TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

CN34TNC -Đức Giêsu Kitô Vua Vũ Trụ

“Lạy Ngài, khi nào về nước Ngài, xin nhớ đến tôi”. (Lc 23, 35-43)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Chiêm niệm người làm vườn

Thứ hai - 17/11/2025 05:33 | Tác giả bài viết: L.m Giuse Hoàng Kim Toan |   30
Chiêm niệm người làm vườn

Chiêm niệm người làm vườn

 

 

 

Tôi đến đan viện.
Bài học làm vườn tôi nhớ mãi.
Làm vườn không là chỉ mồ hôi với đất,
mà là vi
ệc sửa đổi chính mình.
Mảnh đất a có thể cằn cỗi hay màu mỡ,
nhưng tâm người chạm vào đất
mới quyết định hoa nở hay không.

 

Khi tay chạm vào thớ đất,
ta chạm vào điều gần như nguyên sơ:
đất không vội, đất không phân bua,
đất chỉ là đất, như tâm hồn nguyên sơ

 

Và ta, trong khoảnh khắc ấy, trước Chúa
được mời gọi để chỉ là ta 
không vai trò, không kỳ vọng,
không ai để chứng minh,
không điều gì để che giấu.

 

Nhổ một bụi cỏ là nhổ một chút lãng phí trong lòng.
Gieo một hạt giống là gieo lại niềm tin nơi Chúa.
Tưới cây là rót hiền lành vào phần khô héo của tâm hồn.

 

Ngắm mầm non nhú lên
là nhắc ta về một bài học cũ mà đời vẫn quên:
mọi thứ đều cần thời gian để lớn lên.
Không có cây nào giục mình phải lớn.
Không có bông hoa nào bắt mình phải đẹp.

 

Thiên nhiên không tự mắng mình dở.
Chỉ con người tự trách mình không cố gắng.
Làm vườn dạy ta cách buông nóng nảy:
Cây chậm, ta chậm theo. 
Từng bước từng bước một!
Mưa nắng thất thường, ta học cách tin phó thác.
Có cây chết, hoa không nở, 
ta biết đón nhận cái mất
như một phần tất yếu của sự sống.

 

Ta hãy sống như đất!
Đất không phản đối,
đất cũng không khen tặng.
Đất chỉ đón lấy những gì ta trao,
rồi trao lại cho ta điều tương xứng:
hoa – nếu ta kiên nhẫn,
quả – nếu ta chăm sóc,
và bình an hoa trái của ân sủng.

 

Làm vườn vì thế trở thành bài kinh sách:
Cúi xuống — để học khiêm nhường.
Đứng dậy — để học nhân hậu, khoan dung.
Vun bầu đất — để đắp vào ta những nhân đức.
Lau mồ hôi — để nhớ mình vẫn còn sống tạ ơn.

 

Và chiều xuống,
khi nhìn khu vườn yên ả trong ánh hoàng hôn,
ta bỗng nghe một lời không thành tiếng:

“Cây đã lớn theo cách của cây,
còn ta, đã sống theo cách của ta chưa?”
Với bao ơn Chúa, bao ân tình. 

 

L,m Giuse Hoàng Kim Toan

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây