TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XXIII Thường Niên – Năm C

“Ai không từ bỏ tất cả của cải mình có, thì không thể làm môn đệ Ta”. (Lc 14, 22-33)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Ông lão chèo đò

Chủ nhật - 07/09/2025 07:15 | Tác giả bài viết: Lm Giuse Hoàng Kim Toan |   35
artworks K4Oy93Pm0K0vgVQz 0lKPlA t500x500
artworks K4Oy93Pm0K0vgVQz 0lKPlA t500x500

Ông lão chèo đò



Bao năm đưa khách sang sông,
Thuyền xưa đã cũ, mái chèo bạc phai.
Người đi kẻ lại sớm mai,
Ai nhớ, ai quên một vài câu chào.

Lời ca vọng cổ nghẹn ngào:
“Đời như con nước dạt dào nắng mưa,
Đò ngang một chuyến sớm trưa,
Nằm nghe lá rụng như mưa trên đò.”

Đôi khi đồng bạc hững hờ,
Làm vơi nghĩa cũ, nhạt mờ tình thân.
Ông rằng: người thế gian nhân,
Có thời được trọng, có thời lặng thinh.

Vọng câu vọng cổ tâm tình:
“Còn non còn nước, bóng hình lão đây.
Sông quê say khúc hát này,
Ai sang bến mới, lão nay đưa giùm.”

Thời gian mái tóc bạc theo,
Bến xưa bỏ lại, mái chèo gác sâu.
Người qua, kẻ lại còn đâu
Ông ngồi lặng lẽ, ngâm câu vô thường:

“Sống đời gửi tạm quê hương,
Xuân xanh thoáng chốc, già nương bóng chiều.
Sông dài mấy bận thủy triều,
Thế gian mấy bận bấy nhiêu đổi dời.”

Một đời mưa nắng đưa người,
Giấc mơ xưa còn rối bời tâm can.
Nửa đêm thức nghĩ lan man,
Ông ngồi trầm lắng, nhớ ngàn gió sương.

Rồi khi cầu bắc qua đường,
Con đò bỏ bến, vấn vương bóng già.
Về nơi tĩnh dưỡng quê nhà,
Tiếng chuông vọng lại thiết tha cuối ngày.

“Hò hơ… sông nước đổi thay,
Người còn khi nhục, có ngày vinh quang.
Một đời đò cũ sang ngang,
Mặc tình nắng gió, mưa chan giữa dòng.”

Công danh bèo bọt mà mong,
Chẳng bằng chiếc bóng thong dong mái chèo.
Còn trời, còn nước trong veo,
Còn cây đa cũ, còn neo một người.

Joshkimt

(Có sử dụng bài "Ông lão chèo đò" của tác giả Viễn Châu)

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây