TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật VI Phục Sinh -Năm B

“Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình”. (Ga 15, 9-17)
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ BẢY TUẦN 3 PHỤC SINH

Thứ tư - 10/04/2024 14:36 |   159
“Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.” (Ga 6,51-69)

20/04/2024
THỨ BẢY TUẦN 3 PHỤC SINH

t7 t3 PS

Ga 6,51.60-69


LUÔN GẮN BÓ VỚI THẦY GIÊ-SU
“Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.” (Ga 6,51-69)

Suy niệm: Tục ngữ Việt Nam nói: “Sự thật mất lòng”. Chúa Giê-su không sợ mất lòng mà sợ mất sự thật. Vì thế Ngài khẳng định sự thật: Ngài chính là Bánh đem lại sự sống đời đời, bất chấp cho lời đó chướng tai gây ‘sốc’ khiến các môn đệ rời bỏ Ngài. Trước tình huống phải chọn lựa một trong hai ấy, Phê-rô đã không ‘a dua’ theo đám đông mà bỏ Thầy; trái lại ông dám khảng khái tuyên xưng đức tin: “Bỏ Thầy chúng con biết đến với ai,” dù cho ông chưa hiểu hết nội dung điều ông vừa tuyên xưng. Ông chỉ biết một điều là luôn bám chặt vào con người Thầy Giê-su, Đấng mà ông tin tưởng ngay cả trong lúc tối tăm vô định nhất, tin tưởng ngay cả khi không có gì để kiểm chứng, để bám víu, ngay cả khi con người ông vẫn còn những yếu đuối khuyết điểm.

Mời Bạn: “Lửa thử vàng, gian nan thử đức”. Đức tin cũng là một thứ vàng cần phải được thanh luyện. Những hoàn cảnh cụ thể trong cuộc sống đòi chúng ta phải chọn lựa dứt khoát theo Chúa hay là không theo Chúa; đó chính là hòn đá thử xem chất vàng đức tin của chúng ta đã ‘đủ tuổi’ hay chưa ngõ hầu ‘trụ’ được trước những thách đố của tinh thần thế tục, hưởng thụ lạc thú, quyền lực… đang làm xói mòn, hoen rỉ đức tin.

Chia sẻ một tình huống cụ thể đòi bạn phải chọn lựa một cách quyết liệt hoặc theo Chúa hoặc chối bỏ Ngài.

Sống Lời Chúa: Trung thành với việc thờ phượng Chúa mà bạn vẫn quen làm.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn vững tin vào Chúa, dù có nhiều thách đố đang chờ đón; cho con luôn bám chặt vào Chúa, vì chỉ mình Chúa mới có Lời ban sự sống đời đời.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ BẢY TUẦN 3 PHỤC SINH

Ca nhập lễ

Trong phép Rửa tội, anh em đã được mai táng làm một với Đức Kitô, anh em cũng được sống lại với Người bởi đã tin vào quyền năng Thiên Chúa, Đấng đã cho Người từ cõi chết sống lại – Allêluia.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, Chúa đã cho những ai tin vào Chúa được tái sinh nhờ nước thánh tẩy để nên một với Ðức Kitô, xin Chúa thương phù trì giúp họ luôn chiến thắng tội lỗi và trung thành đáp lại tình thương của Chúa. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: Cv 9, 31-42

“Hội thánh được tổ chức và đầy ơn an ủi của Thánh Thần”.

Trích sách Tông đồ Công vụ.

Trong những ngày ấy, Hội Thánh được bình an trong khắp miền Giuđêa, Galilêa và Samaria, sống trong sự kính sợ Chúa, được tổ chức và đầy ơn an ủi của Thánh Thần.

Phêrô đi khắp các miền, đến với các thánh đang ở Lyđa. Ở đó ngài gặp một người tên là Ênêa, bị bất toại đã liệt giường suốt tám năm. Phêrô nói với anh ta: “Ênêa, Chúa Giêsu Kitô chữa anh lành bệnh; hãy chỗi dậy và dẹp giường đi”. Lập tức anh ta đứng lên. Tất cả dân cư ở Lyđa và Sarôna thấy vậy, đều trở lại cùng Chúa.

Tại Gióp-pê, có một nữ môn đồ tên là Tabitha, nghĩa là Sơn Dương. Bà làm nhiều việc lành và hay bố thí. Xảy ra trong những ngày ấy bà lâm bệnh mà chết; người ta rửa xác bà, rồi đặt trên lầu. Vì Lyđa ở gần Gióp-pê, các môn đồ nghe tin Phêrô đang ở đó, liền sai hai người đến xin ngài rằng: “Xin ngài hãy mau đến với chúng tôi”. Phêrô chỗi dậy đi với họ. Ðến nơi, người ta dẫn ngài lên lầu; tất cả các quả phụ bao quanh ngài, khóc nức nở, chỉ cho ngài xem các áo trong áo ngoài mà chị Sơn Dương may cho họ. Phêrô bảo mọi người ra ngoài, rồi quỳ gối cầu nguyện, và quay mặt về phía thi thể mà nói: “Tabitha, hãy chỗi dậy”. Bà liền mở mắt, thấy Phêrô và ngồi dậy. Phêrô đưa tay đỡ bà đứng dậy, rồi gọi các thánh, và các quả phụ đến, và chỉ cho thấy bà đã sống lại. Cả thành Gióp-pê hay biết việc ấy, nên nhiều người tin vào Chúa. Phêrô lưu lại Gióp-pê nhiều ngày tại nhà Simon thợ thuộc da.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 115, 12-13. 14-15. 16-17

Ðáp: Tôi lấy gì dâng lại cho Chúa, để đền đáp những điều Ngài ban tặng cho tôi?

Hoặc đọc: Alleluia.

Xướng: Tôi lấy gì dâng lại cho Chúa, để đền đáp những điều Ngài ban tặng cho tôi? Tôi sẽ lãnh chén cứu độ, và tôi sẽ kêu cầu danh Chúa.

Xướng: Tôi sẽ giữ trọn lời khấn xin cùng Chúa, trước mặt toàn thể dân Ngài. Trước mặt Chúa thật là quý hoá, cái chết của những bậc thánh nhân Ngài.

Xướng: Ôi lạy Chúa, con là tôi tớ Chúa, con là tôi tớ Ngài, con trai của nữ tỳ Ngài, Ngài đã bẻ gãy xiềng xích cho con. Con sẽ hiến dâng Chúa lời ca ngợi làm sinh lễ, và con sẽ kêu cầu danh Chúa.

Alleluia: Mt 28, 19 và 20

Alleluia, alleluia! – Các con hãy đi giảng dạy muôn dân: Thầy sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế. – Alleluia.

PHÚC ÂM: Ga 6, 61-70

“Chúng con sẽ đi đến với ai? Thầy mới có những lời ban sự sống”.

Trích Phúc Âm theo Thánh Gioan.

Khi ấy, có nhiều môn đệ của Chúa Giêsu nói rằng: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!” Tự biết rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện ấy, Chúa Giêsu nói với họ: “Ðiều đó làm các ngươi khó chịu ư? Vậy nếu các ngươi thấy Con Người lên nơi đã ở trước thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì? Nhưng lời Ta nói với các ngươi là thần trí và là sự sống. Nhưng trong các ngươi có một số không tin”. Vì từ đầu Chúa Giêsu đã biết ai là những kẻ không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Và Người nói: “Bởi đó, Ta bảo các ngươi rằng: Không ai có thể đến với Ta, nếu không được Cha Ta ban cho”. Từ bấy giờ có nhiều môn đệ rút lui không còn theo Người nữa. Chúa Giêsu liền nói với nhóm Mười Hai rằng: “Cả các con, các con có muốn bỏ đi không?” Simon Phêrô thưa Người: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, xin đón nhận lễ vật của chúng con là con cái trong nhà, và thương tình bảo vệ chúng con luôn mãi. Ước gì chúng con không để mất những ơn đã lãnh nhận trong lễ Vượt Qua này, và được hưởng phúc lộc muôn đời Chúa hứa ban. Chúng con cầu xin…

Lời tiền tụng Phục Sinh

Ca hiệp lễ

Chúa phán: “Lạy Cha, Con cầu xin cho chúng, để chúng nên một trong Ta, và để thế gian tin rằng Cha đã sai Con” – Allêluia.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa là Cha rất nhân từ, xin không ngừng bảo vệ chúng con Chúa đã muốn cho Con Một Chúa chịu khổ hình để cứu chuộc chúng con, xin cho chúng con cũng được chia sẻ phần vinh quang phục sinh của Người. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.

Suy niệm

MẦU NHIỆM ĐỨC TIN
Lm. Giuse Vũ Công Viện

Bí tích Thánh Thể là bí tích cao cả nhất và là trung tâm điểm của phụng vụ Giáo Hội. Nhưng bí tích này lại vượt xa những kiểm chứng hữu hình và lý lẽ thông thường, đòi người ta phải cảm nhận bằng đức tin. Bởi thế, sau mỗi lần truyền phép, linh mục chủ tế luôn xướng lên “đây là mầu nhiệm đức tin”. Điều ấy muốn cho biết, Bí tích Thánh Thể là một thực tại của đức tin, chỉ có ai tin và chỉ bằng đức tin người ta mới có thể hiểu và cảm nhận được sự hiện diện đích thực của Chúa Giê-su Thánh Thể.

Tin mừng hôm nay cũng cho thấy, Chúa Giê-su cũng đã nếm trải sự thất bại khi quảng diễn về Bánh Hằng Sống. Sau những lời tâm huyết trình bày về bánh hằng sống thì ngay chính các môn đệ của ngài cũng thốt lên “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi”. “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được?”; không những không thể chấp nhận lời Ngài, nhiều môn đệ còn “bỏ Ngài mà đi”: đó là cơn khủng hoảng đức tin!

Đối lại, Đức Giê-su không những không rút lại quả quyết của mình, Ngài còn nhấn mạnh hơn. “Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư? Thế khi anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao?” Thật đây là một mầu nhiệm thần linh, tự sức loài người không thể hiểu nổi, Đức Giê-su ám chỉ đến “hữu thể” thần linh của Người: Người sẽ lên “nơi Người ở trước kia”. Ta không thể giải thích nổi Thánh Thể nguyên bằng lý trí hay sự thông giỏi loài người. Con người chỉ thấy những lời Đức Giê-su là phi lý, chướng tai… nếu không mau mắn có một cái nhìn khiêm hạ.

Thần Khí mới làm cho sống, chứ huyết nhục chẳng có ích gì. Lời thầy nói với anh em là Thần Khí và là sự sống. Nhưng trong anh em có kẻ không tin.”

Khởi đầu cho hành trình đức tin là sự hiểu biết, nhưng đức tin phải vượt xa sự hiểu biết. Chỉ thuần túy là hiểu biết thì không thể gọi là tin và nhiều khi đức tin còn nghịch lại với hiểu biết. Đức tin đòi con người vượt trên mọi lý luận để xả thân chấp nhận như một liều lĩnh.

Xin Chúa ban Thần Khí để mỗi khi rước lễ là chúng ta xác tín: chúng ta được rước lấy chính sự sống vĩnh cửu.

 

“CHÚNG CON CÓ MUỐN BỎ THẦY MÀ ĐI KHÔNG?” (Ga 6,61-70)
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP

Lịch sử Giáo Hội vào những thế kỷ đầu, người Công Giáo gặp muôn vàn khó khăn do hoàng đế Rôma gây nên. Lịch sử Giáo Hội Công Giáo Việt Nam cũng không nằm ngoài nỗi khó khăn đó!

Tuy nhiên, sự cương trực, thẳng thắn và dứt khoát đã làm cho các bậc anh hùng, tổ tiên của chúng ta trung thành với Chúa cách trọn vẹn.

Nói về sự can trường của các vị tử đạo, người ta có kể đến câu chuyện của Giáo phụ Policarpo: khi đám lính đã bắt được ngài, họ điệu ngài ra tòa xét xử và buộc ngài phải từ bỏ Đức Giê-su, chối bỏ niềm tin của ngài vào Thiên Chúa. Tuy nhiên, cụ già gần 90 tuổi đã tuyên bố cách dứt khoát: “86 năm tôi theo Đức Giê-su, Ngài không bao giờ phụ bạc tôi, làm sao các ông lại bảo tôi phản bội Ngài…?”.

Qua câu chuyện trên, chúng ta thấy thái độ dứt khoát là điều kiện cần để sống đời sống chứng nhân. Đây cũng là điều mà Đức Giê-su đòi hỏi các Tông đồ và tất cả những ai muốn bước theo Ngài. Vì thế, khi có một số môn đệ đã bỏ Đức Giê-su vì những lời tuyên bố của Ngài về Bánh Hằng Sống, và cụ thể chính là sự trao ban Thịt và Máu của Ngài để cho những ai tin và ăn thì được sống đời đời.

Thấy có người bỏ cuộc, Đức Giê-su đã lên tiếng hỏi trực tiếp các Tông đồ là những người mà Ngài sẽ trao phó sứ mạng loan báo Tin Mừng Nước Trời cho mọi người, Ngài hỏi: “Còn các con, các con có muốn bỏ Thầy không?” Phê-rô đại diện cho anh em thưa với Thầy: “Lạy Thầy, bỏ Thầy chúng con biết theo ai?”.

Khi hỏi như thế, Đức Giê-su muốn cho các ông hiểu rằng: muốn theo và làm chứng cho Ngài thì phải có thái độ dứt khoát. Không được lập lờ…!

Như vậy qua câu trả lời của thánh Phê-rô, chúng ta thấy một cuộc tuyên xưng đức tin mạnh mẽ vào Thầy của mình. Tin Đức Giê-su là đường, là sự thật và là sự sống. Vì thế, bỏ Thầy, chúng con biết theo ai?

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy can đảm, trung thành và xác tín thật mạnh mẽ niềm tin của mình nơi Chúa. Chỉ có Chúa mới là niềm vui, bình an và hạnh phúc đích thực, và cũng chỉ có mình Ngài mới ban cho chúng ta sự sống đời đời. Ngoài Ngài ra, chúng ta không có chúa nào khác có thể ban cho chúng ta những thứ đó.

Mong sao, mỗi người chúng ta hãy có tâm tình như thánh Phêrô: “Bỏ Thầy chúng con biết theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời”.

Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng con ngày càng gắn bó mật thiết với Chúa như các Tông đồ khi xưa, để dù có gặp phải những khó khăn, chúng con vẫn dứt khoát nói không với những gì trái ngược với đức tin và sẵn sàng sống chết cho niềm xác tín của mình vào Chúa để xứng đáng được Chúa ân thưởng trong cuộc sống mai hậu. Amen.


TRUNG THÀNH ĐÁP LẠI TÌNH THƯƠNG CỦA CHÚA
(THỨ BẢY TUẦN 3 PHỤC SINH)
 Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Bảy Tuần 3 Phục Sinh này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa đã cho những ai tin vào Chúa được tái sinh nhờ nước thánh tẩy để nên một với Đức Kitô, xin Chúa thương phù trì, giúp chúng ta luôn chiến thắng tội lỗi và trung thành đáp lại tình thương của Chúa.

Trung thành đáp lại tình thương của Chúa để được hưởng sự sống muôn đời, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Khải Huyền đã cho thấy: Trở thành chứng nhân là đem cả đời mình ra đánh cuộc, là chấp nhận cái chết để được sống muôn đời: Chư dân đã nổi trận lôi đình, nhưng cơn lôi đình Ngài ập tới, và đã đến thời xét xử các vong nhân, thời ân thưởng các ngôn sứ, bề tôi của Chúa, cũng như muôn kẻ thuộc về Ngài, và những ai lớn nhỏ hằng kính sợ Thánh Danh.

Trung thành đáp lại tình thương của Chúa, bởi vì, Đức Kitô đã hiến tế vì chúng ta, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Syrilô đã nói: Người đã chịu đóng đinh vào thập giá thay cho mọi người và vì mọi người, để nhờ một mình Người chịu chết vì mọi người, tất cả chúng ta được sống trong Người, bởi vì sự sống đó không thể bị sự chết khuất phục hay bị hư hoại theo luật tự nhiên.

Trung thành đáp lại tình thương của Chúa bằng cách sống theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, sách Công Vụ Tông Đồ đã thuật lại: Hồi ấy, trong khắp miền Giuđê, Galilê và Samari, Hội Thánh được bình an, được xây dựng vững chắc và sống trong niềm kính sợ Chúa, và ngày một thêm đông, nhờ Thánh Thần nâng đỡ.

Trung thành đáp lại tình thương của Chúa bằng lòng biết ơn, như trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 115, vịnh gia đã cho thấy: Biết lấy chi đền đáp Chúa bây giờ vì mọi ơn lành Người đã ban cho? Vâng lạy Chúa, thân này là tôi tớ, tôi tớ Ngài, con của nữ tỳ Ngài, xiềng xích trói buộc con, Ngài đã tháo cởi. Con sẽ dâng lễ tế tạ ơn, và kêu cầu thánh danh Đức Chúa.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Lạy Chúa, Lời Chúa là Thần Khí và là sự sống. Chúa có những lời đem lại sự sống đời đời. Trong bài Tin Mừng, ông Phêrô nói cùng Đức Giêsu: Bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những Lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa. Chúa mới có Lời đem lại sự sống đời đời. Trung thành đáp lại tình thương của Chúa kiên trì nhẫn nại bước đường lối của Chúa, trung thành tuân giữ những gì Chúa dạy. Lời Chúa như hai thanh sắt của đường ray, các bánh xe trung thành chạy trên hai lằn ranh đó, thì đoàn tàu được an toàn và được sống, chệch khỏi đường ray, đoàn tàu sẽ gặp nguy hiểm và sẽ bị thiệt mạng. Ước gì chúng ta luôn biết để cho Lời Chúa soi dẫn, dẫu biết rằng: đi theo đường lối Chúa, chúng ta sẽ bị thế gian khinh chê, nhạo cười, nhưng, chúng ta hãy cứ trung thành tiến bước, Chúa sẽ không làm cho chúng ta thất vọng bao giờ. Ước gì được như thế!

CHƯỚNG TAI
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?”.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay cho thấy sự tương phản của dân chúng thời Chúa Giêsu và thời các tông đồ. Cả hai bài đọc nói đến thuận lợi của trò, bất lợi của Thầy; thành quả của trò, thất đoạt của Thầy. Bằng chứng là dân tuôn đến trò, dân rời bỏ Thầy; vì lẽ Lời Thầy “chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?”.

Hội Thánh sơ khai phớn phở như ngày tết vì Phêrô đi đến đâu phép lạ xảy ra đến đó. Kìa, Ênê bất toại được lành; Tabitha, người chết biết đi. Hội Thánh Giuđê, Galilê, Samari, Lốt, Saron và Giaphô vui mừng, nhiều người tin theo. Đang khi với Chúa Giêsu, bối cảnh khá ê chề, vì không ít người nói, “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?”; để rồi, “Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa”. Mục kích phép lạ nhưng quan trọng là lòng tin, điều phải đến sau đó! Con người mọi thời luôn chạy theo các dấu lạ tức thời, đang khi điều thiết yếu là tin nhận những gì các dấu lạ nhắm đến: tuyên xưng niềm tin vào Chúa Giêsu, “Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa!”.

Ở mọi thời, Lời Chúa luôn gây sốc; Tin Mừng luôn là điều khó hiểu, khó chịu và nhất là khó sống. Theo Chúa suốt đời, nhưng Kitô hữu vẫn phải đặt mình trước Lời để chọn lựa mỗi ngày, một chọn lựa căn bản cần làm mới lại thường xuyên ngang qua các chọn lựa nhỏ. Kitô hữu mất đức tin bởi không dám sống niềm tin cũng như không đáp lại những thách thức của niềm tin; vì Lời Chúa là “gươm hai lưỡi, dò xét tâm hồn và thử thách tâm can”. Vậy mà, ở mọi thời, vẫn có nhiều người khôn ngoan mà với họ, “Bỏ Thầy, chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời!”. Lời Chúa tuy khó nghe, nhưng ban sự sống; dẫu ‘chướng tai’, nhưng là thần khí chiếu rọi.

Cũng có một số người bỏ Chúa không vì Lời Chúa ‘chướng tai' nhưng vì Kitô hữu sống ‘gai chướng!’. Những gì họ nghe người đạo gốc nói, những gì họ thấy người đạo dòng làm, họ hồ nghi và mất niềm tin. Không ít người dè bĩu và khoá chặt trái tim!
 
Một anh đạo dòng biết người láng giềng của mình là một ông già cực đoan vốn tự xưng là vô thần. Anh tìm cách tiếp xúc, kết bạn, giới thiệu Chúa và thành công trong việc tặng ông già một cuốn Thánh Kinh, lòng đầy hy vọng. Ông hàng xóm vui vẻ nhận và hứa đọc. Sau một thời gian, tình cờ anh ghé thăm, thấy cuốn Thánh Kinh nằm trong xó dưới sàn nhà. Rất đỗi ngạc nhiên, anh hỏi, “Sao cuốn sách nằm đây? Ông có đọc nó không?”. Ông hàng xóm lạnh nhạt đáp, “Mỗi ngày tôi đọc cuộc sống anh, tôi đâu cần đọc thêm nó!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Tôi đọc cuộc sống anh!”. Bạn và tôi có cả hồng ân lẫn trách nhiệm trong việc sống và thông chuyển Lời Chúa cho người khác, hầu dẫn họ tin theo Ngài! Tại sao người vô thần kia lại lạnh lùng đến thế? Hãy đọc những lời của cha Flor McCarthy: “Tôi là cuốn Thánh Kinh đối với người hàng xóm; người ấy đọc tôi mỗi ngày. Người ấy đọc tôi trong nhà tôi; đọc tôi trên đường. Người ấy là họ hàng, một người bạn, hoặc chỉ là một người quen biết sơ giao. Cũng có thể người ấy không biết tên tôi; tuy nhiên, anh ta vẫn đang đọc Thánh Kinh qua cuộc sống tôi!”. Bạn và tôi có trở nên Lời của Chúa, Lời bình an, Lời yêu thương?

Chúng ta có thể cầu nguyện,
 
“Lạy Chúa, mỗi ngày, Chúa ‘hào hoa’ gieo Lời, con ‘hào hiệp’ hứng Lời; cho con dám ‘hào hùng’ sống Lời, hầu nó có thể mọc và đơm hoa kết trái trong các tâm hồn!”, Amen.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây