TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XXXII Thường Niên – Năm B

“Bà góa nghèo này đã bỏ nhiều hơn hết”. (Mc 12, 38-44)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Nếu Có Về / Trở về / Trở Về Nhà Cha

Thứ sáu - 24/03/2023 11:30 | Tác giả bài viết: Hoàng Công Nga |   510
Hồn tơi tả một đời lầm lỗi
Con gục đầu quỳ dưới chân Cha.
Nếu Có Về / Trở về / Trở Về Nhà Cha
NẾU CÓ VỀ

Nếu có về ngang qua nhà cũ
Nơi người Cha hằng ngày ngóng đợi
Nơi thời gian lắng đọng ngừng trôi
Nhớ lại gần gõ cửa nghe con.

Con có hiểu tình Cha biển cả
Yêu thương con vô lượng hải hà
Con có lỡ lầm đường lạc lối
Chạy theo đời muôn nỗi can qua.

Con ơi, con có hiểu tình Cha
Lo cho con giữa chốn phong ba
Giữa đường đời muôn ngàn cạm bẫy
Cha mong con mau trở về nhà.

Mùa Chay là mỗi lần nhắc nhở
Nhìn lại đời mình chớ làm ngơ
Để thấu hiểu tình Cha lân tuất
Để quay về, tỉnh giấc niềm mơ.

Nếu có về ngang qua nhà cũ
Con hãy vào gọi tiếng Cha ơi!
Nghe trong lòng giọt lệ đầy vơi
Nghe thổn thức đầy muôn nghìn nỗi.

Hoàng Công Nga

++++

TRỞ VỀ

Con bỏ nhà thờ xa nơi thánh
Xa ân huệ mộng ước chẳng lành
Bỏ đi hoang một đời lầm lỗi
Có nghĩa gì cuộc sống mong manh.

Con phạm tội biết là xa Chúa
Lỡ lao theo vết trượt in hằn
Lòng nhức nhối gậm nỗi ăn năn
Những thách thức vì đời sỹ diện.

Vào Mùa chay con quyết trở về
Vẳng bên tai điệu khúc tái tê
Giờ kinh chiều dục lòng thống hối
Tỉnh hồn con giấc mộng ê chề.

Con rụt rè tới gần bên Chúa
Nỡ lòng nào Chúa lại đuổi xua
Ngài dang tay chờ con sám hối
Tội con đầy Chúa đã thứ tha.

Con trở về ngàn nỗi xót xa
Chiều loang tím nặng nỗi phong ba
Hồn tơi tả một đời lầm lỗi
Con gục đầu quỳ dưới chân Cha.

Hoàng Công Nga

++++

TRỞ VỀ NHÀ CHA
“Thôi, ta đứng lên và đi về cùng Cha…”(Lc 15, 18.)

Tôi sẽ trở về nhà Cha tôi
Nỗi băn khoăn day dứt cuộc đời
Bỏ đi hoang một đời lầm lỗi
Cha ơi con xúc phạm đến Người.

Nhà Cha tôi đẹp nhất trong đời
Vậy mà tôi đã bỏ xa rời
Xa yêu thương, xa nguồn ân sủng
Để giờ đây không nói thành lời.

Tôi sẽ trở về nhà Cha tôi
Nhà Cha tôi ở chốn lưng đồi
Tôi quỳ gối xin Người tha tội
Cha ơi! Con đã phạm đến Trời.

Đứa con đã một thời đi hoang
Tưởng đời người là chốn cao sang
Con thiêu thân một lần biết dại
Trải phong ba nhuốm cảnh điêu tàn.

Tôi sẽ trở về nhà Cha tôi
Dang đôi tay xúc động bồi hồi
Người ôm tôi giữa lòng ngất lịm
Ôi tình yêu sống dậy trong đời.

Hoàng Nga

 
 Tags: thơ hcn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây