TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật IV Mùa Vọng -Năm C

“Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa đến viếng thăm tôi”. (Lc 1, 39-45)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Hãy yêu như Chúa yêu…

Thứ bảy - 08/05/2021 07:27 | Tác giả bài viết: Petrus.tran |   823
“Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu mình” (Ga 15, 13).



Chúa Nhật VI – PS – B


Hãy yêu như Chúa yêu…

Tình yêu là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trong cuộc đời của con người. Mà, sao không hạnh phúc cho được vì tình yêu là món quà của Thiên Chúa ban cho con người.

Sách Sáng thế ký đã thuật lại rằng: “Đức Chúa là Thiên Chúa phán: Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ làm một trợ tá tương xứng với nó… Đức Chúa là Thiên Chúa cho một giấc ngủ mê ập xuống trên con người. Rồi Chúa rút một cái xương sườn của con người ra, và lắp thịt thế vào. Đức Chúa là Thiên Chúa lấy cái xương sườn đã rút từ con người ra, làm thành một người đàn bà và dẫn đến với con người” (Stk 2, 18…22).

Con người đón nhận trong tiếng reo hò mừng vui: “Phen này, đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi”. Tình yêu đôi lứa, hay tình yêu giữa con người với con người được khởi đầu như thế đấy. Nó đồng hành suốt chiều dài lịch sử con người.

Tình yêu đã được mô tả “mãnh liệt như tử thần… đam mê dữ dội như âm phủ… nước lũ không dập tắt nổi, sóng cồn chẳng tài nào vùi lấp” (Dc 8, 6-7).

Tiếc thay! tội lỗi mà con người vấp phạm đã làm cho tình yêu, với một chút lãng mạn của “Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy; Ngàn năm chưa dễ đã ai quên”, nay bỗng chốc trở thành nỗi đau chất ngất, chất ngất bằng những từ ngữ: tại-bị-bởi vì… bởi vì “người đàn bà Ngài cho ở với con”, tại-bị-bởi-vì “Con rắn đã lừa dối con” v.v…

Để rồi, ngày nay, vẫn biết rằng, tình yêu là quà tặng của Thượng Đế, nhưng khi đến với tình yêu, con người vẫn thở than, than rằng: “đường vào tình yêu có trăm lần vui có vạn lần buồn”.

Làm sao không “vạn lần buồn”, khi con người ngày nay, do ảnh hưởng bởi những chủ thuyết, đại loại như: chủ thuyết vô thần, chủ thuyết hiện sinh, để rồi bị ảnh hưởng bởi những lối sống đó, nên đã làm cho “Tình Yêu - món quà tặng của Thiên Chúa” trở nên trần trụi, trơ trẽn như một món hàng đổi chác. Tình yêu như thế, chết là cái chắc. Vạn lần buồn là điều không thể tránh khỏi.

Vâng, chắc chắn là Thiên Chúa rất buồn. Và, đó là lý do Thiên Chúa “sai Con Một Người xuống thế gian”. Người “yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời”. Sự hiện hữu “Con của Người” đã đem đến cho nhân loại một cái nhìn mới về tình yêu.

**
Nếu xưa kia, thế gian quan niệm, tình yêu thương được thể hiện qua việc “hòn bấc ném đi, hòn chì ném lại”. Thì, với Đức Giê-su, tình yêu của Ngài, đó là thứ tình yêu “nhưng không – vô hạn”.

Nếu xưa kia, thế gian dạy rằng: “Hãy yêu đồng loại và hãy ghét kẻ thù” thì Đức Giêsu đã lớn tiếng dạy rằng “Còn Thầy, Thầy bảo anh em, hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em” (Mt 5, 43-44).

Nếu xưa kia, thế gian khuyên rằng: “Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân – Điều gì mình không muốn thì đừng làm cho người khác”, thì Đức Giêsu đã khuyên rằng “tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta” (Mt 7, 12).

Nếu xưa kia, thế gian dạy rằng: “mắt đền mắt, răng đền răng” thì Đức Giêsu khuyên dạy: “còn Thầy, Thầy bảo anh em, đừng chống cự người ác, trái lại, nếu bị ai vả má bên phải, thì hãy giơ cả má bên trái ra nữa”.

Trong đêm mừng lễ Vượt Qua, cũng là đêm Đức Giê-su thể hiện tình yêu nhưng không và vô hạn của mình, qua cuộc tử nạn trên thập giá tại Golgotha, Ngài đã đưa ra một giáo huấn mới về tình yêu, giáo huấn rằng: “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu mình” (Ga 15, 13).

Vâng, đúng là một thứ tình yêu mới và đã được Đức Giê-su gọi là “điều răn mới”. Và, như một chiếc cầu ân sủng nối kết các môn đệ với tình yêu của Thiên Chúa, Đức Giêsu đã phán: “Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy.” (Ga 15, 9).

“Yêu anh em như vậy” là yêu như thế nào? Thưa là, Đức Giê-su coi các môn đệ như là: “Bạn hữu – Anh em là bạn hữu của Thầy”. Vâng, chính việc trở thành bạn hữu, chính việc không gọi các môn đệ là tôi tớ, Đức Giê-su đã mở ra một cánh cửa cho tình yêu thâm nhập vào từng con người, từng cá nhân, nói tắt một lời, từng người môn đệ của Ngài.

Có thể nói rằng, với những điều Đức Giê-su đã giảng dạy nơi công chúng cũng như những gì Ngài đã truyền dạy cho các môn đệ trong chốn riêng tư, nó chính là mẫu mực cho một tình yêu nhưng không, vô vị lợi, một tình yêu hoàn hảo mà mỗi người môn đệ của Ngài phải thể hiện, để yêu thương nhau.

Hôm ấy, Đức Giê-su kết thúc bài giáo huấn bằng lời dạy, rằng: “Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau”.

***
“Anh em hãy yêu thương nhau”. Vâng, phải chăng đây là lệnh truyền ? Đúng vậy. Vì là một lệnh truyền, tông đồ Gioan, sau này, không ngần ngại khẳng định: “Ai không yêu thương thì không biết Thiên Chúa” (1Ga 4, 8).

Có thể nói ngược lại chăng! Ai không biết Thiên Chúa, người đó không có tình yêu thương! Thưa, đúng vậy. Mà thực tế đúng là vậy. Cứ nhìn vào những quốc gia chủ trương loại bỏ Thiên Chúa, tình yêu thương giữa con người với con người như một thứ “xa xỉ phẩm”. Những vụ hôi của, những ánh mắt làm ngơ trước những người gặp tai nạn là chuyện “thường xảy ra ở huyện” tại những quốc gia đó.

Hãy nhìn vào xã hội chúng ta đang sống, một xã hội cổ vũ cho chủ nghĩa vô thần, người ta hô hào “Thiên Chúa chỉ là sản phẩm do trí tưởng tượng của con người” điều gì đã và đang xảy ra! Thưa, dối trá, gian lận, lừa bịp khắp nơi. Từ nơi học đường lẫn nơi công sở. Trộm cắp, cướp bóc xảy ra nhan nhản. Và rất nhiều, rất nhiều sự gian ác xảy ra chỉ vì “Không (thèm) biết đến Thiên Chúa”.
 
“Anh em hãy yêu thương nhau”. Phải chăng đây cũng là lệnh truyền cho chúng ta, hôm nay? Thưa, đúng vậy. Thế nên, đã là một Kitô hữu, không ai trong chúng ta được phép từ chối thực thi lệnh truyền này. Bởi vì, đó chính là dấu chỉ để “thiên hạ nhận biết (chúng ta) là một đệ của Đức Giê-su Ki-tô” (x.Ga 13, 35).

Tấm gương người Samari, trong dụ ngôn “người Samari nhân hậu”, rất đáng để chúng ta xem là mẫu mực cho một “tình yêu không biên giới” (x.Lc 10, 25-37).

Vâng, chớ gì chúng ta thực hiện lời “khuyến khích” của Đức Giê-su, lời khuyến khích đã được Ngài nói vào cuối dụ ngôn (nêu trên), rằng: “Anh hãy đi,và cũng hãy làm như vậy”.

Và, chớ gì chúng ta đừng biến mình thành ông nhà giàu trong câu chuyện “ông nhà giàu và anh Lazaro nghèo khó”, để rồi cuối cùng “phải chịu khốn khổ” về đời sau. (x.Lc 16, 19-31).

Có ai trong chúng ta lại không hơn một lần được dạy dỗ rằng, “thương người như thế thương thân”, hoặc “một con ngựa đau cả tàu không ăn cỏ”, hay “một miếng khi đói bằng gói khi no” v.v...

Giáo lý Công Giáo cũng có lời dạy: “Cho kẻ đói ăn. Cho kẻ khát uống. Cho kẻ rách rưới ăn mặc. Viếng kẻ liệt cùng kẻ tù rạc. Cho khách đỗ nhà. Chuộc kẻ làm tôi. Chôn xác kẻ chết”.

Vì thế, để thể hiện tình yêu thương, hãy nhớ lời Kinh Thánh có dạy “Đừng xòe tay ra nhận, rồi nắm lại khi phải cho đi” (x.Hc 4, 31). Đó cũng là điều thánh Phaolô khuyên: “Cho có phúc hơn nhận”.

Lời dạy của sách Huấn Ca và lời truyền dạy của thánh Phao-lô có quá khó để thực hiện chăng! Vâng, rất khó thực hiện vì, khi nói tới yêu thương, thì yêu là phải thương, mà thương có đôi lúc cũng phải đối diện với “thương đau”. Rất… rất thương đau.

Có một nhà thơ đã không ngần ngại ca than, rằng: “Yêu, là chết ở trong lòng một ít. Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu. Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu. Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết”.

Vâng, chỉ vì tình yêu, rất có thể chúng ta bị “người ta phụ hoặc thờ ơ”, nhưng Đức Giê-su không “phụ hoặc thờ ơ”. Ngày đó, vào ngày phán xét, Đức Giê-su sẽ nói với chúng ta rằng: “Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa”.

Ngày đó, Đức Giê-su sẽ không phụ hoặc thờ ơ trước việc chúng ta: Xưa Chúa đói, chúng ta cho Ngài ăn. Chúa khát chúng ta cho Ngài uống. Chúa rách rưới chúng ta cho Ngài mặc. Chúa đau yếu chúng ta viếng thăm v.v… Vâng, chỉ cần “mỗi lần chúng ta làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của (Chúa) đây, là chúng ta đã làm cho chính (Chúa) vậy”.

Nói tắt một lời, Đức Giê-su sẽ lấy đức mến của chúng ta, đặt lên bàn-cân-tình-yêu của Ngài, một bàn cân theo tiêu chuẩn Nước Trời, cân chúng ta.

Chúng ta muốn mình có kết quả tốt? Nếu muốn, rất giản dị, ngay hôm nay, hãy ghi khắc lời truyền dạy của Đức Giê-su và xem đó như là hành trang cho cuộc hành trình về Thiên Quốc, của mình. Vâng, điều Đức Giê-su truyền dạy chúng ta, đó là: “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em”.

Nói cách khác: Hãy yêu như Chúa đã yêu.

 

Petrus.tran

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây