TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XIX Thường Niên -Năm C

“Các con hãy sẵn sàng”. (Lc 12,32-48)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Cần có cái cao hơn 1 & 2

Chủ nhật - 10/08/2025 09:19 | Tác giả bài viết: Phaolô Ngô Suốt |   29
Hạnh phúc nằm trong tầm tay của kẻ nào phá bỏ được cái vỏ của chủ nghĩa vị kỷ để tiếp xúc với thế giới Thần thánh này.

ĐỜI ĐÁNG SỐNG XXX
CẦN CÓ CÁI CAO HƠN I

tbd 100825a


Các bạn thân mến,

Đấng Đáng Kính Fulton J. Sheen kể rằng: Một ngày nọ, tôi đang ở trong thang máy của một cửa hàng bách hóa. Tôi đang mua sắm ở tầng năm và tôi muốn lên tầng sáu. Tôi bước vào thang máy và một số hành khách khác bước vào cùng một lúc.

Thang máy vừa mới bắt đầu, người điều khiển nói: "Đi lên."

Có người phụ nữ điên cuồng xông ra nói: "Tôi không muốn đi lên, tôi muốn đi xuống."

Rồi quay sang tôi - tôi không biết tại sao cô ấy lại chọc ghẹo tôi - cô ấy nói, "Tôi không nghĩ mình có thể sai lầm khi đi theo anh."
Tôi nói: “Thưa bà, tôi chỉ đưa người lên chứ không đưa người xuống”.

Chúng ta bắt đầu tóm tắt một vài triết lý sống qua nhiều thế kỷ.

Nhiều người đã sống hàng thế kỷ - và có thể vẫn còn sống - tin vào một vũ trụ đạo đức, được tạo thành từ thiên đường, trái đất và địa ngục.

Phía trên con người (không nhất thiết theo nghĩa địa lý) là Thiên đường, thứ phải giành được; bên dưới là địa ngục, là hang ổ của những thất bại tự nguyện. Trong cuộc hành trình trần thế, con người có thể nói "có" hoặc "không" với một trong những số phận vĩnh cửu này. Do đó, thời gian là một loại tập viện vĩnh cửu. Triết lý này đặt trách nhiệm lớn lao lên con người.

Trong vòng hai trăm năm qua, nhiều người đã phủ nhận sự vĩnh cửu vĩ đại của thiên đường và địa ngục.

Con người cho là không có sự tồn tại nào khác ngoài sự tồn tại sinh học trên mặt phẳng nằm ngang của trái đất. Cho đủ niềm vui và cơ hội kiếm đủ tiền, anh ấy có tất cả những gì anh ấy cần cho hạnh phúc.

Trong vòng 70 hay 80 năm qua, mặt phẳng nằm ngang này ngày càng ngắn lại. Chiến tranh thế giới thứ nhất, thế chiến thứ hai, những cuộc suy thoái đã khép chặt con người vào trong chính mình, để ngày nay con người bị nhốt bên trong chính mình, Anh ta gần như là cai ngục của chính mình, bị mắc kẹt bởi chính những điên rồ của mình. Giống như một dòng sông bị chặn thu gom cặn bã và trầm tích đáng kể, con người bị cầm tù trong chính mình trở thành nạn nhân của sợ hãi và lo lắng.

Để đền bù phần nào cho việc mất đi số phận vĩnh cửu, một số nhà tâm lý học đã đặt ba cấp độ bên trong tâm trí con người. Một cấp độ là bản ngã tối cao, được tạo thành từ những điều cấm kỵ, lý tưởng, điều răn, tôn giáo và đạo đức. Bên dưới là nhận dạng, sự sâu thẳm, bí ẩn,  bản năng hang hốc để thỏa mãn thú tính của con người. Ở giữa là ý thức.

Con người hiện đại bị giam cầm trong tâm trí, không có cửa ra vào và không có cửa sổ; về tất cả những niềm vui mà anh ta có được từ cuộc sống là để phân tích tâm lý những lo lắng đang diễn ra bên trong anh ta.

Liệu có khả năng nào để con người hiện đại thoát khỏi địa ngục bên trong của mình không? Người đàn ông hiện đại giống như một quả trứng. Một quả trứng có thể bị vỡ theo một trong hai cách từ bên ngoài hoặc từ bên trong. Nó có thể bị phá vỡ từ bên ngoài bằng cách đập vỡ nó. Xã hội hiện đại có thể bị phá vỡ từ bên ngoài. Đây là chức năng của sự man rợ. Rất có thể mục đích của Chủ nghĩa Cộng sản trong thế giới hiện đại là phá vỡ lớp vỏ cứng rắn của chủ nghĩa duy vật đang giao phó cho nền văn minh hiện đại, để cuộc sống tiềm ẩn có thể nảy nở trong một nền văn hóa phong phú hơn và tốt đẹp hơn. Đó có thể là sứ mệnh của chủ nghĩa cộng sản đang dự phòng.

Các bạn thân mến,

Một quả trứng cũng có thể bị vỡ từ bên trong, khi một chú gà con nhặt đi và khám phá một thế giới khác. Nhưng chú gà con bên trong phải có bản năng nhận ra rằng có một thế giới lớn hơn và rộng lớn hơn thế giới chỉ giới hạn trong vỏ bọc. Với môi trường rộng lớn hơn, gà con cố gắng thiết lập mối quan hệ với nó bằng cách thoát khỏi vỏ. Chúng tôi đề xuất phương pháp thứ hai này để giải phóng con người hiện đại khỏi nhà tù của những nghi ngờ và sự không chắc chắn của chính mình.

Làm thế nào để con người thiết lập liên hệ với môi trường mới và lớn hơn này và bản chất của nó là gì? Sự tiến hóa gợi ý câu trả lời khi chúng ta nghiên cứu các thứ bậc sáng tạo khác nhau:

Con người
Động vật
Thực vật
Hóa chất


Nếu bất cứ thứ gì thấp hơn từng được gắn lên mặt phẳng cao hơn, thì cần phải có hai điều kiện:

1. Cái cao phải đi xuống cái thấp, hoặc phải có sự đi xuống từ trên.
2. Cái thấp hơn phải từ bỏ sự tồn tại thấp hơn của nó cho cái ở trên nó.

Liệu mưa, phốt phát, carbon, độ ẩm và ánh sáng mặt trời có thể đi vào đời sống cao hơn của thực vật không? Để làm như vậy, thực vật phải đi xuống các chất hóa học để hấp thụ và đồng hóa chúng. Nếu thực vật có thể nói, nó sẽ nói với hơi ẩm và ánh sáng mặt trời, "Trừ khi bạn chết đi sự tồn tại thấp hơn của mình, bạn không thể sống trong vương quốc của tôi. Bạn không bị xóa sổ; bạn sẽ không bị tiêu diệt, vì nếu bạn bị tiêu diệt, bạn sẽ không bao giờ sống trong tôi và nuôi dưỡng tôi. Hãy từ bỏ hình thức tồn tại thấp hơn này và thấy mình trong tôi trong một sinh vật sống."

Nếu thực vật không bao giờ sống trong vương quốc động vật, thì động vật phải xuống thực vật và tiêu thụ chúng. Nhưng định luật thứ hai cũng phải hoạt động: thực vật phải từ bỏ sự tồn tại thấp hơn của chúng. Chúng phải được kéo lên khỏi gốc rễ, bị nghiền nát dưới hàm của tử thần. Chúng không bị phá hủy; nếu không nó sẽ không bao giờ nuôi dưỡng các loài động vật. Nếu con vật có thể nói, nó sẽ nói với cây cối, "Trừ khi bạn tự chết, bạn không thể sống trong vương quốc của tôi." Khi thực vật được coi là động vật, nó không còn chỉ đơn giản là một sinh vật sống nữa; bây giờ nó là một phần của sinh vật có năm giác quan; nó được nâng lên thành vương quốc không chỉ có sự sống mà còn có tri giác, không chỉ tồn tại mà còn có sự tự vận. Khi con người, đến lượt mình, đưa hóa chất, thực vật và động vật vào bản chất của mình, anh ta gần như nói với họ, "Trừ khi chính bạn chết, bạn không thể sống trong vương quốc của tôi." Con vật phải chịu dao và lửa; thực vật phải được chiết xuất từ ​​môi trường trái đất của nó; không khí phải quy phục và hiện diện trong phổi. Nhưng khi những thứ thấp kém này từ bỏ sự tồn tại của chúng, chúng được đưa lên thành một sinh vật cao hơn, một sinh vật biết suy nghĩ, có ý chí và yêu thương; Nó trở thành một phần của vương quốc giàu có và cao cả hơn, trở thành một phần của thế giới thơ ca, nghệ thuật và khoa học, văn hóa và văn minh.

Mời nghe tiếp phần sau.

 


ĐỜI ĐÁNG SỐNG XXX
CẦN CÓ CÁI CAO HƠN II

tbd 100825a


Các bạn thân mến,

Tại sao luật pháp nên dừng lại với con người? Không có điều gì cao cả hơn có thể xuống với con người, với một điều kiện là con người phải chết với chính mình? Bông hồng không có quyền ở đó không có cuộc sống cao hơn chính nó. Con người không có quyền nói không có sự sống nào cao hơn mình. Hai chú nòng nọc nhỏ đang chơi đùa dưới nước. Một con nòng nọc nhỏ nói với con kia: "Tôi nghĩ tôi sẽ thò đầu lên trên mặt nước và xem có thứ gì khác trên thế giới này không."

Con nòng nọc đầu tiên nói, "Đừng ngớ ngẩn. Ý của bạn là nói rằng có thứ gì khác trên thế giới này ngoài nước?" Nhiều người giống như những con nòng nọc theo nghĩa là họ phủ nhận bất cứ điều gì ở trên họ mà họ có thể được kết hợp vào.

Có một thứ cao hơn con người trong vũ trụ này, đó là Thiên Chúa. Nhưng nếu con người từng được nâng lên để hợp tác với Thần thánh, thì Thiên Chúa phải xuống với con người. Nhưng có sự khác biệt giữa con người đi xuống tạo vật thấp hơn và Thiên Chúa  đến với con người. Những thứ này không có cá tính, không có tự do, không có quyền tự do và không có quyền lợi; chỉ con người mới có. Động vật không bao giờ cần tham khảo ý kiến ​​của thực vật; thực vật không bao giờ cần tham khảo các hóa chất. Nó chỉ đơn thuần sử dụng bạo lực và tịch thu mà không cần sự chấp thuận. Nhưng không ai có thể nắm giữ con người mà không thực hiện hoặc lạm dụng quyền tự do của con người. Ngay cả Chúa cũng sẽ không làm điều đó.

Ngài sẽ không bước vào trật tự của nhân loại mà không hỏi trước con người xem liệu họ có tự do thụ thai Ngài hay không. Thượng đế đã sai một thiên thần đến hỏi ý kiến một Người phụ nữ với tư cách là đại diện của nhân loại. Câu hỏi là, "Bạn sẽ tự do cho tôi một bản chất con người chứ?" Thiên Chúa đã xuống trần gian trong con người của Chúa Giêsu Kitô qua hành động tự do của một Người Phụ Nữ. Ngài sẽ nâng con người lên với Ngài. Nhưng Ngài sẽ không ép buộc con người làm như vậy. Sự đồng hóa với Bản chất thiêng liêng của Ngài sẽ chỉ được thực hiện thông qua hành động tự do của con người, giống như hành động tự do của Người phụ nữ. Chúa không ép buộc ai; Ngài không phá hỏng bất cứ cánh cửa  nào.

Tuy nhiên, một điều kiện để con người hợp nhất với bản chất của Thiên Chúa là con người phải "chết đi chính mình" giống như muối "chết" với bản chất của nó khi bước vào sự sống của con người. Con người sẽ phải chết cho cái ác ở trong anh ta. Giống như trấu được tách ra khỏi lúa mì, anh ta cũng phải tách điều ác ra khỏi chính mình. Những Chướng Ngại như kiêu ngạo, tham lam, ham muốn, giận dữ, đố kỵ, háu ăn và lười biếng - những thứ làm hỏng quá trình con người trở lại với Chúa - sẽ bị loại bỏ. Vì linh hồn là sự sống của thể xác nên Thiên Chúa sẽ trở thành sự sống của linh hồn. Phúc âm của Ngài là "Trừ khi bạn chết đi chính mình, bạn không thể sống trong Vương quốc của tôi."

Không mấy người đàn ông muốn chết đi cái tôi thấp kém của họ; chi vì nó đòi hỏi quá nhiều. Một số người  thích có một tôn giáo vũ trụ, nó không kiềm chế niềm tự hào của họ, không kiềm chế đam mê của họ.

Đấng Đáng Kính Fulton Sheen kể rằng:”Vài năm trước, trên đài phát thanh, tôi đã nói về một tôn giáo vũ trụ như vậy, nhận xét: "Con người không bao giờ có thể yêu vũ trụ vì vũ trụ quá lớn và quá cồng kềnh. Không ai có thể yêu bất cứ thứ gì mà anh ta không thể vòng tay ôm lấy. Đó là lý do tại sao Thiên Chúa đã trở thành một con người, để chúng ta có thể yêu mến Ngài."

 “Sau khi chương trình phát sóng, tôi thực sự và thực sự nhận được một cuộc điện thoại từ một người phụ nữ đang rất tức giận và bực tức đã mắng tôi rằng: "Ý bạn là nói với tôi rằng tôi không thể yêu ai trừ khi tôi có thể vòng tay ôm lấy anh ta?"

Tôi nói, “thưa bà, đó không phải là vấn đề của tôi; đó là vấn đề của bà.”

 Giả sử con người nói, "Tôi sẵn sàng chết đi những gì xấu xa trong tôi để được kết hợp với Thần tính." Sau đó, anh ta được nâng lên trên bản chất con người, và trật tự đó chúng ta gọi là siêu nhiên, bởi vì nó siêu việt, vượt lên trên cả tự nhiên. Nếu tôi có một cái lọ ở đây trên bàn và cái lọ đó đột nhiên biến thành bốn bông hồng (đừng hiểu lầm tôi về điều này), đó sẽ là một thứ không thuộc về bản chất hoặc sức mạnh hoặc khả năng của một cái lọ, cụ thể là nở hoa.

Nếu một bông hồng đột nhiên nói: "Tôi nghĩ tôi sẽ đến California vào mùa đông, hoặc đến Florida...", đó sẽ là một hành động chắc chắn không thuộc về bản chất hay sức mạnh của một bông hồng. Nếu một con chó đột nhiên đi ngang qua sân khấu của chúng ta ở đây và bắt đầu trích dẫn Sakespearce, đó sẽ là một hành động rất "siêu nhiên" đối với một con chó.

Bây giờ, nếu một người về bản chất, chỉ là một sinh vật, trở thành con cái của Chúa, bắt đầu chia sẻ Bản chất thiêng liêng, thì món quà đó không thuộc về bản chất của anh ta cũng như việc nở hoa thuộc về một hòn đá hay lời nói thuộc về một con chó. Đó sẽ là một điều gì đó vượt xa anh ấy đến nỗi khi anh ấy nhận được nó, anh ấy sẽ tự hỏi liệu mình có xứng đáng với nó không. Nó sẽ không xứng đáng đến mức chúng ta nên gọi nó là "miễn phí", hoặc cho không, hoặc "ân sủng".

Có một thế giới khác biệt giữa việc là tạo vật của Chúa và con cái của Chúa. Chúng ta là tạo vật của Chúa; chúng ta trở thành con cái của Thượng Đế bằng cách được tái sinh hoặc sinh ra từ Ngài. Chúng ta là tạo vật vì được tạo dựng bởi Thiên Chúa. Chúng ta tạo ra thứ gì đó không giống chúng ta, ví dụ: một người đàn ông làm một cái bàn. Chúng ta sinh ra một thứ giống như chúng ta, chẳng hạn như cha sinh ra con. Khi chúng ta nhận được cuộc sống cao hơn này bên trong chúng ta, chúng ta không chỉ là những sinh vật do Chúa tạo ra, chúng ta trở thành hoặc được sinh ra một thứ khác. Chúng ta được sinh ra với tư cách là con cái của Thiên Chúa, được dự phần vào Bản chất thiêng liêng của Ngài và là người thừa kế Vương quốc Thiên đàng.

Đẹp như vậy, nhưng không có nhiều người muốn nhận món quà đó. Có lẽ chúng ta có thể minh họa nó bằng cách vẽ một ngôi nhà ba tầng. Nó có một tầng hầm, một tầng một và một tầng hai. Ngôi nhà này trông giống như ngôi nhà của chúng tôi trên Phố 38, ngoại trừ việc chúng tôi phải leo bốn tầng cầu thang để ăn sáng, ăn trưa và ăn tối. Trong Mùa Chay, nó không đáng.

Một số người chọn sống dưới tầng hầm, tương ứng với những người sống theo cảm giác. Họ coi mình như những con vật, chỉ muốn những thú vui, không bao giờ cố gắng phát triển trí óc hay hoàn thiện bản thân về mặt văn hóa hay nghệ thuật. Nếu bạn nói với họ rằng có một tầng khác ở trên tốt hơn nhiều và mang lại nhiều hạnh phúc hơn, họ sẽ nói, "Làm sao tôi biết được?" Họ không bao giờ cố gắng tìm hiểu và do đó bỏ lỡ nhiều niềm vui thực sự của cuộc sống.

Tầng thứ hai được trang bị tốt hơn nhiều và tương ứng với tầng nghệ thuật, khoa học và triết học. Cuộc sống ở đây thú vị hơn nhiều so với ở tầng hầm của sự tồn tại theo cảm giác. Nhưng nếu bạn nói với những người này rằng có một tầng khác cao hơn lý trí và con người, nơi được trang bị tuyệt vời hơn và mang lại nhiều hạnh phúc hơn, đài phát thanh và truyền hình ở đó không bao giờ có quảng cáo, v.v., họ có thể trả lời, "Tôi phủ nhận rằng có bất cứ thứ gì ở trên tôi; Tôi là tất cả."

Người điếc đã chết trước môi trường tuyệt vời của âm thanh và sự hài hòa; người mù đã chết với môi trường của cái đẹp. Vì vậy, có những tâm trí mù quáng về tâm linh, theo nghĩa là họ đã chết trước môi trường vĩ đại của Đấng thiêng liêng, Đấng duy nhất có thể ban cho họ sự bình yên trong tâm hồn vượt quá mọi sự hiểu biết. Thiên nhiên tạo nên con người; bản chất siêu nhiên của ân sủng này làm lại con người. Đó là người sau mà William James (một triết gia Hoa kỳ, một nhà sử học và tâm lý học) đã gọi một cách đúng đắn là "được sinh ra lần thứ hai."

Dự trữ năng lượng tiềm ẩn to lớn luôn sẵn sàng cho bất kỳ ai khao khát chúng. Nhưng người ta phải khao khát chúng. Cửa chỉ được mở cho người gõ cửa. Thần thánh chỉ van nài, cầu xin và đề nghị, nhưng Ngài sẽ không sử dụng vũ lực, ngay cả để cứu chúng ta khỏi sở thích thiển cận của chúng ta đối với một hình thức sống tầm thường và thấp kém hơn. Một số người từ chối tiêm chủng; một số người như vậy không muốn gặp bác sĩ; con trai không thích đi học và đàn ông thường từ chối được chữa lành.

Hạnh phúc nằm trong tầm tay của kẻ nào phá bỏ được cái vỏ của chủ nghĩa vị kỷ để tiếp xúc với thế giới Thần thánh này. Họ được ban cho để hiểu những lời của Chúa Chí Thánh của chúng ta, Đấng đã phán: "Đã bao lần Ta muốn tập hợp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập hợp gà con dưới cánh,”.

Tạm biệt các bạn.

 

Phaolô Ngô Suốt

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây