TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật Mình Máu Thánh Chúa Kitô

“Mọi người đều ăn, và ai nấy được no nê.” (Lc 9,11b-17)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Thinh lặng để khám phá Tình Phụ Tử

Thứ tư - 18/06/2025 21:06 | Tác giả bài viết: Đức Hữu |   44
Đã là cả gần hai tuần, mỗi sáng tôi có thói quen ghé chốn đây để đọc một vài câu kinh cho những người đã đi trước và cũng là để ý thức về thân phận sẽ chết của mình.
Thinh lặng để khám phá Tình Phụ Tử
 
THINH LẶNG ĐỂ KHÁM PHÁ TÌNH PHỤ TỬ

Khởi đi từ câu chuyện của chiếc xe bên nấm mồ

Đã là cả gần hai tuần, mỗi sáng tôi có thói quen ghé chốn đây để đọc một vài câu kinh cho những người đã đi trước và cũng là để ý thức về thân phận sẽ chết của mình. Tôi ghé thăm em trong ánh bình minh khi mặt trời còn chưa thức giấc, tôi thinh lặng để nhớ về em trong từng khoảnh khắc sống cùng em khi anh em cùng chung làm việc. Đến hôm nay, sau gần một năm em về lòng đất mẹ, tôi vẫn chưa quên được hình ảnh của một người huynh trưởng nhiệt huyết như em. Khoảng hai tuần vừa qua, hầu như ngày nào tôi cũng thấy có chiếc xe đứng bên cạnh mộ của em khiến tôi tò mò; và hôm nay, khi biết được chủ sở hữu của nó, tôi thực sự xúc động, bởi người hàng ngày đặt để chiếc xe nơi ấy không ai khác: Cha của em. Sở dĩ những ngày trước tôi không thấy cha em là vì khi tôi đến, ba em đang đi cầu nguyện cho những người thân khác sau khi đã cầu nguyện và chỉnh trang cho phần mộ của em.

Giai điệu của lặng thinh

Thấy bóng dáng cha của em, tôi bỗng để tâm hồn được tĩnh lặng và lúc ấy chính là lúc sự thinh lặng ngỏ lời nơi lòng tôi chút suy tư nửa vời, dẫu chẳng có bố cục chi cho rõ ràng cả. Giữa thế giới ồn ào náo động, những giây phút thinh lặng thật hiếm hoi. Có người lặng thinh vì không muốn nói, không muốn ra khỏi thế giới riêng tư của chính mình. Có người lặng thinh vì không biết phải nói gì. Có người lặng thinh vì bị bắt buộc phải làm như vậy. Có người lặng thinh vì đang muốn nói cho người khác biết điều gì đó vượt xa ngôn từ. Có người lặng thinh vì muốn tập luyện điều gì đó. Có người lặng thinh vì chẳng biết làm gì hơn. Có người lặng thinh vì biết khi nào nơi nào trong hoàn cảnh nào cần lặng thinh. 

Trong âm nhạc, khoảng cách giữa các nốt nhạc chính là sự thinh lặng, đã thế vẫn cần thêm những dấu lặng. Các phong cách nhạc khác nhau được phân biệt bởi những giai điệu những tiết tấu này nọ. Bình thường người ta quan tâm lắng nghe những âm thanh vang lên. Nhưng có người tinh tế sẽ nghe được những khoảng lặng trong bản nhạc ấy, sẽ nghe được cái âm hưởng âm thầm và mạnh mẽ của tâm hồn nhạc sĩ, sẽ nghe được chân trời rộng mở vô tận đang giao hòa tâm hồn người nhạc sĩ, người nhạc công và biết bao thính giả đang lắng nghe. Chân trời ấy mang đậm dấu ấn của thinh lặng.

Quay lại với hình ảnh chiếc xe bên nấm mồ, trong khoảnh khắc thinh lặng ấy tôi nghiệm ra hai điều đáng phải suy ngẫm. Với nhiều gia đình chiếc xe có thể là một tài sản có lẽ bình thường, nhưng với hoàn cảnh của gia đình em, đó là một tài sản khá là có giá trị.

Trước hết, chiếc xe ấy dạy cho tôi là bài học về sự liên đới. Có lẽ, khi em nằm xuống, kẻ khóc người thương, nhưng nỗi đau và niềm thương nhớ sẽ còn mãi dành cho em không ai khác, chính là người đàn ông ấy: Người cha của em. Hẳn là chiếc xe đứng tại chỗ ấy như thể minh chứng rằng cuộc đời cha cũng hình như đang dừng lại trước sự mất mát lớn lao này, cuộc đời của cha chẳng thể nào đi tiếp khi con không còn có thể tiến lên nữa. Tình cha con là vậy đấy.

Tiếp đến là bài học về sự hi sinh. Chiếc xe ấy như minh chứng cho tài sản của cha. Mọi sự cha có thủ đắc được không nhằm gì khác là dành cho con. Nay con đã ra đi, tâm nguyện ấy của cha vẫn còn. Cha vẫn muốn được hi sinh cho con, ngay cả khi con đã ra đi, cha vẫn muốn được dành tất cho con ngay cả khi con không còn nữa. Tình cha con là vậy đấy.

Trên hết, ẩn trong sự liên đới và hi sinh ấy, người cha hẳn sẽ ngước lên trời cao để thầm nguyện xin cho người con yêu quý của mình được về bên Chúa!

Còn tôi…

Tạ ơn Chúa, tôi vẫn còn được hiện hữu để cảm nhận tình cha, vẫn còn được sống để cảm nếm ân tình hiền phụ. Có lẽ, trong gia đình, người cha thường nói ít hơn, có thể người cha dùng roi mà sửa dạy. Những trận đánh ấy đau thật, nhưng thực ra cũng chẳng thấm vào đâu. Cùng lắm đau mấy ngày rồi thôi. Mấy ngày cũng đủ để con nhớ và hiểu được hậu quả của những điều sai trái con đã gây ra. Kể ra cha không hiền lắm, nhưng cha làm như thế, con thấy con chẳng oan ức chút nào. Khi bị đánh, con kêu đau, con khóc. Càng khóc, càng tỏ ra mình bị oan ức, con càng bị đánh. Thế là con đành lặng thinh như thể diễn tả sự hối hận, như thể diễn tả sự khiêm tốn, và điều ấy giúp con không bị đánh thêm. Trẻ con là thế, trẻ con biết làm gì thì có lợi hơn.

Dần dần đứa con khám phá thấy nhiều ý nghĩa khác của lặng thinh. Mình phạm lỗi là vì trước khi làm điều gì đó, mình chưa thinh lặng đủ, vì mình ham hố điều này điều kia, vì trong lòng mình ồn ào nhiều thứ, vì bên ngoài mình đầy những tiếng la hét khích động. Và rồi, mình chiều theo cám dỗ để làm điều chẳng nên. Cuộc sống đầy dẫy những điều như thế.

Khi lớn hơn, đứa con nhận ra rằng, cha có đánh con, cũng chỉ vì làm bổn phận người cha mà thôi, vì người cha không biết làm gì hơn trong những lúc ấy, vì người cha muốn giúp đứa con thấy cuộc sống từ những góc cạnh mà đứa con không biết không quan tâm.

Giá trị của sự thinh lặng nơi người cha trong mỗi gia đình hôm nay

Trong Tin Mừng, khi người ta ra sức đặt câu hỏi, ra sức gài bẫy Chúa Giêsu, Chúa chẳng bị cuốn theo sự ồn ào náo động mà họ đặt ra, Chúa cũng chẳng bị cuốn theo sự khôn ngoan giả tạo mà họ đang biểu diễn. Trong Chúa có một sự thinh lặng vô biên, có sự bình an vô tận, vì ở nơi đó Chúa Con đang ở cùng Chúa Cha, đang lắng nghe Chúa Cha. Trong cuộc Thương Khó, đứng trước Thượng Hội Đồng, hầu như Chúa thinh lặng. 

Thinh lặng đôi khi rất cần cho một người con trong gia đình. Thường thì cha ít khi làm điều gì oan ức cho những đứa con. Có thể đứa con mắc lỗi gì đó, cha mới la mắng mới đánh một chút. Người con thường nghĩ, có mỗi tý như thế mà cha làm to chuyện. Thế nhưng, người đời có câu nói đúc rút kinh nghiệm bao đời: cứ khi nào bắt đầu làm cha làm, rồi mới hiểu được lòng cha của mình. Điều ấy cũng có nghĩa, thật khó để đặt mình vào vị thế của người khác.

Đối với người cha tốt, thì những lời mắng, những trận đánh, chỉ là nhất thời trong giây lát với bổn phận các ngài phải thi hành, còn tình yêu thương trìu mến thì trải dài tháng năm, trải dài cả đời, trải dài vô tận. Thinh lặng như là một trong những chiếc chìa khóa quan trọng để mở ra cánh cửa vô tận ấy.

Những dòng suy tư ngổn ngang khép lại cũng là lúc nén nhang bên nấm mồ của em vừa kịp cháy, tôi thắp cho em một nén nhang để tưởng nhớ và cầu xin Chúa cho em được sớm về bên Ngài…
Đức Hữu

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây