TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật XXXII Thường Niên – Năm B

“Bà góa nghèo này đã bỏ nhiều hơn hết”. (Mc 12, 38-44)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Không lối về

Thứ sáu - 07/10/2022 06:39 | Tác giả bài viết: Lm Giuse Hoàng Kim Toan |   623
Không lối về

Không lối về

 

1. 
Buổi chiều giảng đường vắng hoe, các bạn khác đã ra về, những cánh cửa vẫn mở để chờ ca lớp tối.
Nhìn quanh, có một người đang gục đầu phía cuối giảng đường, lâu lâu nấc lên một tiếng khóc nức nở. Nhìn kỹ hơn và nhận ra người bạn thân cùng khoá, bỏ đi không đành mà đến gần chia sẻ cũng ngại.
Tình cờ một người bạn gái của cô ấy cũng xuất hiện và đang đi tìm bạn mình một cách vội vã. Thấy bạn ngồi cuối giảng đường và gặp tôi đang đứng ngần ngại, cô bạn liền nói như một tâm sự thay cho bạn:
Chuyện gia đình của bạn buồn lắm. Hôm qua, nó muốn quên, nó uống cả chai rượu. Nó không muốn về nhà.
Chuyện ba mẹ giận nhau chăng?
Còn hơn thế, mẹ nó thua ở sòng bạc, ba nó bỏ đi. Nhà đang thế chấp.
Nó bây giờ chỉ muốn nốc rượu để quên. Thôi cứ để bạn ấy ngồi khóc. Tối qua nó không về nhà, nó qua nhà Lan ngồi thức trắng.
Cô ấy là một người học giỏi chỉ sợ lỡ có bề gì.
Không sao, Lan sẽ đợi bạn ấy và đưa về nhà mình ở tạm…
 2.
Một đứa bạn ở nhà dì, ba nó theo người đàn bà khác, mẹ nó cũng theo người đàn ông khác.
Nó sống nhờ nhà dì, một bà dì cũng keo kiệt và khó tính. Buổi chiều tối nó đi làm thêm, để có tiền đi học.
Những lúc buồn nó hay qua nhà để tâm sự. Hôm nay, buổi chiều nó bỏ đi làm, dì mới đuổi nó, đòi trả nó về cho mẹ nó, đem quần áo của nó bỏ ra ngoài đường.
Nó ôm đống quần áo, sách vở qua ở nhà bạn. Khuôn mặt nó buồn rười rượi, tương lai như hũ nút, nó mới chỉ học năm hai. Dọn cơm cho nó ăn, nó không thể nuốt nổi miếng cơm. Nước mắt cũng không còn để khóc, nỗi buồn trĩu nặng. Chiều nay, chẳng biết nói với nó như thế nào, hai đứa đành ngồi lặng yên, mỗi đứa một suy tư.  Lạc lõng, cô đơn.



3.
Ở toà án ra, cảnh chia tay não ruột người đứng xem. Hai đứa bé cứ quấn lấy nhau, hai người lớn mỗi người cầm tay một đứa lôi kéo. Những tiếng khóc to của trẻ, hoà với tiếng đau lòng của hai người lớn. Ba má chúng không thể chịu đựng nổi nhau, những lần gặp gỡ giải hoà đều thất bại. Hai gia đình trở thành xa lạ, hiềm thù.
Tiếng khóc của hai đứa trẻ cùng với sự vùng vằng, gào thét, hai người lớn dường như quyết tâm hơn, mỗi người ôm chặt một đứa, chạy nhanh ra hai phía.
 bãi giữ xe, hai đứa bé lại vùng vằng chạy đến ôm lấy nhau, hai người lớn vội dắt xe ra ngoài, dựng chống. Lại một lần nữa lôi kéo, hai đứa trẻ biết không thể cưỡng nổi, rời xa tay nhau, vừa khóc vừa lấy tay gạt nước mắt, theo vòng tay bế lạnh lùng của mỗi người lớn, lên xe vọt nhanh, mỗi người mỗi ngã.
Chiều ngả dần…
Joshkimt

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây