TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật V Phục Sinh -Năm C

“Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau” (Ga 13, 31-33a.34-35)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ TƯ TUẦN 5 PHỤC SINH

Thứ tư - 14/05/2025 14:36 |   35
“Cành nho không thể tự mình sinh trái, nếu không gắn liền với cây nho.” (Ga 15,1-8)

21/05/2025
Thứ tư tuần 5 phục sinh
Thánh Christôphôrô Magallanes và các bạn tử đạo

t4 t5 PS

Ga 15,1-8


hiệp thông, nguyên lý sự sống
“Cành nho không thể tự mình sinh trái, nếu không gắn liền với cây nho.”
(Ga 15,1-8)

Suy niệm: Cành nho có gắn liền với cây nho mới sống, và sinh hoa trái; đó là chuyện không có gì phải bàn cãi. Chúa Giê-su ví Ngài là cây nho, cành nho là các tín hữu. Không Ki-tô hữu nào có thể sống và sinh nhiều hoa trái thiêng liêng nếu không hiệp thông, kết hợp với Chúa của mình. Sự hiệp thông, kết hợp này vừa mang tính cộng đoàn, vừa mang tính cá vị. Đó là mối tương quan gần gũi, thân thiết giữa người tín hữu với Chúa Giê-su, mối tương quan do ta tự do chọn lựa và quyết định. Sự lựa chọn ấy chính là sự đáp trả trong đức tin, cậy, mến nơi Đức Ki-tô, Đấng Cứu độ duy nhất, Đấng đã ban cho chúng ta món quà quý giá là sự sống đời đời.

Mời Bạn: Ta chỉ có thể lãnh nhận sự sống đời đời, hạnh phúc viên mãn khi  nhận biết, yêu mến, bước theo, và hiệp thông với Chúa Giê-su. Tất nhiên bạn có thể hiệp thông với Ngài một cách riêng tư. Nhưng ‘kênh’ chính yếu để bạn hưởng trọn vẹn ơn thánh là trong lòng Hội Thánh, nơi bạn nhận lãnh các bí tích đặc biệt là Thánh Thể trong Thánh Lễ, nơi bạn cùng với các tín hữu khác cầu nguyện, suy niệm và thực hành Lời Chúa. Bạn đã làm những điều này chưa?

Sống Lời Chúa: Tôi tập sống đức cậy trông, đặt tất cả hy vọng đời mình vào Chúa, qua việc dành thời gian tận dụng các nguồn thiên ân trên đây. Nhờ sự hiệp thông ấy, tôi trở nên môn đệ đích thật của Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tuyên xưng rằng Chúa là “Đấng phép tắc và lòng lành vô cùng, đã phán hứa những sự ấy chẳng có lẽ nào sai được.” Xin cho con sống đức cậy trông, hy vọng vào Chúa trong đời thường mỗi ngày. Amen.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Thứ tư tuần 5 phục sinh

Ca nhập lễ

Miệng tôi đầy lời ca ngợi Chúa, để tôi có thể ca hát, môi tôi sẽ hoan hỷ khi tôi ca mừng Chúa – Alleluia.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, Chúa yêu thích những tâm hồn thanh khiết và làm cho con người tội lỗi lại trở nên tinh tuyền. Chính Chúa đã giải cứu chúng con thoát khỏi cảnh tối tăm lầm lạc, xin cũng đừng để chúng con lìa bỏ ánh sáng chân lý Chúa bao giờ. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: Cv 15, 1-6

“Người ta quyết định là các ngài lên Giêrusalem xin các Tông đồ và niên trưởng giải quyết vấn đề này”.

Trích sách Tông đồ Công vụ.

Trong những ngày ấy, có mấy người từ Giuđê đến dạy bảo các anh em rằng: “Nếu anh em không chịu cắt bì theo luật Môsê, thì không được cứu độ”. Do đó, Phaolô và Barnaba đã tranh luận gắt gao với họ. Bấy giờ người ta quyết định là Phaolô và Barnaba và một ít người khác thuộc phe họ lên Giêrusalem gặp các Tông đồ và niên trưởng để xin giải quyết vấn đề này.

Các ngài được giáo đoàn tiễn đưa, và khi đi ngang qua Phênixê và Samaria, các ngài kể lại việc dân ngoại trở lại khiến mọi anh em đầy hân hoan. Khi đến Giêrusalem, các ngài được giáo đoàn, các Tông đồ và kỳ lão đón tiếp, rồi các ngài kể lại bao nhiêu việc Thiên Chúa đã thực hiện với các ngài. Nhưng có mấy người tín hữu thuộc nhóm biệt phái đứng lên nói rằng: “Phải cắt bì cho những người dân ngoại và bắt họ cũng phải giữ luật Môsê”. Các Tông đồ và các kỳ lão họp lại cứu xét việc này.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 121, 1-2. 3-4a. 4b-5

Ðáp: Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi: “Chúng ta sẽ tiến vào nhà Chúa”

Hoặc đọc: Alleluia.

Xướng: Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi: “Chúng ta sẽ tiến vào nhà Chúa”. Hỡi Giêrusalem, chân chúng tôi đang đứng nơi cửa thành rồi.

Xướng: Giêrusalem được kiến thiết như thành trì, được cấu tạo kiên cố trong toàn thể. Nơi đây các bộ lạc, các bộ lạc của Chúa tiến lên.

Xướng: Theo luật pháp của Israel, để ngợi khen danh Chúa. Tại đây đã đặt ngai toà thẩm phán, ngai toà của nhà Ðavít.

Alleluia: Ga 16, 28

Alleluia, alleluia! – Thầy bởi Cha mà ra, và đã đến trong thế gian; bây giờ Thầy lại bỏ thế gian mà về cùng Cha. – Alleluia.

(Hoặc đọc: Alleluia, alleluia! –  Chúa nói: Hãy ở lại trong Thầy, như Thầy ở lại trong anh em. Ai ở lại trong Thầy, thì sinh nhiều hoa trái. Alleluia.)

Phúc Âm: Ga 15, 1-8

Ai ở trong Thầy, và Thầy ở trong người ấy, kẻ ấy sẽ sinh nhiều trái”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Nhành nào trong Thầy không sinh trái thì Người chặt đi, còn nhành nào sinh trái thì Người tỉa sạch để nó sai trái hơn. Các con đã được tỉa sạch nhờ lời Thầy đã nói với các con. Các con ở trong Thầy, và Thầy ở trong các con. Cũng như nhành nho tự nó không thể sinh trái được, nếu không dính liền với cây nho; các con cũng vậy, nếu không ở trong Thầy.

“Thầy là cây nho, các con là nhành. Ai ở trong Thầy và Thầy ở trong người ấy, kẻ ấy sẽ sinh nhiều trái, vì không có Thầy, các con không thể làm được gì. Ai không ở trong Thầy, thì bị vứt ra ngoài như nhành nho, và sẽ khô héo, người ta sẽ thu lại, quăng vào lửa cho nó cháy đi.

“Nếu các con ở trong Thầy, và lời Thầy ở trong các con, thì các con muốn gì, cứ xin, và sẽ được. Ðây là điều làm Cha Thầy được vinh hiển là các con sinh nhiều trái, và như thế các con trở nên môn đệ của Thầy”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin cho chúng con hằng vui sướng trong suốt thời gian mừng mầu nhiệm Vượt Qua; để mầu nhiệm thánh này không ngừng đem lại ơn cứu độ, và trở nên nguồn vui bất tận cho mọi tín hữu. Chúng con cầu xin…

Lời tiền tụng Phục Sinh

Ca hiệp lễ

Chúa đã phục sinh và đã chiếu soi chúng ta là những kẻ Người đã dùng máu Mình mà cứu chuộc – Alleluia.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, trong thánh lễ chúng con vừa được tham dự, Chúa đã thực hiện cuộc trao đổi lạ lùng nhằm cứu chuộc chúng con; xin nhận lời chúng con cầu khẩn, mà nâng đỡ chúng con trong cuộc sống hiện tại và cho hưởng niềm hoan lạc muôn đời. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

DỤ NGÔN CÂY NHO VÀ CÀNH NHO (Ga 15,1-8)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Bài Tin Mừng hôm nay chúng ta thấy Đức Giê-su dùng một hình ảnh rất cụ thể, rất đẹp để dạy chúng ta một bài học quí giá, đó là cây nho. Ngài tự ví mình là cây nho và chúng ta là cành nho. Hình ảnh này nói lên ý nghĩa cửa sự hiệp thông, liên đới và hỗ tương giữa cây và cành nho, và giữa các cành với nhau, tức là giữa Thiên Chúa với chúng ta và giữa chúng ta với nhau.

2. Vườn nho hay cây nho là hình ảnh rất quen thuộc của người Do-thái. Cây nho cho họ thứ rượu hằng ngày và trở thành thức uống không thể thiếu trong các bữa tiệc. Hình ảnh vườn nho hay cây nho cũng được ví như nhà Ít-ra-en dưới ngòi bút của các tiên tri I-sai-a, Giê-rê-mi-a và Ê-dê-ki-en. Dân Ít-ra-en là vườn nho của Chúa trồng lên và chăm sóc bảo vệ chúng, lắm khi chúng đã trở nên tan hoang và nho dại.

Bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giê-su cũng lấy lại hình ảnh cây nho và cành nho để nói lên tương quan của Ngài với các môn đệ. Như cành lìa cây sẽ bị héo khô và chết vì mất nguồn sống, thì những ai tách lìa  khỏi sự sống duy nhất là Đức Ki-tô sẽ hư mất đời đời. Cành nho sống được là nhờ hút nhựa sống từ thân cây, nhưng không phải hút để ra lá mà là để sinh hoa trái.

3. Nếu Đức Giê-su sinh sống ở Việt nam, Ngài sẽ không nói: “Thầy là cây nho”, nhưng sẽ dùng một loại cây quen thuộc hơn: Thầy là cây mít, là cây ổi, là cây xoài… còn anh em là cành”, để diễn đạt hình ảnh cây và cành có cùng sự sống, luân lưu chung dòng nhựa cây. Ngài cũng đã dùng một động từ để chỉ sự kết hợp này: “ở lại trong Thầy”. Động từ ấy được lặp đi lặp lại sáu lần trong bài Tin Mừng như lời mời gọi thiết tha, như tiếng van nài khẩn thiết, bởi vì Ngài biết rằng đời ta chỉ có giá trị, sinh hoa trái tốt lành khi ở lại trong Ngài. Muốn sinh hoa trái tốt tươi, cây nho phải được cắt tỉa. Cũng vậy, ta phải vui vẻ để cho Chúa Cha cắt tỉa, cắt đi cái tôi muốn bành trướng cách lộ liễu, tỉa bớt cái bản ngã muốn âm thầm vươn cao, lấn át Chúa và người lân cận (5 phút mỗi ngày).

4. Một sự thật hiển nhiên là cành nho bị cắt đứt lìa thân cây chắc chắn sẽ héo khô và chết, vì nhựa sống của cành nho không tự có mà là nhựa sống  được truyền từ cây sang cành. Khi sử dụng hình ảnh cây nho – cành nho này, Đức Giê-su khẳng định sự hiện hữu của Thiên Chúa và sự hiện hữu của con người. Chỉ có Thiên Chúa mới tự hữu, còn con người chỉ hiện hữu lệ thuộc vào sự sống của Thiên Chúa. Cụ thể, sự sống tâm linh của các tín hữu sẽ không còn khi tách lìa với Đức Ki-tô là “sự sống” như Người từng tuyên bố: Thầy là sự sống”. Như vậy, không thể có Ki-tô hữu nào mà lại không kết hợp với Đức Giê-su, đặc biệt kín múc sự sống của Người từ việc cầu nguyện, lãnh các bí tích, đặc biệt là bí tich Thánh Thể.

5. “Cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn” (Ga 15,2b). Cành sinh trái là cành luôn gắn bó với thân, được nuôi sống bởi nhựa đến từ gốc cây nho. Thật thế, như hình ảnh cành nho liên kết với thân nho, chúng ta cũng vậy nếu “gắn liền với” hay “ở lại trong” Đức Ki-tô, chúng ta sẽ nhận được sức sống, sức mạnh của Ngài vì: “Cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho” (Ga 15,4). Cho nên thi sĩ Tagore luôn cảm nghiệm: “Con nhận Chúa chính nguồn tình yêu”(bài thơ Mong chẳng còn gì).

6. Chữ “Ki-tô hữu” có nghĩa là “người thuộc về Đức Ki-tô”. Cho nên cuộc sống Ki-tô hữu đương nhiên là phải sống trong Đức Ki-tô và sống bằng sức sống của Ngài. Muốn thế thì đương nhiên phải kết hợp chặt chẽ với Đức Ki-tô: bằng cầu nguyện, bằng tưởng nhớ, bằng thi hành những lời Ngài dạy… Ai không làm những điều đó thì người ấy không phải là Ki-tô hữu thật, người ây là cành nho khô, sớm muộn cũng bị chặt đi và quăng vào lửa.

7. Truyện: Kết hợp với Đức Ki-tô.

Văn hào kiêm triết gia nổi tiếng người Ấn độ Rabindranath Tagore đã viết như sau: ”Trên bàn tôi là sợi dây guitar, tôi xoay nó qua lại theo các chiều khác nhau, nó không bị ràng buộc chi cả. Vì nó được cuộn tròn nên khi tôi xoắn đầu này thì đầu kia cũng bật dậy, sợi dây dẫy nảy trong tay tôi, mà chẳng phát ra một âm thanh nào. Hiện tượng này biến mất khi tôi buộc nó vào chiếc đàn guitar, hai đầu bị gắn chặt để sợi dây căng thẳng, rồi với đầu ngón tay, tôi gảy nhẹ vào sợi dây và lạ thay, một âm vang nổi lên hầu như du dương. Đây chính là lúc sợi dây được tự do để tạo nên nốt nhạc.  

“Cũng thế, trong cách trồng cây cà chua, cây yếu ớt ngã xoài trên mặt đất, nhiều khi lá bị héo úa dập nát. Nhưng nếu cây được cột vào một cọc dựng đứng, mọi phần tử của cây được phơi ra ánh nắng, cây sẽ mơn mởn và đâm nhiều bông trái. Chính vì bị ràng buộc mà cây đã có nhiều triển vọng sinh hoa kết quả” (Thiên Phúc, Lời gọi yêu thương, tr 39).

Chúng ta cần lặp lại lời Đức Giê-su đã nói với chúng ta: Không có Thầy, các con không làm được gì” (Ga 14,5). Chúng ta sống được là nhờ có ơn Chúa, mọi sự phải nằm trong Chúa. Đời sống thiêng liêng của chúng ta  chỉ có thể phát triển được khi có ơn Chúa nâng đỡ; ngoài Chúa ra không ai có thể giúp đỡ chúng ta làm được việc gì sinh ơn ích cho phần rỗi chúng ta.


Ở LẠI TRONG ĐỨC KITÔ
(THỨ TƯ TUẦN 5 PHỤC SINH)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Tư Tuần 5 Phục Sinh này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa yêu thích những tâm hồn thanh khiết, và làm cho con người tội lỗi lại trở nên tinh tuyền. Chính Chúa đã giải cứu chúng ta thoát khỏi cảnh tối tăm lầm lạc, thì xin cũng đừng để chúng ta lìa bỏ ánh sáng chân lý Chúa bao giờ.

Đừng lìa bỏ ánh sáng chân lý Chúa bao giờ, để xứng đáng trở thành công dân của trời mới đất mới, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách Khải Huyền nói về: Trời mới, đất mới, thành thánh Giêrusalem tiêu biểu cho Hội Thánh đã đạt tới vinh quang, quy tụ dân đã được thánh hiến. Thành Thánh từ trời xuống, vì đây là một cộng đoàn do Thiên Chúa thiết lập và đón nhận sự sống từ Thiên Chúa. Đây là nhà tạm Thiên Chúa ở cùng nhân loại, Người sẽ cư ngụ cùng với họ, và Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt họ. Sẽ không còn sự chết; cũng chẳng còn tang tóc, kêu than và đau khổ nữa, vì những điều cũ đã biến mất.

Đừng lìa bỏ ánh sáng chân lý Chúa bao giờ, để trở nên ánh sáng cho trần gian, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích thư gửi cho Điônhêtô nói về: Các Kitô hữu sống giữa thế gian… Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi, sẽ không phải đi trong bóng tối, nhưng sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống. Ai đến với tôi, sẽ tìm được ánh sáng soi đường và dẫn tới chân lý, sẽ tìm thấy hy vọng được sống và tìm được sức mạnh.

Đừng lìa bỏ ánh sáng chân lý Chúa bao giờ, để được trẩy lên đền thánh Giêrusalem mới, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Công Vụ Tông Đồ nói: Người ta quyết định cử ông Phaolô, ông Banaba lên Giêrusalem gặp các Tông Đồ và các kỳ mục, để bàn về vấn đề đang tranh luận: bắt dân ngoại chịu phép cắt bì. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 121, vịnh gia cho thấy: Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa. Giêrusalem khác nào đô thị được xây nên một khối vẹn toàn. Từng chi tộc, chi tộc của Chúa, trẩy hội lên đền ở nơi đây.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Ai ở lại trong Thầy, thì sinh nhiều hoa trái. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Ai ở lại trong Thầy, và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái. Ở lại trong Đức Kitô, sẽ sinh nhiều hoa trái, ở trong thế gian, nhưng, không thuộc về thế gian, mà là, thuộc về Đức Kitô. Các Kitô hữu theo tập quán của dân địa phương trong cách ăn mặc và trong lối sống, mà vẫn, cho thấy một nếp sống lạ lùng và ai cũng phải nhận là khó tin. Họ sống ở quê hương mình, mà như, những khách ngoại kiều. Họ có chung mọi thứ như công dân, nhưng, phải gánh chịu đủ thứ như khách lữ hành. Miền đất lạ nào cũng là quê hương của họ, nhưng, quê hương nào cũng là đất khách đối với họ. Họ sống trong xác thịt, nhưng không, theo xác thịt. Họ sống ở trần gian, nhưng, họ là công dân Nước Trời. Họ tuân hành luật pháp, nhưng, cách sống của họ vượt trên những đòi hỏi của luật pháp. Họ yêu thương mọi người, nhưng, mọi người lại ngược đãi họ. Họ bị giết, mà vẫn, được sống. Họ là những người hành khất, nhưng lại, làm cho nhiều người nên giàu có. Họ thiếu thốn mọi thứ, nhưng lại, dư dật mọi sự. Họ bị sỉ nhục, nhưng, giữa những sỉ nhục, họ lại được vinh quang. Bị nguyền rủa, họ chúc lành; bị đối xử nhục nhã, họ tỏ lòng kính trọng; bị trừng phạt như những kẻ bất lương, họ vẫn kiên trì làm điều thiện... Các Kitô phải sống trong tình trạng như thế, để bước theo Đức Kitôbắt chước Đức Kitô, hầu, trở nên đồng hình đồng dạng với Đức Kitô, như lời mời gọi của Đức Kitô: hãy trở nên ánh sáng cho trần gian. Chúa yêu thích những tâm hồn thanh khiết, và làm cho con người tội lỗi lại trở nên tinh tuyền. Chính Chúa đã giải cứu chúng ta thoát khỏi cảnh tối tăm lầm lạc, thì xin cũng đừng để chúng ta lìa bỏ ánh sáng chân lý Chúa bao giờ. Ước gì được như thế!

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây