Trong tâm tình cảm tạ, Ban Văn hoá - Truyền thông tổ chức cuộc thi Sáng tác Văn Thơ mừng 50 năm Hồng ân Giáo phận Ban Mê Thuột, khởi xướng ngày 26/9/2017 và kết thúc vào ngày 25/3/2018. Sáng ngày 21.6.2018, tại Hội trường Nhà Lưu trú Têrêxa (99 Trần Nhật Duật, Tp. Buôn Ma Thuột), Ban tổ chức đã trao 11 giải thưởng, bằng khen cho các tác giả, gồm: 02 truyện dài, 03 truyện ngắn, 05 tập thơ và 01 bài thơ.
Cảm tạ Đức Cha
Ban Mê đất đỏ ba-dan
Quanh năm nắng gió hòa chan tình người
Bồ Câu nảy nở xanh tươi
Một do ân sủng Chúa Trời ban cho
Sau là do sự lắng lo
Đức Cha giáo phận, chủ đò tháng năm
Bước qua bao nỗi thăng trầm
Cha luôn bao bọc âm thầm yêu thương
Bồ Câu Trắng chốn mù sương
Lời Cha ấm áp vẫn thường đỡ nâng
Lại thêm những lúc ân cần
Con ơi nén bạc là phần Chúa ban
Sao con có thể chẳng màng
Hãy đem chia sẻ kho tàng tình yêu
Bồ Câu vui biết bao nhiêu
Sinh viên Công Giáo vạn điều tri ân
Tình Cha đâu thể nào cân
Bồ Câu vâng phục canh tân đời mình
Cùng nhau nâng đỡ đức tin
Nén hương thơm phức câu kinh cao vời
Chúng con cảm tạ Chúa Trời
Bồ Câu Trắng khắp cùng trời gió mây
Xin thương ban phước tràn đầy
Cho Người Mục Tử nho cây trĩu cành
Hiện thân của Đấng Trọn Lành
Ở nơi trần thế đẹp vành trăng khuya.
Mặc Ái Hải
Tất niên
Xuân về để gió đông đi
Ai người xa xứ nhớ khi quay về
Chúa thương mảnh đất Ban Mê
Chẳng cho Câu Trắng bên lề tình yêu
Gió xuân mơn mởn bao nhiêu
Nắng xuân tỏa nhẹ làm xiêu lòng người
Hoa khoe áo mới thật tươi
Chúa Xuân ban phát nụ cười em thơ
Xuân về ai chẳng ước mơ
Về bên cha ngóng mẹ chờ trông con
Nhưng sao lưu luyến vẫn còn
Thương Bồ Câu Trắng tình son gia đình
Bao ngày tình đã trao tình
Biết bao gắn bó chúng mình bên nhau
Về nhà lại nhớ “Bồ Câu”
Tất niên ta hãy nguyện cầu cuối năm
Xóa tan đi những băn khoăn
Vứt luôn đi những trở trăn trong lòng
Thay vào là sự cảm thông
Bình an, tha thứ, tình nồng trao tay
Hoa thơm, chim hót, xuân say
Nguyện cầu, ca hát, đong đầy sẻ chia
Tiễn đưa năm cũ xa lìa
Bắt đầu năm mới bằng tia nắng vàng
Chúa ban Lộc Thánh hòa chan
Xuyến xao, bịn rịn, chẳng màng chia tay
Cái ôm thắm thiết tình đầy
Lệ ai lăn nhẹ, tóc mây khẽ buồn
Ra về mang nỗi vấn vương
Mang thêm một chút lúa hương Chúa Trời
Chúc nhau năm mới tuyệt vời
Chúc nhau sung túc, rạng ngời công danh
Chúa luôn ban xuống ân lành
Cho chim vui hót, đào cành nở hoa
Cho người cất tiếng hòa ca
Tạ ơn Thiên Chúa chính là mùa xuân.
Mạc Ái Hải
Nụ cười Thiên Thần
Hai năm nhặt một nụ cười
Đem về giấu kín trong người bấy lâu
Bây giờ thơ đã nên câu
Viết ra cho đỡ mang sầu trong tim
Linh Thao ai cũng lặng im
Nghiêm trang giờ giấc, lim dim nguyện cầu
Nhưng rồi chẳng biết từ đâu
Nụ cười ai rớt, in sâu trong lòng
Để mà tôi cứ ngóng trông
Đến giờ cơm nước, chỉ mong thấy nàng
Nhiều lần tôi tự thở than
Hay là thôi kệ, đừng màng đến em
Lâu lâu vẫn cứ ngó xem
Nụ cười em rớt, ai đem mang về
Biết rằng đời lắm sơn khê
Tình trai đã nhất chẳng hề núng nao
Ra đi chỉ có câu chào
Em tu, tôi chẳng thể trao thơ tình
Bởi chăng tôi biết phận mình
Chẳng nên đem sánh với tình Chúa thương
Thôi thì còn chút vấn vương
Chúc em tu tốt, bước đường vững tin.
Mạc Ái Hải
Cầu cho nhân loại
Nằm trên biển lênh đênh đầu ngọn sóng
Em tôi ngủ, thánh thiện, vẫn dang tay
Như Chúa xưa, dang tay và tha thứ
Em tha thứ cho nhân loại khôn cùng
Chiến tranh ư! Em nào gây oán hận
Đất nước em giằng xé những bom mìn
Quê hương em chẳng còn tiếng thanh bình
Đêm đêm ngủ, giật mình nghe súng nổ
Ba bồng em đi tìm miền đất hứa
Không giàu sang, chỉ cần bữa cơm no
Tiếng bom rơi không còn trên đầu nữa
Nhìn quê hương lặng tiếng nấc nghẹn ngào
Mẹ bồng em đi tìm vòng tay ấm
Để cho em được cắp sách đến trường
Để tuổi thơ không thấy cánh đồng xương
Để tình thương tung bay cùng nương nội
Em tôi giờ đã về nơi xa vắng
Chẳng ồn ào, chẳng kẻ thắng người thua
Và nhân loại, nhìn em, tỉnh giấc chưa?
Trái tim người có còn trong lồng ngực!
Mạc Ái Hải