Phút suy tư trong Giờ Chầu Thánh Thể Chúa Nhật Chúa Chiên Lành
Vào năm 1943, xảy ra vụ năm người lính Đức bị phục kích và bị sát hại gần thành phố Chani, miền bắc nước Ý. Và thế là viên chỉ huy Đức Quốc Xã liền ra lệnh bắt 50 người thế giá nhất của thành phố đem đi xử bắn để dạy cho dân thành một bài học.
Đức Cha chánh và Đức Cha phó của Giáo phận đã cố gắng can thiệp nhưng không hiệu quả gì. Tất cả 50 người đều bị trói, bị bịt mắt và xếp thành hàng dài. Thế rồi giây phút đen tối nhất đã đến. Tiếng còi hụ vang lên báo hiệu đến giờ hành quyết. Đức Cha chánh xin viên chỉ huy một đặc ân cuối cùng là được ôm hôn từng người sắp bị xử bắn. Ngài tìm cơ hội cho các nạn nhân được xưng tội để giao hòa với Chúa. May mắn thay, lời thỉnh cầu này được chấp nhận.
Nhưng cũng thật lạ lùng, bởi vì sau đó hai vị giám mục đã không trở về chỗ cũ, trái lại các ngài đứng vào hàng ngũ những người bị xử bắn. Đức Cha chánh lên tiếng nói với viên chỉ huy: Không phải chỉ có 50 người, nhưng tất cả là 52 người chúng tôi. Nếu ông còn quyết định bắn chúng tôi, thì xin hãy ra lệnh. Xin Thiên Chúa tha thứ cho ông.
Vừa dứt lời, bỗng từ bầu khí nặng nề của chết chóc vang lên tiếng reo hò, bởi vì các khẩu súng đang nhắm bắn đều hạ xuống. Thế là cả chủ chăn lẫn đoàn chiên đều thoát khỏi những viên đạn của tử thần. Hôm đó, từ pháp trường ra về, mục tử cũng như đoàn chiên đều sung sướng hát lời thánh vịnh 125: Khi Chúa dẫn tù nhân Sion trở về, ta tưởng như giấc mơ…
Hình ảnh hai vị giám mục đứng giữa những người bị xử bắn làm cho chúng ta nhớ tới Đức Kitô, vị mục tử nhân lành của chúng ta. Thực vậy, Ngài là Đấng thánh thiện và quyền năng, Ngài đã xuống thế làm người để trở thành một Emmanuel, nghĩa là một Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Hơn thế nữa, Ngài còn đồng hóa mình với chúng ta, là những kẻ tội lỗi. Không những thế, Ngài còn hy sinh mạng sống mình để cứu chuộc chúng ta khỏi án phạt của tội lỗi, như lời thánh Phaolô viết: Chúa đã yêu thương tôi và đã nộp mình chịu chết vì tôi. Ngài là mục tử nhân lành. Mục tử nhân lành hiến mạng sống mình vì đoàn chiên. Còn chúng ta thì sao?
Là những con chiên trong đoàn chiên của Chúa, chúng ta cần phải lắng nghe và bước theo sự dẫn dắt của vị mục tử như lời Ngài đã phán: Chiên Ta thì nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và chúng theo Ta.
Người ta kể lại câu chuyện sau đây: Có 3 người đều chết trong một giờ và sau đó phải ra tòa Chúa phán xét, một ông nhà nghèo, một ông nhà giàu và một kẻ bất lương. Thiên Chúa hỏi ông nhà nghèo: – Vì lý do gì mà ngươi không lo tìm hiểu và tuân giữ Lời Chúa ghi trong sách Koran.
Anh nhà nghèo gãi tai và thưa: – Dạ! Lạy Chúa, vì con nghèo quá, nên phải đầu tắt mặt tối lo kiếm gạo nuôi thân, không còn cách gì khác.
Chúa trả lời: – Ông Hellen còn nghèo hơn ngươi rất nhiều thế mà có được chút tiền là ông để dành một nửa để học luật Chúa và khi nào không có tiền trả lệ phí thì ông nhịn đói, đứng ngoài trường học nghe lóm Rabbi Eliaza giảng giải Lời Chúa.
Thiên Chúa quay sang hỏi ông nhà giàu: – Còn ngươi. Tại sao ngươi lại không tìm học hỏi và tuân giữ luật Chúa?
Ông nhà giàu thưa: – Dạ, tại vì con phải lo công việc quản trị của cải, tiền bạc và các dịch vụ làm ăn. Bận bịu tíu tít, còn giờ đâu mà học hỏi sự gì?
Thiên Chúa phán: – Ngươi đâu có giàu có bằng thầy Rabbi Eliaza, ông ấy có một trăm chiếc tàu buôn bán đủ mọi thứ hàng hóa và rất bận rộn với công việc kinh doanh, nhưng Rabbi Eliaza vẫn tìm ra giờ để học hỏi luật Chúa.
Sau cùng, Chúa hỏi tên bất lương: – Còn ngươi, kẻ gian ác. Tại sao ngươi không học hỏi luật Chúa?
Tên bất lương tìm cách chữa lỗi: – Lạy Chúa, con bị các đam mê lôi cuốn quá, nên không còn nghĩ đến gì khác nữa.
Thiên Chúa bảo hắn: – Ngươi đâu có bị người ta cám dỗ như Giuse khi sống bên Ai Cập xưa kia. Ngày đêm bị vợ quan tổng quản Putipha níu kéo, rủ rê cám dỗ phạm tội với bà ta mà vẫn chống trả tới cùng.
Thế là cả ba người đều phải án phạt sống xa rời Thiên Chúa và chôn vùi trong nơi khổ ải dưới âm ty, âm phủ.
Tin Mừng Chúa Nhật Chúa Chiên Lành mở đầu với lời khẳng định của Chúa Giêsu, “Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi!”. Giữa một thế giới xao động, điều này thật khó, vì Ngài gọi ‘rất khẽ!’.
“Giêsu Mục Tử không bao giờ ngừng gọi. Nhưng con người hôm nay, vì sống quá ồn ào, nên không còn nhận ra tiếng nói dịu dàng nhưng rất khẽ của Ngài!” – Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã nói như vậy.
Câu hỏi đặt ra cho chúng ta là: Tôi có biết nghe tiếng của Mục Tử? hay nó đã trở nên quá quen thuộc đến mức tôi không thể phân biệt rõ tiếng Ngài với tiếng của người lạ? Thánh Têrêsa Avila nói: “Lời Chúa thì nhỏ nhẹ, không cưỡng ép. Chỉ ai có tâm hồn tĩnh lặng và biết yêu mới nghe được tiếng của Mục Tử!”
Học cách nhận ra tiếng nói của Chúa trong cuộc sống được thực hiện bằng cách xây dựng một thói quen lắng nghe. Thánh Gioan Thánh Giá nói: “Chúa nói với linh hồn trong đêm tối, khi mọi tiếng ồn bên ngoài lắng dịu. Chỉ khi đó linh hồn mới nghe được tiếng gọi dịu dàng của Mục Tử!”
Hôm nay, 11.5.2025, Gia đình Lê Bảo Tịnh có một giờ Chầu Thánh Thể tại Nhà nguyện Tòa Giám Mục từ lúc 11g30 đến 12g15. Cộng đoàn tham dự giờ Chầu khá đông. Nhưng chúng ta có nghe được tiếng nói dịu dàng nhưng rất khẽ của Chúa Giêsu, vị Mục Tử Nhân Lành không? Ngài đã nói gì với chúng ta?
Lạy Chúa Giêsu, ước gì Giờ Chầu Thánh Thể hôm nay chúng con nghe được tiếng Chúa để đổi mới tâm hồn chúng con. Ước gì cầu nguyện là hơi thở của con, là nhịp tim của con; để chúng con nghe được tiếng Chúa nói, dù là rất khẽ, và con sẵn sàng thưa: lạy Chúa, này con đây!
Vũ Đình Bình
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn