TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XIV Thường Niên -Năm C

“Sự bằng yên của các con sẽ đến trên người ấy”. (Lc 1-12. 17-20)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ HAI TUẦN 14 THƯỜNG NIÊN

Thứ bảy - 05/07/2025 14:52 |   49
“Con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến đặt tay trên cháu, là nó sẽ sống.” (Mt 9,18-26)

07/07/2025
Thứ hai tuần 14 THƯỜNG NIÊN

t2 t14 TN

Mt 9,18-26


phép lạ xảy ra do đức tin
“Con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến đặt tay trên cháu, là nó sẽ sống.”
(Mt 9,18-26)

Suy niệm: Chẳng phàm nhân nào có thể làm cho người chết được sống lại bao giờ. Nhưng viên thủ lãnh hội đường, ông Gia-ia (x. Mc 5,22), tin chắc như đinh đóng cột rằng nếu Chúa đặt tay trên đứa con gái vừa mới chết của ông thì “nó sẽ sống”. Đức tin của ông đã ‘chạm’ đến lòng thương xót của Đức Giê-su, Người không chỉ “đến đặt tay” mà còn “cầm lấy tay con bé, nó liền trỗi dậy”. Chen giữa phép lạ phi thường ấy là câu chuyện người đàn bà loạn huyết. Trong khi đám đông chen lấn, biết bao người đụng chạm đến áo Chúa, thì chỉ một mình bà, với đức tin mạnh mẽ, len lỏi đằng sau Chúa để chỉ ‘chạm’ vào tua áo choàng của Người thôi. Với lòng tin như thế, bà đã ‘chạm’ đến trái tim yêu thương của Chúa; thế là phép lạ đã xảy ra, và bà được chữa lành.
Mời Bạn: Khi Đức Giê-su về Na-da-rét, Ngài đã không thể làm phép lạ tại đó, vì dân không có lòng tin (x. Mt 13,58). Hằng ngày Chúa vẫn hiện diện với chúng ta nơi Lời Chúa, và bí tích Thánh Thể, nhưng chúng ta có say mê đọc Lời Chúa và rước Mình Thánh Chúa để được ‘chạm’ đến Ngài không? Hay phải chăng chúng ta vẫn làm những việc đó nhưng thiếu vắng một đức tin đích thực? Bạn nhớ phép lạ sẽ xảy đến cho bạn và hoán cải đời bạn, chỉ khi bạn ‘chạm’ đến Chúa với lòng tin.

Sống Lời Chúa: Xin Chúa ban thêm đức tin mỗi khi bạn nghe, đọc Lời Chúa cũng như khi rước Thánh Thể Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin ban thêm đức tin cho chúng con, để mỗi lần chúng con “chạm” đến Chúa là một lần chúng con được Chúa biến đổi để được nên giống Chúa hơn. Amen.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Thứ hai tuần 14 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ

Lạy Chúa, chúng tôi tưởng nhớ lại lòng thương xót của Chúa, ngay trong đền thánh Chúa. Lạy Chúa, cũng như thánh danh Chúa, lời khen ngợi Chúa sẽ vang  đến tận cùng trái đất; tay hữu Chúa đầy đức công minh.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, nhờ con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên, xin rộng ban cho các tín hữu Chúa niềm vui thánh thiện này: Chúa đã thương cứu họ ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, xin cũng cho họ được hưởng phúc trường sinh. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) St 28, 10-22a

“Ông thấy một cái thang dựng đứng, thấy các thiên thần lên xuống trên thang, và nghe Thiên Chúa phán”.

Trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, ông Giacóp ra khỏi xứ Bersabê, đi sang thành Haran. Khi ông tới một nơi kia, mặt trời đã lặn, ông muốn ngủ đêm lại đó, nên ông lấy một hòn đá nơi ấy mà gối đầu và ngủ tại đó. Ông chiêm bao thấy một cái thang, chân thang chấm đất và đầu thang chạm đến trời: các thiên thần lên xuống trên thang ấy.

Chúa ngự trên đầu thang và phán rằng: “Ta là Thiên Chúa Abraham tổ phụ ngươi, và là Thiên Chúa Isaac: Ta sẽ ban cho ngươi và dòng dõi ngươi đất ngươi đang ngủ đây. Dòng dõi ngươi sẽ đông đúc như bụi trên mặt đất. Ngươi sẽ tràn sang đông, tây, nam, bắc, và nhờ ngươi và dòng dõi ngươi, mọi dân tộc trên thế giới này sẽ được chúc phúc. Bất cứ ngươi đi đâu, Ta sẽ gìn giữ ngươi và Ta sẽ dẫn ngươi vào đất này: Ta sẽ không bỏ ngươi cho đến khi Ta đã thi hành điều Ta hứa với ngươi”.

Khi Giacóp tỉnh giấc mộng, ông nói: “Quả thực Chúa ngự nơi này mà tôi không biết”. Ông run sợ mà nói rằng: “Nơi này đáng kinh hãi là dường nào! Ðây chẳng khác gì đền của Thiên Chúa và cửa thiên đàng”. Sáng ngày Giacóp chỗi dậy, ông lấy hòn đá đã dùng gối đầu mà dựng lên làm bia ghi dấu, rồi đổ dầu lên trên. Ông gọi tên thành ấy là Bêthel, khi trước thành này gọi là Luza.

Giacóp đã khấn rằng: “Nếu Thiên Chúa ở với con và gìn giữ con trên đường con đang đi, ban cho con cơm ăn áo mặc, và nếu con trở về nhà cha con bằng yên, thì Chúa sẽ là Thiên Chúa của con và hòn đá con dựng lên làm bia ghi dấu đây sẽ gọi là Nhà của Thiên Chúa”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 90, 1-2. 3-4. 14-15ab

Ðáp: Lạy Chúa con, con tin cậy ở Ngài 

Xướng: Bạn sống trong sự che chở của Ðấng Tối Cao, bạn cư ngụ dưới bóng của Ðấng Toàn Năng, hãy thưa cùng Chúa: “Chúa là chiến lũy, nơi con nương náu; lạy Chúa, con tin cậy ở Ngài”.

Xướng: Vì chính Ngài sẽ cứu bạn thoát lưới dò của kẻ bẫy chim, và thoát khỏi quan ôn tác hại. Ngài sẽ che chở bạn trong bóng cánh của Ngài, và dưới cánh Ngài, bạn sẽ nương thân: lòng trung tín của Ngài là mã giáp và khiên thuẫn. 

Xướng: Vì người quý mến Ta, Ta sẽ giải thoát cho, Ta sẽ che chở người bởi lẽ người nhìn biết danh Ta. Người sẽ kêu cầu Ta và Ta sẽ nhậm lời; Ta sẽ ở cùng người trong lúc gian truân. 

Bài Ðọc I: (Năm II) Hs 2, 14. 15-16. 19-20

Ta sẽ đính hôn với ngươi đến muôn đời”.

Trích sách Tiên tri Hôsê.

Ðây Chúa phán: “Này đây Ta sẽ dụ dỗ nó, đem nó vào sa mạc, và kề lòng, Ta nói khó với nó. Ở đó nó sẽ vọng lại như ngày còn thơ, và như ngày nó lên từ đất Ai-cập. Sẽ xảy ra là trong ngày ấy, sấm của Giavê, nó sẽ gọi Ta: ‘Chồng tôi’, chứ nó sẽ không gọi Ta là ‘Ông chủ tôi’ nữa”.

“Ta sẽ đính hôn với ngươi đến muôn đời. Ta sẽ đính hôn với ngươi trong công bình và chính trực, trong tình yêu và thương xót. Ta sẽ đính hôn với ngươi trong sự trung tín và ngươi sẽ biết Ta là Chúa”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 144, 2-3. 4-5. 6-7. 8-9

Ðáp: Chúa nhân ái và từ bi (c. 8a).

Xướng: Hằng ngày con sẽ chúc tụng Chúa và con sẽ khen ngợi danh Chúa tới muôn đời. Chúa vĩ đại và rất đáng ngợi khen, sự vĩ đại của Chúa không thể đo lường được.

Xướng: Thế hệ này rao giảng cho thế hệ kia hay công việc Chúa, và thiên hạ loan tin quyền năng của Ngài. Người ta nói đến vinh quang cao cả oai nghiêm, và phổ biến những điều kỳ diệu của Chúa.

Xướng: Người ta nói tới quyền năng trong những việc đáng sợ, và kể ra sự vĩ đại của Ngài. Người ta lớn tiếng khen ngợi lòng nhân hậu bao la, và hân hoan vì đức công minh của Chúa.

Xướng: Chúa nhân ái và từ bi, chậm bất bình và giầu ân sủng. Chúa hảo tâm với hết mọi loài, và từ bi với mọi công cuộc của Chúa.

Alleluia: Tv 144, 14cd

Alleluia, alleluia! – Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa làm. – Alleluia.

(Hoặc đọc: Alleluia, alleluia! Đấng cứu độ chúng ta là Đức Giêsu Kitô đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh. – Alleluia.)

Phúc Âm: Mt 9, 18-26

“Con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến, nó sẽ sống lại”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu đang nói, thì có một vị kỳ mục kia đến lạy Người mà thưa rằng: “Lạy Ngài, con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến đặt tay trên nó, thì nó sẽ sống lại”. Chúa Giêsu chỗi dậy, và cùng với các môn đệ, đi theo ông ấy. Và này có người đàn bà bị bệnh loạn huyết đã mười hai năm, tiến lại đàng sau Người và chạm đến gấu áo Người. Vì bà nghĩ thầm rằng: Nếu tôi được chạm đến áo Người thôi, thì tôi sẽ được khỏi. Chúa Giêsu ngoảnh lại, trông thấy bà ta, liền phán rằng: “Này con, hãy vững lòng. Ðức tin của con đã cứu thoát con”. Và người đàn bà được khỏi bệnh.

Khi Chúa Giêsu đến nhà vị kỳ mục, và thấy những người thổi kèn và đám đông đang xôn xao, thì bảo rằng: “Các ngươi hãy lui ra, con bé không có chết đâu, nó ngủ đó thôi”. Họ liền nhạo cười Người. Và khi đã xua đám đông ra ngoài, Người vào cầm tay đứa bé và nó liền chỗi dậy. Tin này đồn đi khắp cả miền ấy.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, xin Chúa dùng của lễ chúng con dâng tiến để thanh tẩy và hướng dẫn chúng con, cho chúng con ngày càng biết sống chân tình với Chúa. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao; Phúc cho ai tìm nương tựa ở nơi Chúa.

Hoặc đọc:

Chúa phán: “Hỡi tất cả những ai khó nhọc và gánh nặng, hãy đến cùng Ta, Ta sẽ mang đỡ bổ xức cho các ngươi”.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa chúng con vừa lãnh nhận hồng ân cao cả; xin cho chúng con được hưởng ơn cứu độ dồi dào và không ngừng chúc tụng tạ ơn Chúa. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

ĐỨC TIN, LIỀU THUỐC TUYỆT VỜI (Mt 9,18-26)
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ

Bản thân chúng ta hay người thân quen khi mắc bệnh là đi tìm thầy chạy thuốc để chữa cho bằng được. Bệnh có khỏi nhưng vẫn không chữa được cho bất cứ người nào trên trần gian này khỏi chết.

Con gái của một kỳ mục trong Tin Mừng hôm nay không biết mắc bệnh gì, cha em đã chữa chạy cho em uống thuốc gì và ở đâu, chúng ta không được biết? Chỉ biết theo lời cha em trình bày với Chúa Giê-su là em vừa chết. Người đàn bà mắc bệnh băng huyết đã mười hai năm. Cả hai, một mong được chữa lành và một mong được cứu sống. Câu nói của Chúa Giê-su là: “Lòng tin của con đã cứu chữa con” (Mt 9,22).

Chúng ta phải khẳng định rằng, lòng tin là chìa khóa để mở cửa lòng Thiên Chúa, vị Thầy thuốc tuyệt vời. Lòng tin cũng là liều thuốc kỳ diệu để chữa lành bệnh hoạn tật nguyền, ngay cả chết rồi cũng sẽ sống.

Lạy Chúa, xin ban thêm đức tin cho chúng con để chúng con vững tin vào Chúa. Amen.

 

NIỀM TIN VÀ KHIÊM NHƯỜNG (Mt 9,18-26)
Lm Giuse Đinh Lập Liễm

1. Tin Mừng cho biết: một ông trưởng hội đường có con gái mới chết. Ông tin chắc Chúa có thể làm cho nó sống lại được, nên đến xin Chúa cứu giúp. Chúa liền đi theo ông… Dọc đường, một người đàn bà mắc bệnh băng huyết thấy Chúa thì lén sờ vào gấu áo Ngài, với niềm tin sẽ được khỏi bệnh. Và bà đã khỏi bệnh thật… Khi đến nhà ông kỳ lão, Chúa thấy người ta khóc lóc ồn ào thì bảo họ lui ra, rồi Ngài cầm tay đứa bé, nó liền sống lại. Người đàn bà băng huyết được khỏi bệnh và cô gái chết được sống lại đều nhờ lòng tin Chúa. Vì thế, đức tin rất cần cho được ơn cứu vớt phần hồn phần xác.

2. Phép lạ bởi lòng tin.

Ông trưởng hội đường có đứa con gái đã chết. Chính ông xác định như thế. Khi Chúa Giê-su nói nó không chết mà chỉ ngủ thôi thì đám đông nhạo cười Ngài. Ở đây chúng ta thấy đức tin của vị kỳ mục rất mạnh. Trước sự ra đi của đứa con. Tất cả mọi phương thế trần gian đã chào thua. Lịch sử chưa bao giờ nói về một người đã chết được sống lại. Chính Chúa Giê-su cũng chưa cho ai sống lại từ cõi chết vậy mà ông đến với Chúa, ông nói chắc ăn như bắp: “Xin Ngài đến đặt tay trên nó thì nó sẽ sống lại” (Mt 9,18).

Còn người đàn bà mắc bệnh loạn huyết: Bệnh bà rất nặng vì đã chữa trị suốt 12 năm mà không khỏi. Khi được nghe biết Chúa xuất hiện bà tin sẽ được khỏi: “Tôi chỉ cần sờ vào áo của Người thôi là sẽ được cứu” (Mt 9,20). Và đã xảy ra đúng như vậy.

Chúa Giê-su cũng xác nhận cả hai trường hợp được thụ hưởng phép lạ của Chúa là nhờ “Đức tin”.

3. Thiên Chúa yêu thương hết mọi người.

Tin mừng hôm nay ghi lại một vài cử chỉ của Chúa Giê-su đối với con người: một vị kỳ mục đến xin Ngài cứu đứa con vừa chết, người đàn bà mắc bệnh loạn huyết chỉ khấn thầm và sờ đến gấu áo Ngài, cả hai đại diện của đủ mọi tầng lớp mà Chúa Giê-su gặp gỡ hằng ngày. Ngài không loại trừ bất cứ hạng người nào, bất cứ giai cấp nào trong xã hội, bởi vì tất cả đều là đối tượng của Tình yêu Thiên Chúa. Vị kỳ mục tìm đến với Chúa, người đàn bà đã len lỏi giữa đám đông để sờ vào áo Ngài, đó là hình ảnh của sự tìm kiếm mà con người không ngừng thực hiện để đến với Chúa.

Nhưng thật ra, chính Thiên Chúa mới là Đấng đi bước trước để đến với con người. Phép lạ đã diễn ra như một kết quả của lòng tin: Đức tin của con đã cứu chữa con”, nhưng cũng chính niềm tin đã giúp con người khám phá ra phép lạ Thiên Chúa không ngừng thực hiện vì yêu thương con người (Mỗi ngày một tin vui).

4. Đức tin và thử thách.

Khi Chúa Giê-su đang giảng dạy thì ông trưởng hội đường đến bái lạy xin cứu chữa con gái ở nhà. Chúa Giê-su lên đường đi với ông về nhà. Quãng đường không biết bao xa, nhưng vì đám đông đi theo chen lấn, và xuất hiện một bà loạn huyết chen vào “phá đám” nên chưa đến nơi thì có người đến báo là con ông đã chết. Có lẽ lúc này đức tin của ông trưởng hội đường bị đặt trước một thử thách rất lớn, bởi lẽ ra Chúa Giê-su có thể đến sớm hơn để “bệnh nhân không chết nếu bác sĩ Giê-su đến kịp”. Thế nhưng Chúa Giê-su đã vội trấn an: “Ông đừng sợ, cứ vững tin”. Và vì vững tin mà con gái ông đã được Chúa cho hồi sinh.

Cũng vậy, hành trình đức tin của một Ki-tô hữu chúng ta là một chặng đường dài, đôi khi còn bị gián đoạn với bào yếu tố ngoại cảnh mà chúng ta không lường trước được, thậm chí có lúc tưởng chừng như tuyệt vọng. Nhưng nếu chúng ta vững chí như ông trưởng hội đường trong Tin Mừng hôm nay thì sẽ được cứu độ (Hiền Lâm).

5. Đức tin và lòng khiêm nhường.

Trường hợp ông trưởng hội đường cũng thế. Ông là một người có địa vị và thế giá trong dân. Điều này nói lên việc ông làm có ý thức và có thế giá. Thái độ khiêm nhường của ông trước mặt Chúa Giê-su diễn tả niềm tin sâu xa, ông đã quì sụp xuống dưới chân Chúa và khẩn khoản van xin: “Con bé nhà tôi gần chết rồi, xin Ngài đến đặt tay trên cháu, để nó được cứu chữa và được sống”. Như vậy ông này phải tin Chúa Giê-su là ai, có quyền phép thế nào ông ta mới có cử chỉ và thái độ khiêm nhường và kêu xin như thế. Qua thái độ tin tưởng và lời cầu xin ấy, ông đã được toại nguyện.

 6. Truyện: Lòng khiêm nhường của thánh Đa-minh.

Thánh Đa-minh một hôm nói cùng những người đang có mặt trong phòng bệnh của ngài:

– Tôi không hiểu được tại sao Thiên Chúa không khiến lửa trên trời xuống thiêu hủy cái làng này đi, vì nó chứa chấp một người tội lỗi nhất trong thiên hạ.

Họ nhìn nhau ngơ ngác:

– Phải chi chúng con biết được kẻ tội lỗi ấy là ai, để tìm cách cho họ được cải thiện.

– Người tội lỗi ấy chính là tôi.

– Phải, bởi vì nếu một người tội lỗi nhất trong thiên hạ được ơn Chúa dồi dào như tôi đã được, thì người đó đã nên thánh thiện hơn tôi đây gấp ngàn vạn lần rồi.

Chính vì khiêm nhường có một giá trị to lớn như thế nên các nhà tu đức mới gọi khiêm nhường là nhân đức nền tảng của đời sống đạo đức. Và có người còn gọi là nhân đức mẹ của các nhân đức. Nhờ khiêm nhường, người môn đệ có thể dễ dàng nhận ra được tiếng nói của Chúa và gặp được Ngài trong cuộc đời của mình. Kẻ kiêu ngạo không bao giờ gặp được Chúa.


THẦY ĐẾN KHÔNG MANG BÌNH AN
(THỨ HAI TUẦN 15 TN NĂM LẺ)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Hai Tuần 15 Thường Niên, Năm Lẻ này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa cho kẻ lầm lạc thấy ánh sáng chân lý của Chúa, để họ được trở về nẻo chính đường ngay, xin Chúa ban cho những người xưng mình là Kitô hữu biết tránh mọi điều bất xứng, và theo đuổi những gì thích hợp với danh nghĩa của mình.

Theo đuổi những gì thích hợp với danh nghĩa Kitô hữu, phải lựa chọn dứt khoát giữa Thiên Chúa và thế gian, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách Các Vua Quyển I nói về: Cuộc thách đố của ngôn sứ Êlia. Nhân một thử thách lớn nặng tính tôn giáo, ngôn sứ Êlia cho thấy rõ Thiên Chúa là Đấng quyền phép vô song, còn tà thần chỉ là hư ảo. Nếu dân Ítraen tin chỉ có một Thiên Chúa, thì chưa bao giờ lòng tin đó tỏ ra đòi hỏi đến như vậy. Giữa Baan và Thiên Chúa thật, phải lựa chọn thôi. Những lời giễu cợt của Êlia cho thấy đây không chỉ là chuyện đơn giản: ưa thích nghi lễ này hay nghi lễ kia. Bấy giờ, ông Êlia đến bên dân và nói: Các người nhảy khập khiễng hai chân cho tới bao giờ? Nếu Đức Chúa là Thiên Chúa, hãy theo Người… Không ai có thể làm tôi hai chủ; anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.

Theo đuổi những gì thích hợp với danh nghĩa Kitô hữu, phải giữ mãi ngọn đèn đức tin khi lãnh Phép Thánh Tẩy, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Amrôxiô nói: Chúng ta được sinh lại bởi nước và Thánh Thần… Ta sắp đổ mưa xuống vùng hạn hán và cho suối chảy trên mảnh đất khô cằn; trên dòng dõi ngươi, Ta sẽ đổ Thần Khí, chúng sẽ mọc lên giữa đồng cỏ như dương liễu bên dòng nước. Nước tôi cho sẽ trở thành nơi họ một mạch nước vọt lên đem lại sự sống đời đời.

Theo đuổi những gì thích hợp với danh nghĩa Kitô hữu, phải vững lòng trông cậy khi lâm cảnh ngặt nghèo, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Xuất Hành nói: Chúng ta hãy dùng những biện pháp khôn ngoan đối với dân Ítraen, đừng để chúng nên đông đúc. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 123, vịnh gia kêu gọi: Ta được phù hộ là nhờ danh thánh Chúa. Nếu mà Chúa chẳng đỡ bênh ta, nhà Ítraen hãy nói rằng: Nếu mà Chúa chẳng đỡ bênh ta, khi thiên hạ nhằm ta xông tới, hẳn là họ đã nuốt sống ta rồi, lúc đùng đùng giận ta như vậy.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Thầy đến không phải để đem bình an, nhưng để đem gươm giáo. Bị bách hại vì sống công chính, bình an của Chúa không như thế gian trao tặng, Chúa không đến để đem bình an thế gian, vì thế, đừng chú tâm đến những sự vật hữu hình, nhưng, đến những thực tại vô hình. Quả vậy, những sự vật hữu hình chỉ tạm thời, còn những thực tại vô hình mới tồn tại vĩnh viễn. Con người đã đánh mất ơn nghĩa cùng Chúa, và Người muốn phục hồi ơn đã ban, thì Người đã gây ra nạn hồng thủy và truyền cho ông Nôê là người công chính lên tàu. Khi nước lụt rút đi, ta thấy nước, thấy chim bồ câu và cành ôliu. Nước là nơi, cho thể xác dìm vào, để tội lỗi được tẩy xóa; cành ôliu tung hô Đức Giêsu vào thành chịu thương khó vì ta; chim bồ câu là vật Chúa Thánh Thần mượn hình dáng để ngự xuống, Người là Đấng đem lại cho tâm hồn ta sự bình an và cho trí khôn ta sự yên hàn: Hồn ta tựa cánh chim thoát lưới người đánh bẫy; lưới giăng đã đứt rồi, thế là ta thoát nạn. Giữ vững niềm tin tưởng cậy trông vào Chúa, sống công minh chính trực, ta sẽ được trông thấy mặt Người; khi thức giấc, được thỏa tình chiêm ngưỡng thánh nhan. Chúa cho kẻ lầm lạc thấy ánh sáng chân lý của Chúa, để chúng ta được trở về nẻo chính đường ngay, ước gì chúng ta biết tránh mọi điều bất xứng, và theo đuổi những gì thích hợp với danh nghĩa của mình. Ước gì được như thế!


PowerPoint-t2-t14-TN

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây