên giàu có. Ông ta đáng được hưởng công lao do tay mình làm ra. Thế nhưng ông ta chỉ thiếu có một điều, đó là lòng kính sợ Thiên Chúa. Ông ta không ý thức được rằng hạnh phúc mà ông đang được hưởng là một hồng ân của Chúa. Hồng ân này chỉ được ban cho ông đời này mà thôi, nghĩa là ông ta sẽ chẳng thể đem được những thứ ông đang có sng thế giới bên kia.
Trong dụ ngôn này, chúng ta không thấy Chúa Giêsu gợi ý nên dùng của cải dư thừa làm gì, nhưng trong toàn bộ Tin Mừng, nhất là Tin Mừng theo thánh Luca, chúng ta thấy rõ khuynh hướng của Ngài là luôn khuyên chúng ta chia sẻ cơm ăn áo mặc cho người khác, thậm chí Ngài còn đòi hỏi những ai muốn theo làm môn đệ Ngài, phải bán tất cả tài sản mà phân phát cho người nghèo. Kết thúc dụ ngôn người quản gia bất lương, Ngài bảo các môn đệ: Hãy dùng tiền của bất chính mà mua bạn bè, phòng khi hết tiền bạc, họ sẽ đón rước anh em vào gia cư vĩnh cửu.
Chúa Giêsu không khinh ghét của cải bởi vì chính Ngài cũng đã lao động để làm ra của cải, nhưng Ngài không bao giờ để cho của cải chi phối, thống trị mình. Của cải vật chất là những phương tiện cần thiết cho cuộc sống của mỗi người, nó cũng là phương tiện để chúng ta thực hành lòng bác ái yêu thương. Nó chỉ trở nên xấu xa bất chính khi vì nó mà người ta chà đạp, bóc lột kẻ khác, hay là khi người ta sử dụng nó một cách ích kỷ, không đem chia sẻ cho những kẻ khó nghèo. Chúa Giêsu đã từ chối không làm phép lạ hoá đá thành bánh, nhưng Ngài lại không do dự làm cho bánh hoá nhiều để nuôi những kẻ đến nghe Ngài giảng dạy.
Trong thế giới chúng ta đang sống, không thiếu gì những ông phú hộ và những người ăn mày như Lagiarô. Những ông phú hộ là những kẻ làm giàu cho mình bằng đủ mọi mánh lới thủ đoạn, làm giàu trên mồ hôi nước mắt của kẻ khác. Trong khi đó hơn ba phần tư nhân loại ngày càng nghèo đói thêm. Vấn đề không phải là bảo những người giàu đừng làm giàu nữa, vì đó là điều không thực tế, nhưng là đòi hỏi họ phải chia sẻ những của cải dư thừa mà họ đang tích luỹ nhờ xương máu của chính những người nghèo, để giúp người nghèo khỏi chết đói.
Vấn đề còn là làm sao cho người giàu hiểu rằng bao nhiêu của cải họ đang khư khư nắm giữ cho mình sẽ vĩnh viễn tuột khỏi tay họ, khi họ nhắm mắt ra đi. Bởi vì chúng ta vào đời với hai bàn tay trắng, thì chúng ta cũng sẽ ra đi với hai bàn tay trắn, không còn khả năng nắm giữ nổi dù chỉ một hạt lúa mà thôi.
Tiền bạc và giàu sang
Có người đã kết án: Kitô giáo là đạo của những người giàu và Giáo Hội thì chạy theo tư bản! Vậy đâu là thái độ của Chúa Giêsu và lập trường của Giáo Hội đứng trước vấn đề của cải và giàu sang? Như chúng ta đã biết Chúa Giêsu muốn sống thật nghèo hèn. Sinh ra không nơi ẩn trú, lớn lên không chốn tựa đầu và chết đi một cách trơ trụi trên thập giá, thế nhưng, Ngài cũng đã chấp nhận quyền tư hữu.
Thực vậy, trong 10 giới răn được công bố có giới răn thứ 7 và thứ 10 cấm chúng ta không được ước ao, lấy hay giữ của người khác một cách trái phép. Với chàng thanh niên giàu có, trước hết Ngài đã phán: Hãy tuân giữ những giới luật. Sau đó, Ngài thêm: Nếu con muốn trở nên trọn lành, hãy về bán tất cả những gì con có, phân phát cho người nghèo, rồi hãy đến mà theo Ta.
Chúa Giêsu luôn tỏ ra thương xót những kẻ nghèo hèn và cùng khốn, tuy nhiên Ngài cũng có những người giàu ở bên cạnh, chẳng hạn như Giakêu, như Giuse Arimathia. Ngài cũng đã vào nhà ông Simon, một người biệt phái giàu có.
Tuy nhiên Ngài đã cảnh giác: Sự giàu sang là một nguy hiểm cho phần rỗi linh hồn và người giàu có khó mà vào được Nước Trời. Ngài nói rằng khó chứ không bảo rằng không có thể. Theo Ngài, sự giàu có, hay nói đúng hơn lòng đam mê tiền bạc là như một bụi gai, bót nghẹt hạt giống lời Chúa được gieo trồng trong tâm hồn chúng ta.
Ngài không kết án sự giàu sang chính đáng, được tạo nên bởi mồ hôi nước mắt, bởi công lao vất vả của chúng ta. Điều Ngài kết án đó là lòng đam mê tiền bạc một cách mù quáng, đến nỗi quên mất cả Thiên Chúa và linh hồn của mình. Chính trong chiều hướng này mà Ngài đã nói: Khốn cho những kẻ giàu sang, vì không ai có thể vừa làm tôi Thiên Chúa, lại vừa làm tôi tiền bạc được. Ngài cũng căn dặn chúng ta về việc sử dụng tiền của: Hãy dùng tiền của mà mua lấy bạn hữu. Đồng thời Ngài đặc biệt nhắc bảo chúng ta hãy thu tích cho mình một kho tàng thiêng liêng, trộm cắp không thể lấy đi và mối mọt không thể gậm nhấm… bởi vì được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn thì nào có ích lợi chi. Và như thế dưới mắt Chúa Giêsu thì phần rỗi linh hồn quý trọng hơn mọi của cải vật chất.
Tiếp đến là Giáo Hội, noi gương Thầy chí thánh, Giáo Hội không kết án của cải tiền bạc nhưng kết án thói xa xỉ phung phá, lòng đam mê tiền bạc quá đáng, cũng như sự keo kiệt và cõi lòng chai đá. Theo giáo huấn của Giáo Hội, thì Thiên Chúa là chủ mọi tạo vật. Vì thế, con người sẽ phạm tội nếu không sử dụng của cải trong tinh thần công bằng và bác ái. Giáo Hội không ngừng khơi dậy một tình thương: Hỡi người người giàu hãy than khóc vì những tại hoạ đổ xuống, của cải sẽ mục nát, vàng bạc sẽ bị han rỉ, tiền công của thợ gặt mà các ngươi đã gian lận đang kêu lên và tiếng kêu ấy đã thấu tới Chúa. Các thánh giáo phụ cũng đã dùng những lời lẽ gay gắt để chỉ trích những kẻ cho vay nặng lãi và những kẻ bóc lột người nghèo. Rồi các Đức Giáo Hoàng gần đây không ngừng cổ võ cho một sự công bằng xã hội. Đức Thánh Cha Léo XIII trong thông điệp “Tân sự” đã bênh vực thợ thuyền và xác định những quyền lợi của giới công nhân. Tiếp đến, các Đức Thánh Cha Piô XI, Piô XII, Gioan XXIII, Phaolô VI cũng đi vào con đường đó, các ngài lên tiếng phải cải tạo xã hội dựa theo công bằng và tình thương Kitô giáo. Như thế chúng ta thấy cả Chúa Giêsu lẫn Giáo Hội đều không phải là những người chạy theo tư bản. Mặc dù bênh vực quyền tư hữu, nhưng luôn kết án lòng đam mê tiền bạc, hoang phí tiền của và cư xử bất công đối với những người nghèo. Vì thế, hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa trước đã. Tiền bạc chỉ là phương tiện, chứ không phải là mục đích cuối cùng của đời sống chúng ta.
NÂNG CAO CHẤT LƯỢNG CUỘC SỐNG
Suy niệm của ĐTGM. Ngô Quang Kiệt
Từ khi cuộc chiến tranh lạnh kết thúc, thế giới ít chú ý đến chính trị. Mọi nỗ lực đều tập trung vào phát triển kinh tế. Xưa kia, nước mạnh dùng sức mạnh quân sự để áp chế những nước yếu. Ngày nay những nước giàu dùng sức mạnh kinh tế để chèn ép những nước nghèo. Kinh tế trở thành một sức mạnh. Tiền bạc trở thành một vũ khí lợi hại. Chính vì thế ai cũng mong làm ăn phát đạt để trở nên giàu có. Thế mà Lời Chúa trong các bài đọc hôm nay dường như đi ngược chiều với xã hội. Phải chăng Chúa chống lại sự phát triển, sự sung túc thịnh vượng của xã hội?
Nếu đọc kỹ Lời Chúa và quan sát đời sống của Chúa Giêsu, ta sẽ thấy.
1) Chúa Giêsu xuống trần gian không nhằm giải quyết vấn đề kinh tế.
Khi người thanh niên đến xin Người phân xử vụ chia gia tài, Người đã trả lời: “Ai đặt ta làm quan án cho các ngươi?” Người đến không phải để giải quyết các vấn đề kinh tế. Việc phân chia tài sản là việc giữa con người với nhau.
Sau khi chứng kiến phép lạ bánh hoá ra nhiều, dân chúng muốn tôn Đức Giêsu lên làm vua. Nhưng Người đã lánh đi nơi khác. Người muốn cho con người thoát ra khỏi lãnh vực vật chất trong cuộc sống.
2) Chúa Giêsu muốn nâng cao chất lượng cuộc sống.
Tuy không quan tâm đến vấn đề kinh tế, nhưng Chúa Giêsu không chống lại việc làm giàu, tích lũy của cải. Người chỉ muốn cho việc tích lũy của cải có một ý nghĩa.
Khi nói với đám đông: “Anh em phải coi chừng, phải tránh xa mọi thứ tham lam, vì dẫu có dư giả thì mạng sống con người cũng không nhờ của cải mà được bảo đảm đâu”, Chúa Giêsu muốn cho ta hiểu: đời sống đâu chỉ gói gọn trong vấn đề cơm, áo, gạo, tiền. Đời sống còn là cái gì cao hơn thế, đẹp hơn thế.
Triết học phân chia con người ra hai phạm trù: “avoir” (có) và “être” (là). Tôi có gì thuộc phạm vi khối lượng. Tôi là gì thuộc phạm vi chất lượng. Những gì tôi có như của cải, quần áo, chỉ là những gì ở ngoài, không làm thành giá trị con người. Những gì tôi là mới tạo thành bản thân tôi, gắn bó thân thiết với tôi, tạo thành giá trị đời tôi.
Khối lượng không quí hơn chất lượng. Đừng lầm tưởng rằng ý nghĩa cuộc đời sẽ tăng theo khối lượng của cải. Chúa Giêsu muốn đời nghèo khổ, không của cải, nhưng không phải vì thế mà cuộc sống của Người không có giá trị. Giuđa chết khi túi đầy tiền bạc, nhưng không phải vì thế mà ông có giá trị hơn người khác.
Truyện kể: xưa có nhà hiền triết sống rất đơn sơ. Ông không cần quần áo, nhà cửa. Nhà của ông là một chiếc thùng phuy. Một hôm, vị hoàng đế đến thăm hỏi xem ông có cần gì không. Ông trả lời: “Tôi chỉ cần nhà vua đứng tránh ra, kẻo che mất ánh mặt trời của tôi”. Trong hai người ấy, ai cao quý hơn, ai đáng kính trọng hơn?
Chất lượng cuộc sống làm con người sống nên người hơn, cao quý hơn, sung mãn nhân cách hơn. Của cải chỉ có ý nghĩa khi giúp con người đạt được chất lượng cuộc sống. Của cải chỉ là phương tiện. Đừng biến phương tiện thành mục đích.
3) Chúa Giêsu mở tầm nhìn vô biên
Ông phú hộ trong bài Tin Mừng hôm nay đã coi của cải là mục đích. Có được của cải rồi, ông không còn biết làm gì hơn là hưởng thụ. Tầm nhìn của ông quá hạn hẹp. Chỉ biết có vật chất. Chỉ nhìn thấy đời này. Lời Chúa phán: “Hỡi đồ ngốc! Nội đêm nay người ta sẽ đòi mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sửa đó sẽ về tay ai” đã mở tầm nhìn ra vô biên. Người ta đâu sống mãi mà hưởng thụ. Khi chết thì của cải dù nhiều cũng tan theo mây khói.
Nhưng chưa hết, chết rồi người ta còn phải ra trước toà Chúa mà chịu phán xét. Chúa không đánh con người theo khối lượng những gì họ có, nhưng đánh giá theo chất lượng của đời sống. Theo cách đánh giá của Chúa, những gì ta thu tích cho bản thân sẽ hết, sẽ qua đi. Nhưng những gì ta cho đi sẽ tồn tại.
Lời Chúa hôm nay dạy ta đừng hạ thấp đời sống con người trong một tầm nhìn hạn hẹp vào việc thu tích của cải cho riêng mình. Nhưng hay nâng cao cuộc sống, mở rộng tầm nhìn để biết tích trữ những kho tàng nơi Thiên Chúa, kho tàng ấy sẽ không bao giờ mất được.
KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG
1- Tiền bạc cần thiết cho cuộc sống, nhưng tiền bạc cũng nguy hiểm. Theo bạn đâu là những nguy hiểm do tiền bạc?
2- Tham nhũng, hối lộ đang trở thành phổ biến, người tín hữu phải có thái độ nào đối với tiền bạc?
3- Bạn nghĩ gì về Lời Chúa: “Hãy dùng tiền của phi nghĩa mà mua lấy bạn hữu trên trời”?
4- Tiền bạc có phải là tất cả? Hay đời sống con người còn cần nhiều thứ khác cao quý hơn?
CỦA CẢI SẼ VỀ TAY AI?
(CHÚA NHẬT TUẦN 18 TN NĂM C)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
Qua Lời Tổng Nguyện của Chúa Nhật Tuần 18 Thường Niên, Năm C này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúng ta tự hào vì được Chúa dựng nên và hướng dẫn, xin Chúa hằng rủ thương nâng đỡ chúng ta, cùng ban ơn đổi mới và giữ gìn mọi loài Chúa dựng nên, cho chúng ta được nhờ.
Tự hào vì được Chúa dựng nên và hướng dẫn: Chúa gìn giữ và xét xử mọi người, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách ngôn sứ Amốt: Hạch tội các lân quốc của Ítraen. Chúa nhìn cao hơn những quyền lợi trước mắt của dân Người. Những hành động báng bổ của người Môáp đối với vua Êđôm cũng sẽ bị trừng phạt. Như thế, Thiên Chúa xuất hiện không phải chỉ như Đấng che chở dân Ítraen, nhưng còn là Đấng bảo vệ công lý cho hết thảy mọi người… Chúa lập tòa xét xử, Người xét xử thế giới theo lẽ công minh. Người cai trị muôn dân theo đường chính trực. Từ Xion Đức Chúa gầm lên, từ Giêrusalem Người lên tiếng.
Tự hào vì được Chúa dựng nên và hướng dẫn: được nên công chính nhờ tin vào Đức Kitô, chứ không phải vì giữ luật, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích thư được coi là của thánh Banaba nói: Hy vọng được sống đời đời là khởi điểm và cùng đích của đức tin chúng ta… Vì biết rằng con người được nên công chính nhờ tin vào Đức Giêsu Kitô, nên chúng ta cũng tin vào Đức Kitô Giêsu để được nên công chính vì nhờ tin vào Đức Kitô. Ông Ápraham tin Đức Chúa, và vì thế, Đức Chúa kể ông là người công chính.
Tự hào vì được Chúa dựng nên và hướng dẫn: chỉ một Chúa là bền vững, mọi sự khác chỉ là phù vân, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Giảng Viên: Chuyện gì xảy ra cho con người sau bao mối bận tâm và bao gian lao vất vả nó phải chịu dưới ánh mặt trời? Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 89, vịnh gia cho thấy: Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ, Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn. Chúa bắt phàm nhân trở về cát bụi, Ngài phán bảo: Hỡi người trần thế, trở về cát bụi đi. Ngàn năm Chúa kể là gì, tựa hôm qua đã qua đi mất rồi, khác nào một trống canh thôi. Trong bài đọc hai của Thánh Lễ, thánh Phaolô nói: Anh em hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Kitô đang ngự.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ. Trong bài Tin Mừng, Thiên Chúa bảo ông ta: Những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai? Ai có tâm hồn nghèo khó thì thật là có phúc, vì họ biết tựa nương vào Chúa, họ được no say tình Chúa, ngày ngày được hớn hở vui ca, được vui hưởng lòng nhân hậu của Chúa, và việc tay họ làm được Người củng cố. Chúa là Đấng phù trợ, là Đấng giải thoát chúng ta, là Cha nhân từ nuôi sống chúng ta bằng bánh bởi trời: bánh có đủ mọi mùi thơm ngon cho chúng ta. Vì thế, chúng ta hãy quy hướng về Chúa: hãy hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới, chứ đừng, chú tâm vào những gì thuộc hạ giới. Đem hết khôn ngoan và hiểu biết, mà làm việc vất vả mới thành công, rồi lại, phải trao sự nghiệp của mình cho một người đã không vất vả gì hết; khi chết, thì những gì sắm sẵn đó sẽ về tay ai? Tất cả chỉ là phù vân. Do đó, chúng ta phải lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa bằng một lòng tin vững mạnh, một lòng trông cậy vững vàng, và một lòng mến sắt son. Thật vậy, niềm hy vọng được sống đời đời là khởi điểm và cùng đích của đức tin chúng ta; đức công minh là khởi điểm và cùng đích của sự phán xét; lòng bác ái đầy vui vẻ hân hoan là bằng chứng cho thấy hành động nào là công chính. Chúng ta tự hào vì được Chúa dựng nên và hướng dẫn, ước gì Chúa hằng rủ thương nâng đỡ chúng ta, cùng ban ơn đổi mới và giữ gìn mọi loài Chúa dựng nên, cho chúng ta được nhờ. Ước gì được như thế!
Tin Mừng Chúa Nhật XVIII Thường Niên -Năm C
“Những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?” Lc 12, 13-21
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, có người trong đám đông thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia gia tài cho tôi”. Người bảo kẻ ấy rằng: “Hỡi người kia, ai đã đặt Ta làm quan xét, hoặc làm người chia gia tài cho các ngươi?” Rồi Người bảo họ rằng: “Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam: vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu”.
Người lại nói với họ thí dụ này rằng: “Một người phú hộ kia có ruộng đất sinh nhiều hoa lợi, nên suy tính trong lòng rằng: ‘Tôi sẽ làm gì đây, vì tôi còn chỗ đâu mà tích trữ hoa lợi?’ Ðoạn người ấy nói: ‘Tôi sẽ làm thế này, là phá các kho lẫm của tôi mà xây những cái lớn hơn, rồi chất tất cả lúa thóc và của cải tôi vào đó, và tôi sẽ bảo linh hồn tôi rằng: “Hỡi linh hồn, ngươi có nhiều của cải dự trữ cho nhiều năm: ngươi hãy nghỉ ngơi, ăn uống vui chơi đi”. Nhưng Thiên Chúa bảo nó rằng: ‘Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?’ Vì kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa thì cũng vậy”.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật XVIII Thường Niên -Năm C
Tác giả: Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa
Giọng đọc: Thanh Tâm
CHUYỆN BIẾT RỒI VẪN CỨ NÓI
(Chúa Nhật XVIII TN C) Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa
Tiền, bạc, của cải, một đề tài mà tín hữu Kitô dường như nghe đã quá nhiều. Oái ăm thay, những người thường lên giọng về đề tài của cải, tiền bạc thì hầu như ít bị chi phối bởi đồng tiền bát gạo kiểu cảnh “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” hay “dãi dầm mưa nắng” để có cái lót dạ và sinh hoạt cho bản thân và gia đình.
Cuộc đời thật lắm điều trớ trêu. Chuyện nghịch lý như không còn là chuyện lý thuyết. Người hô hào “vô sản” thì của tiền hằng hà vô số. Người cam kết sống khó nghèo thì thật khó mà nghèo. Người chủ trương duy vật thì rất chi là chủ quan, duy ý chí, lại còn mê tín đủ điều. Người mong được rỗi linh hồn thì quá lo lắng chuyện nhà cửa, tiện nghi vật chất, cơ sở… Dù nghịch lý hay trớ trêu, thì chúng ta cũng phải đối diện với Lời hằng sống truy vấn chúng ta về thái độ của chúng ta với của cải, bạc tiền.
Ngài Côhêlét lớn tiếng: “Phù vân trên mọi phù vân, tất cả đều là phù vân” (x.Gv 1,2). Của cải, bạc tiền thảy đều chóng qua như gió thổi, như mây nổi, như chim bay. Thưa Ngài Côhêlét: Phù vân đấy, chóng qua đấy, nhưng cuộc đời này không thể thiếu gió, vắng mây. Hễ bắt tay làm việc gì, dù lớn nhỏ, dù xây Nhà thờ, nhà xứ hay lo cho con cái sắp vào niên học mới… thì thảy đều phải bước qua ngưỡng cửa “đầu tiên” là “tiền đâu?” Phù vân mà rất thân thiết, vì đồng tiền dính liền khúc ruột.
Thánh Tông đồ dân ngoại nói với tín hữu Côlôxê rằng hãy hướng lòng trí đến những gì thuộc về thượng giới và đừng chú tâm đến những gì thuộc về hạ giới. Thưa thánh nhân: “đói thì đầu gối phải bò”; “có thực mới vực được đạo”… Đôi tay ngài đã không từng sần sùi, chai sạm với nghề dệt lều vải đấy ư? Và ngài đã không từng kết án những người lười biếng, không chịu lao động đấy sao?
Quả thật vẫn có đủ đầy những luận lý để bào chữa cho thái độ sống quyến luyến với của cải vật chất. Dĩ nhiên chẳng ai dám to gan nói xóc, nói xỉa ngài Côhêlét hay thánh Tông đồ dân ngoại, nhưng vẫn có đó những lời nói cạnh, nói khía đến các “đấng bậc làm thầy” trong Giáo Hội. Các ngài đâu có lo bữa mai chạy bữa hôm như chúng mình. Các ngài đâu có quặn thắt khi con cái ốm đau hay phải chịu cái cảnh nợ nần chồng chất. Thế nhưng dù có biện bạch cách này cách khác thì chúng ta cũng phải chân nhận sự cám dỗ của đồng tiền và sức mạnh của vật chất. Chúng có thể huỷ hoại hạnh phúc chúng ta ngay trong cuộc đời này và có thể làm nguy hại hạnh phúc vĩnh cửu. Trong thực tiễn, dù lắm khi sức mạnh của đồng tiền như “là tiên là phật, là sức bật của tuổi trẻ, là sức khoẻ của tuổi già, là cái đà của danh vọng…”, nhưng chính Chúa Kitô đã từng minh định: Không được làm tôi hai chủ. Không được vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi tiền của (x.Mt 6,24). Và Người còn cảnh tỉnh chúng ta rằng người giàu có vào Nước Trời khó hơn cả con lạc đà chui qua lỗ kim (x.Mt 19,24).
Của cải, tiền bạc tự nó không xấu mà trái lại là tốt đẹp vì đều do Thiên Chúa dựng nên. Thế nhưng cần phân biệt những cái tốt mang tính giới hạn, vì nó chỉ là phương tiện chứ không phải là cùng đích. “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu” (Lc 12,15). Và cũng chắc chắn rằng không phải nhờ của tiền dư giả mà hạnh phúc vĩnh cửu được bảo đảm. Theo thánh Phaolô thì tham lam là một hình thức thờ ngẫu tượng. Ngẫu tượng chỉ có thể dẫn chúng ta đến chỗ diệt vong. Xin đừng quên tham lam là mối tội thứ hai trong “bảy mối tội đầu”.
Thiên Chúa không hề chỉ dạy chúng ta xem thường của cải vật chất và cũng chẳng bảo chúng ta khinh rẻ các tiện nghi vật chất. Người đã minh nhiên truyền lệnh cho chúng ta lao tác không chỉ để có cái sinh nhai mà còn để có điều kiện phát triển và hoàn thiện đúng phận người, loài thọ tạo cao cả nhất trong các loài hữu hình mà Người đã dựng nên, vốn là hình ảnh của Người (x.St 1,27). Vấn đề đặt ra là chúng ta cần tìm kiếm vật chất, của tiền với mục đích gì? Điều đáng trách của người phú hộ trong câu chuyện dụ ngôn mà Chúa Giêsu kể đó là đã không biết trả lời câu hỏi: “Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?” (Lc 12,20).
Cái “ngốc” của người phú hộ là khi ra sức thu tích của cải mà “không biết làm giàu trước mặt Thiên Chúa”. Nếu giả như viên phú hộ trả lời rằng của cải của con sẽ để lại cho con cháu hầu giúp chúng có điều kiện phát triển hoặc để phần nào đó giúp cho người bất hạnh thoát cảnh nghèo khổ thì có lẽ ông ta chẳng bị nguyền rủa là “đồ ngốc”.
Làm giàu trước mặt Thiên Chúa chính là chiếc chìa khoá giúp chúng ta thoát ra khỏi sự tham lam vị kỷ. Hạn từ giàu khiến chúng ta liên tưởng đến sự phong phú, đến tình trạng được có nhiều hơn. Ai là người giàu có trước mặt Thiên Chúa? Không chút ngại ngần, xin thưa đó là người có tấm lòng quảng đại, vị tha. Vẫn từng có đó những con người lắm tiền, nhiều của cải mà con tim luôn rộng mở, tấm lòng rất quảng đại, vì Danh Chúa, vì hạnh phúc của đồng loại như ông Tôbia, hoặc như bà Gioanna, vợ ông Khuda, bà Sudana và nhiều bà khác mà tin mừng Luca ghi lại (x.Lc 8,3). Tuy nhiên, sự cám dỗ của vật chất cũng đã và đang làm nhiều người băng hoại. Cha ông chúng ta vốn cảm nghiệm rằng khi của tiền càng phình ra thì con tim thường bị bó hẹp lại. Biết bao nghĩa tình mẹ cha con cái, bao nghĩa tình huynh đệ đã nhạt nhòa, đổ vỡ chỉ vì chút của tiền, chút lợi lộc đang nhan nhản trước mắt chúng ta đây đó.
Để nên giàu có ở đời này thì họa hiếm mới có chuyện đột xuất như trúng số độc đắc mà thường là do quá trình kinh doanh, tích lũy có mục tiêu, có phương pháp và biện pháp thích hợp, hữu hiệu. Cũng vậy, để nên giàu có trước mặt Thiên Chúa, tức là ngày càng biết sống quảng đại, vị tha, vì Danh Chúa và vì hạnh phúc đồng loại thì không gì hơn hãy tìm phương thế và biện pháp để mở rộng tấm lòng của mình. Một kinh nghiệm sống từng được chia sẻ như sau: một giáo dân thú nhận rằng mình rất ngại ngần với chuyện “làm phúc, bố thí” cho người ăn xin. Tìm cặn kẽ nguyên cớ mới vỡ lẽ đó là vì trong túi anh ta thường chỉ có những tờ bạc mệnh giá lớn (50 hay 100 ngàn đồng trở lên). Sau khi được mách bảo rằng hãy luôn để trong túi một số “tiền lẻ”, thì anh ta đã tập được thói quen tốt là làm phúc bố thí cho người nghèo. Sau một vài lần sống theo lời khuyên rằng thỉnh thoảng làm một hành vi quảng đại gấp ba, gấp bốn, thậm chí gấp mười sự tính toán của bản thân, thì tấm lòng của anh ấy đã rộng thêm và như đã vượt qua một mức nào đó. Và chẳng biết tự bao giờ, chuyện lấn cấn khi “làm phúc bố thí” cho người nghèo vốn có trước đây như biến mất. Một nhân đức (thói quen tốt) đã hình thành. Không biết ở mức độ nào nhưng anh ta đang làm giàu trước mặt Thiên Chúa.
Chúa nhật tuần lễ thứ 18 thường niên C
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. (Lc 12, 13-21)
Khi ấy, có người trong đám đông thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia gia tài cho tôi”. Người bảo kẻ ấy rằng: “Hỡi người kia, ai đã đặt Ta làm quan xét, hoặc làm người chia gia tài cho các ngươi?” Rồi Người bảo họ rằng: “Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam: vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu”.
Người lại nói với họ thí dụ này rằng: “Một người phú hộ kia có ruộng đất sinh nhiều hoa lợi, nên suy tính trong lòng rằng: ‘Tôi sẽ làm gì đây, vì tôi còn chỗ đâu mà tích trữ hoa lợi?’ Ðoạn người ấy nói: ‘Tôi sẽ làm thế này, là phá các kho lẫm của tôi mà xây những cái lớn hơn, rồi chất tất cả lúa thóc và của cải tôi vào đó, và tôi sẽ bảo linh hồn tôi rằng: “Hỡi linh hồn, ngươi có nhiều của cải dự trữ cho nhiều năm: ngươi hãy nghỉ ngơi, ăn uống vui chơi đi”. Nhưng Thiên Chúa bảo nó rằng: ‘Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?’ Vì kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa thì cũng vậy”.
Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật XVIII Thường Niên -Năm C
Tác giả: Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
Giọng đọc: Nguyễn Trinh
Suy niệm
Mỗi người sinh ra trong đời này đều cần có cái ăn, cái mặc và các nhu cầu khác, để có được những thứ đó, cần có công ăn việc làm để có tiền, bởi đầu tiên là tiền đâu. Đi tới đâu cũng không tránh được câu điệp khúc đó, ngay cả trong bệnh viện và trường học. Thế thì bước vào nhà thờ, bước vào ngôi nhà của Thiên Chúa, có cần đến tiền bạc như là lộ phí không, chắc chắn là không rồi, nhưng sống trong một xã hội mà những thói quen bất thường đó trở thành bình thường, người tín hữu phần nào cũng ảnh hưởng cơ cấu thực dụng và sự mạnh mẽ của đồng tiền, của vật chất. Phụng vụ Lời Chúa tuần lễ thứ 18 thường niên, nhắc nhở cho người tín hữu, đừng để những phương tiện hàng ngày trở thành những thần linh, những ngẫu tượng trong đời sống tinh thần của mình.
Để có được những kinh nghiệm sống, con người nhiều lúc phải chấp nhận thất bại, có chấp nhận sự thật đó, mỗi người mới hiểu được những lời dạy của các bậc tiền nhân. Tác giả sách Giảng viên đã ghi lại những kinh nghiệm sống của bao thế hệ, bao con người đã đối diện với đau khổ, với thất bại và cả những hy sinh, họ đã mạnh dạn chia sẻ những kinh nghiệm đó cho hậu sinh, để phần nào bớt đau khổ và thất bại về vật chất và tiền bạc: “Giảng Viên đã dạy rằng: Hư không trên các sự hư không, hư không trên các sự hư không, và mọi sự đều hư không. Vì kẻ này làm việc vất vả trong sự khôn ngoan, hiểu biết và lo lắng, rồi phải để sự nghiệp lại cho người ở nhưng không, thì thật là hư không và tai hại lớn lao”. Tranh giành buôn bán, luồn lách để có nhiều lợi lộc có thể kéo dài sự sống, kéo dài cuộc đời được chăng, tất cả chỉ là hư vô, chỉ là phù vân thôi. Biết bao người giàu hôm nay đang phải khóc từng ngày, từng đêm trong ngục tù, cũng chỉ bởi những đồng tiền dơ bẩn, tất cả được coi như thần tượng của cuộc đời, là cứu cánh của mọi người. Một sai lầm lớn lao đã chôn vùi bao cuộc đời trong đau khổ và thất vọng.
Trước những giằng co trong tâm hồn về vật chất, tiền của và hạnh phúc Nước Trời, sẽ chọn bên nào, sẽ giữ niềm tin thế nào, các tín hữu thành Colose cứ mãi băn khoăn, do đó, thánh Phaolô đã lên tiếng chỉ dạy và khuyên bảo họ hãy hướng về mầu nhiệm cứu độ mà Đức Giêsu đã thực hiện, Ngài đưa họ từ vũng sâu của tội lỗi trở về ngôi nhà hạnh phúc của Thiên Chúa bằng giá máu của Ngài, vì thế, tham lam và tôn thờ ngẫu tượng vô tình là một thái độ phản bội tình yêu của Thiên Chúa: “Anh em thân mến, nếu anh em đã sống lại với Ðức Kitô, anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi Ðức Kitô ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy nghĩ đến những sự trên trời, chứ đừng nghĩ đến những sự dưới đất. Vì anh em đã chết, và sự sống anh em được ẩn giấu với Ðức Kitô trong Thiên Chúa. Khi Ðức Kitô là sự sống anh em xuất hiện, bấy giờ anh em sẽ xuất hiện với Người trong vinh quang. Vậy còn sống trên địa cầu, anh em hãy kiềm chế các chi thể anh em, là sự gian dâm, ô uế, dục tình, đam mê xấu xa và hà tiện, tức là sự thờ phượng thần tượng”. Thiên Chúa đã chăm sóc con người không chỉ đơn thuần là phần hồn, nhưng Ngài còn chăm sóc cả phần xác, bằng cách cho con người nhiều phương tiện trong cuộc sống, những phương tiện đó dù con người sáng tạo bằng khối óc và đôi tay, nhưng đó là sản phẩm của một sinh vật mang họa ảnh Thiên Chúa, vì thế, chúng chỉ là phương tiện phục vụ con người, còn khi con người biến chúng thành cứu cánh, thành thần tượng trong cuộc đời, chúng sẽ lôi kéo con người xa dần Thiên Chúa, Đấng chủ tể cuộc đời con người. Đó là tội con người phản bội Đấng được gọi là Thiên Chúa tình yêu.
Đọc lại bài tin mừng theo thánh Luca, ẩn hiện đâu đó sức mạnh của tiền bạc, của cải, bởi chúng đã phá đổ tình gia đình, tình cộng đoàn và xa hơn là tình hiệp thông giữa Thiên Chúa và con người. Sức mạnh của tiền bạc ghê gớm, bởi khi chúng được đặt lên bàn thờ, chúng sẽ điều khiển cuộc đời con người, làm bại hoại phẩm giá của con người trong cuộc sống và trước mặt Thiên Chúa nữa: “Khi ấy, có người trong đám đông thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia gia tài cho tôi”. Người bảo kẻ ấy rằng: “Hỡi người kia, ai đã đặt Ta làm quan xét, hoặc làm người chia gia tài cho các ngươi?” Rồi Người bảo họ rằng: “Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam: vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu”. Lời nhắc của Đức Giêsu gởi đến cho các Tông đồ, các môn đệ ngày xưa và hôm nay, đừng tham lam để rồi dẫn đến tình trạng thờ ngẫu tượng. Khi con người chúi đầu vào việc tìm kiếm của cải, tiền bạc cách quá đáng, thì dù người đó là môn đệ của Đức Giêsu, là một tín hữu Công giáo, thì hình ảnh của Thiên Chúa không tồn tại trong tâm trí và trái tim của họ nữa, tất cả bị chi phối, bị điều khiển do tiền bạc và của cải. Vô tình lúc đó tiền bạc, của cải trở thành Chúa của họ.
Thiên Chúa tạo dựng con người theo họa ảnh của Ngài, để con người được thông chia sự sống và tình yêu của Thiên Chúa. Tiếc rằng, trái tim con người quá vô biên, dù chỉ là một tạo vật, nhưng con người muốn ngang bằng Thiên Chúa, muốn có trong tay quyền bính như Ngài, thế là họ nghe lời con rắn. Tội lỗi đã lôi kéo họ đi vào hố sâu của tử thần. Tất cả đến từ một quả táo, tượng trưng cho cái ăn cái mặc hàng ngày của con người. Lòng tham của con người chưa dừng lại ở đó, chúng còn muốn thay thế Thiên Chúa, Đấng tạo dựng nên họ, bằng những thần linh khác như là của cải, tiền bạc. Tất cả những phương tiện cuộc sống chỉ dừng lại là vô tri vô giác, nhưng con người đã phong thần, phong thánh cho chúng, biến chúng thành thần linh, thành ông chủ trong cuộc đời, để rồi con người quỳ xuống thờ lạy nó, biến cuộc đời mình trở thành đồ đệ của ngẫu tượng. Tự con người đã đánh mất mối hiệp thông giữa Thiên Chúa và bản thân họ, bởi có được gọi là Kitô hữu, có được gọi là môn đệ của Thiên Chúa, nhưng trong trái tim họ, trong tâm hồn họ, Thiên Chúa đã chết từ lâu, Thiên Chúa đã bị loại trừ khỏi cuộc đời.
Trở lại với việc sống đạo của người tín hữu Kitô. Đức Giêsu đã giới thiệu cho con người hai giới răn quan trọng nhất là thờ phượng một Thiên Chúa, hết lòng, hết sức, hết trí khôn và hết sức lực, đồng thời yêu thương anh em như chính mình. Thế nhưng, khi bước vào cuộc sống, trái tim và tâm hồn người tín hữu không còn chỗ cho Thiên Chúa hiện diện và ở lại, thì lấy đâu ra tình yêu thương để quan tâm, để chăm sóc và để chia sẻ với anh chị em, đặc biệt là người nghèo khổ, bệnh tật và bất hạnh. Tiền bạc của cải đã phá vỡ hạnh phúc gia đình, tình vợ chồng bị rạn nứt cũng chỉ vì tiền bạc, tình cha mẹ - con cái cũng bị phá đổ nghiêm trọng chỉ vì chia chác của cải không công bằng, con cái bất hiếu với cha mẹ cũng vì tiền, anh em loại trừ nhau cũng vì tiền bạc, bao nhiêu câu chuyện thương tâm đã và đang xảy ra trong gia đình của Thiên Chúa, tất cả cũng vì tiền bạc, của cải. Tình làng nghĩa xóm, tình hiệp thông xứ đạo cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng, khi của cải tiền bạc được coi là thần linh, đang dần thế chỗ Thiên Chúa giữa xứ đạo, giữa gia đình Thiên Chúa. Tiền bạc của cải còn tục hóa những giá trị thánh thiêng từ đời sống phụng vụ của Giáo hội, tất cả hầu như đang khoác lên chiếc áo của chủ nghĩa hưởng thụ và tiêu thụ theo phong cách thực dụng của thế gian.
Hạnh phúc của người tín hữu là luôn được Thiên Chúa nhắc nhở, chỉ dạy và sửa trị khi có lầm lỗi, nhưng đáng lưu tâm hơn đó là sự tôn trọng quyền tự do của con người. Thiên Chúa muốn cứu độ con người, Ngài đã hỏi ý kiến mỗi người. Dù biết là thế, nhưng con người vẫn luôn tìm cho mình một cuộc sống thật sung túc, đầy đủ tiện nghi và được bao bọc an toàn bởi sức mạnh của tiền bạc, của cải. Với tính tham lam như thế, một cách vô tình, con người đang làm một phép so sánh nhỏ, sự quan tâm đến từ tình yêu của Thiên Chúa có hiệu quả bằng sức mạnh vô biên và vỏ bọc của tiền bạc không? trong thái độ sống ẩn hiện tính so sánh như thế, nên hành trình đức tin của người tín hữu, có những lúc rơi vào tình trạng dùng tiền bạc của cải để mua lấy đời sau, hoặc dùng sức mạnh của nó để tác động lên những sinh hoạt của Giáo hội. Hiện đang xuất hiện những chiếc áo quyền lực đến từ tiền bạc, những chiếc áo đó đang làm thay đổi dung mạo của Giáo hội, làm đảo lộn những giá trị thánh thiêng của đời phục vụ và tinh thần truyền giáo. Nên chăng tinh thần hướng đến một Giáo hội hiệp hành, sẽ bắt đầu loại bỏ sức mạnh vô hình của tiền bạc đang tác động đến Giáo hội, để Giáo hội mãi là tinh tuyền, không vết nhơ, không nhăn nheo vì tinh thần thế tục và do hệ quả của sức mạnh vật chất.
Lạy Chúa Giêsu, hiểu được tính yếu đuối của con người, Ngài đã nhắc nhở, căn dặn đừng tham lam của cải vật chất, sẽ vô tình thờ ngẫu tượng trong cuộc đời, như thế là đuổi Thiên Chúa ra khỏi cuộc đời, xin giúp chúng con luôn biết chọn Chúa là gia nghiệp duy nhất cho cuộc đời, luôn biết phân biệt đâu là giá trị vĩnh cửu, đâu là giá trị ảo tưởng, để niềm tin của mình không bị tục hóa và mai một. Chúa đã dành chỗ nhất trong trái tim, trong tâm hồn của mình cho Thiên Chúa Cha, xin hướng dẫn chúng con biết cách làm mới trái tim của mình, đừng để cho của cải vật chất lấp đầy chỗ ở của Chúa trong tâm hồn và trong cuộc đời của mình. Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn