TIN MỪNG CHÚA NHẬT - LỄ TRỌNG

Chúa Nhật -Lễ Thánh Gia Thất -Năm C

Còn Chúa Giêsu thì tiến tới trong sự khôn ngoan (Lc 2, 41-52).
Đọc các tin khác ➥
TÌM KIẾM

Lời Chúa THỨ TƯ TUẦN 5 MÙA CHAY

Thứ hai - 11/03/2024 21:23 |   552
“Thật, tôi bảo thật cho các ông: hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội.” (Ga 8,31-42)

20/03/2024
THỨ TƯ TUẦN 5 MÙA CHAY

t4 t5 MC

Ga 8,31-42

GIẢI THOÁT KHỎI NÔ LỆ TỘI LỖI
“Thật, tôi bảo thật cho các ông: hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội.” (Ga 8,31-42)

Suy niệm: Người Do Thái đang sống dưới ách thống trị của đế quốc Rô-ma thế mà lòng kiêu hãnh dân tộc vẫn không chấp nhận bị nô lệ: “Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ” (Ga 8,33). Chúa Giê-su nhắc họ về một tình trạng nô lệ nguy hiểm hơn nhiều: nô lệ cho nết xấu, cho tội lỗi; nguy hiểm hơn vì: - nó khó nhận biết: đang bị nó trói buộc mà vẫn tưởng mình tự do; - nó là viên thuốc độc bọc đường: người ta phạm tội mà vẫn cảm thấy vui khoái, an nhiên tự tại. Lời Chúa cảnh báo người Do Thái cũng là cảnh báo chúng ta phải gọi đích danh, nhìn đúng chân tướng của thứ nô lệ nguy hiểm này.
 

Mời Bạn: Chế độ nô lệ ngày nay đã bị xoá bỏ, nhưng vẫn còn đó biết bao nhiêu kiểu nô lệ mới: tình trạng bóc lột sức lao động, cách riêng lao động trẻ em, những hình thức mại dâm công khai hoặc trá hình, v.v… Bi đát hơn nữa có những thứ nô lệ trói buộc cả tinh thần: Cứ nhìn những người nghiện ma túy trong cơn vật vã khi thiếu thuốc mới thấy hết nỗi khổ của những ai phải chịu cảnh nô lệ do đam mê tự họ gây nên. Rồi còn những thứ nghiện mới, nghiện mua sắm, nghiện trò chơi trên mạng… Những thứ đó làm người ta mất tự do nhưng vẫn cứ tưởng rằng: “Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ.” Mời bạn xét mình xem còn đam mê nào bạn đang vướng mắc mà không thể dứt bỏ.
 

Sống Lời Chúa: Quyết tâm chừa bỏ một thói quen xấu trong Mùa Chay này.
 

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa biết con yếu đuối trước những cảm dỗ của thế gian. Xin thêm sức cho con, để con có thể vác thập giá theo Chúa bằng cách từ bỏ lối sống theo trào lưu tục hóa của thế giới hôm nay. Amen.

Thứ Tư MC V: Lạy Chúa! Chúa nói: “Nếu Con Người có giải phóng các ông, thì các ông mới thật sự là người tự do”. Những người Dothái tìm cách giết Chúa, mà nghĩ mình đang phụng thờ Thiên Chúa. Chính bởi tình yêu đối với Lề Luật, truyền thống, mà họ đã chống đối Chúa. Tình yêu mù quáng sẽ làm chúng con mất tự do, bị cầm tù. Khi chúng con nhận biết Chúa là bắt đầu có tự do, “tự” là từ, “do” là nguyên do, nhận biết mình từ NGUYÊN DO, là Chúa mà đến, và  mình sẽ quay trở về lại với NGUYÊN DO, khi đó chúng con được tự do. Xin cho chúng con nhận biết Chúa, để quay về với Chúa trong Mùa Chay Thánh này. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ TƯ TUẦN 5 MÙA CHAY

Ca nhập lễ

Chúa là Đấng giải thoát tôi khỏi cơn giận của quân thù. Lạy Chúa, Chúa nâng tôi lên cao vượt bọn người chống đối, và cứu tôi khỏi con người gian ác.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa rất từ bi nhân hậu, chính Chúa đã làm cho chúng con biết ăn năn hối cải, quyết tâm phụng sự Chúa; xin hằng thương soi sáng tâm hồn chúng con và nhận lời chúng con khẩn nguyện. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: Ðn 3, 14-20. 91-92. 95

“Người đã sai thiên thần của Người đến giải thoát các tôi tớ Người”.

Trích sách Tiên tri Ðaniel.

Trong những ngày ấy, vua Nabucôđônôsor nói rằng: “Hỡi Sidrach, Misach và Abđênagô, có phải các ngươi không chịu thờ các thần của ta và lạy tượng vàng ta đã dựng không? Vậy nếu các ngươi đã sẵn sàng, thì lúc nghe tiếng kèn, tiếng huyền cầm, tiếng còi, quyển sáo và các thứ nhạc khí, các ngươi phải sấp mình thờ lạy tượng ta đúc. Nhưng nếu các ngươi không chịu sấp mình thờ lạy, lập tức các ngươi sẽ bị ném vào lò lửa cháy bừng. Và coi Chúa nào sẽ cứu thoát các ngươi khỏi tay ta”. Sidrach, Misach và Abđênagô trả lời với vua Nabucôđônôsor rằng: “Tâu lạy vua, chúng tôi không cần trả lời cùng vua về việc này, vì đây Thiên Chúa chúng tôi thờ có thể cứu thoát chúng tôi khỏi lò lửa cháy bừng, và khỏi tay đức vua; nhược bằng Thiên Chúa chúng tôi không muốn thì, tâu lạy vua, vua nên biết rằng chúng tôi không thờ các thần của vua và không lạy tượng vàng của vua dựng lên”.

Bấy giờ vua Nabucôđônôsor thịnh nộ, mặt biến sắc, nhìn thẳng vào Sidrach, Misach và Abđênagô, ông ra lệnh đốt lò nóng hơn thường gấp bảy lần, và truyền lệnh các tráng sĩ trong cơ binh trói chân Sidrach, Misach và Abđênagô, và ném vào lò lửa cháy bừng.

Bấy giờ vua Nabucôđônôsor bỡ ngỡ, vội vã đứng lên và nói với các triều thần rằng: “Chớ thì ta không ném ba người bị trói vào lò lửa sao?” Các ông trả lời với vua rằng: “Tâu lạy vua, thật có”. Vua nói: “Ðây ta thấy có bốn người không bị trói đi lại giữa lò lửa mà không hề hấn gì; dáng điệu người thứ tư giống như Con Thiên Chúa”. Vua Nabucôđônôsor nói tiếp: “Chúc tụng Chúa của Sidrach, Misach và Abđênagô, Ðấng đã sai thiên thần của Người đến giải thoát các tôi tớ tin cậy Người, không chịu vâng phục mệnh lệnh của nhà vua và thà hy sinh thân xác, chớ không phục luỵ thờ lạy Chúa nào khác ngoài Thiên Chúa của họ”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Ðn 3, 52. 53. 54. 55. 56

Ðáp: Chúa đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời

Xướng:Lạy Chúa là Thiên Chúa cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng, đáng ca ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời. Chúc tụng thánh danh vinh quang Chúa, đáng ca ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời.

Xướng: Chúa đáng chúc tụng trong đền thánh vinh quang Chúa, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.

Xướng: Chúc tụng Chúa ngự lên ngai vương quyền Chúa, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.

Xướng: Chúc tụng Chúa, Ðấng nhìn thấu vực thẳm và ngự trên các Thần Vệ Binh, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.

Xướng: Chúc tụng Chúa ngự trên bầu trời, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.

Câu Xướng Trước Phúc Âm

Chúa phán: “Ta là sự sống lại và là sự sống; ai tin Ta, sẽ không chết đời đời”.

PHÚC ÂM: Ga 8, 31-42

“Nếu Chúa Con giải thoát các ngươi, thì các ngươi thực sự được tự do”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với những người Do-thái đã tin nơi Ngài rằng: “Nếu các ngươi cứ ở trong lời Ta, các ngươi sẽ thật là môn đệ của Ta, và sẽ được biết sự thật, và sự thật giải thoát các ngươi”. Họ thưa lại Người: “Chúng tôi là con cháu Abraham, và chưa bao giờ làm nô lệ ai cả. Tại sao ông lại nói “Các ngươi sẽ được tự do”?”. Chúa Giêsu trả lời rằng: “Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Hễ ai phạm tội, thì làm nô lệ cho tội. Mà tên nô lệ không ở mãi trong nhà; người con mới ở vĩnh viễn trong nhà. Vậy nếu Chúa Con giải thoát các ngươi, thì các ngươi sẽ được tự do thực sự. Ta biết các ngươi là con cháu Abraham, thế mà các ngươi lại tìm giết Ta: vì lời Ta không thấm nhập vào lòng các ngươi. Ta nói những điều Ta đã thấy nơi Cha Ta. Còn các ngươi, các ngươi làm điều các ngươi đã thấy nơi cha các ngươi”. Họ đáp lại: “Cha chúng tôi chính là Abraham!” Chúa Giêsu nói: “Nếu thực các ngươi là con cháu Abraham, thì các ngươi làm công việc của Abraham! Nhưng các ngươi đang tìm giết Ta, là người đã nói cho các ngươi biết sự thật mà Ta nghe tự Thiên Chúa. Ðiều đó Abraham đã không làm! Các ngươi đang làm việc của cha các ngươi!” Họ lại nói: “Chúng tôi không phải là những đứa con hoang! Chúng tôi chỉ có một Cha là Thiên Chúa!” Chúa Giêsu nói: “Nếu Thiên Chúa là Cha các ngươi, thì các ngươi yêu mến Ta, vì Ta tự Thiên Chúa mà đến; vì Ta không tự mình mà đến, nhưng chính Ngài đã sai Ta đến”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, Chúa đã ban cho chúng con bánh và rượu này, để chúng con dùng làm của lễ tôn vinh Danh Thánh; cúi xin Chúa vui lòng chấp nhận, và biến đổi thành linh dược chữa lành chúng con. Chúng con cầu xin…

Lời tiền tụng thương khó I

Ca hiệp lễ

Thiên Chúa đã đem chúng ta về nước Con yêu dấu của Chúa, trong Người chúng ta được ơn cứu rỗi nhờ Máu Người, và được ơn tha tội.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, chúng con vừa lãnh nhận Mình và Máu Thánh Ðức Ki-tô; xin cho của ăn này nên thần dược chữa chúng con khỏi mọi nết xấu, và gìn giữ chúng con luôn vững mạnh. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

NÔ LỆ VÀ TỰ DO (Ga 8,31-42)
Lm. Giuse Tạ Minh Quý

Nô lệ và tự do là hai tình trạng đối nghịch nhau trong đời sống con người. Nếu nô lệ là tình trạng mà con người tìm mọi cách để thoát ra, thì tự do là tình trạng mà con người mãi khát khao kiếm tìm. Ngay từ ban đầu, tự do đã được ban tặng như là phẩm giá của con người, nhưng tại sao con người lại đánh mất và làm sao để có tự do đích thực?

Chúa Giê-su cho biết con người đánh mất tự do vì phạm tội: “Hễ ai phạm tội, thì làm nô lệ cho tội.” (Ga 8,34) Trọng tâm của hành vi phạm tội là ý muốn chối bỏ Thiên Chúa và thánh ý của Ngài. Đó là tự tách biệt chính mình ra khỏi Thiên Chúa. Cụ thể, những người Do-thái trong câu chuyện Tin Mừng này đã chối từ Chúa Giê-su, tìm cách giết Ngài, bởi vì họ không lắng nghe, không để Lời của Ngài không thấm nhập vào lòng họ. Hậu quả của việc chối từ Chúa Giê-su, cũng là chối từ Chúa Cha, là trở nên nô lệ cho tội lỗi. Nô lệ tự loại trừ chính mình ra khỏi nhà mình: “tên nô lệ không ở mãi trong nhà.”

Đổi ngược lại, Chúa Giê-su cho biết tình trạng tự do đích thực là ở lại trong Lời của Ngài: “Nếu các ngươi cứ ở trong lời Ta, các ngươi sẽ thật là môn đệ của Ta, và sẽ được biết sự thật, và sự thật sẽ giải thoát các ngươi.” (Ga 8, 31-32) Ngài còn nói rõ hơn: “Nếu Chúa Con giải thoát các ngươi, thì các ngươi sẽ được tự do thực sự.” (Ga 8, 36) Chúa Giê-su cho thấy có một sự liên kết chặt chẽ giữa tự do và người môn đệ. Người môn đệ đích thực là người lắng nghe Lời Chúa, để cho Lời Chúa thấm nhập vào trong con tim và đem ra thực hành. Ở trong Lời Chúa cũng là ở trong sự thật – vì Chúa Giê-su chính “là đường, là sự thật và là sự sống.” (Ga 14,6)  Những ai ở trong Chúa Giê-su thì cũng được ở trong nhà của Ngài. “Người con mới ở vĩnh viễn trong nhà.”

Ước gì mùa Chay thánh này giúp chúng ta hoán cải, mở lòng mình đón nhận Lời Chúa Giê-su, ở lại trong Ngài, bước theo Ngài, để được giải thoát, được tự do thực sự, và được ở trong “nhà” với Ngài luôn mãi.

————————–

PHẠM TỘI LÀ LÀM NÔ LỆ CHO TỘI (Ga 8,31-42)
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP

Tin Mừng hôm nay trình thuật cuộc đối chất giữa Đức Giêsu và người Dothái.

Trước tiên, Đức Giêsu khẳng định cho họ biết rằng: nếu họ ở trong Lời của Ngài, tức là sự thật thì họ thuộc về Ngài và trở thành môn đệ, bằng không sẽ trở thành nô lệ cho tội và bị truất phế bất cứ lúc nào!

Khi xác định như thế, Đức Giêsu cảnh báo sự kiêu ngạo tự phụ của người Dothái. Bởi vì họ luôn nghĩ rằng mình thuộc hạng người ưu tuyển, dân riêng, nên có đặc quyền đặc lợi trước mặt Thiên Chúa và không ai có quyền đụng tới họ.

Tiếp theo, Ngài đã vạch trần sự giả tạo nơi người Dothái khi họ dựa vào tổ phụ Apraham và an tâm vì được đảm bảo bởi uy tín của tổ phụ, nhưng lại hành động ngược lại với những gì Apraham đã làm khi xưa. Vì nếu Apraham xưa kia có lòng mộ mến và sẵn sàng nghe lời các tiên tri, thì dân này lại đang tìm cách loại trừ vị tiên tri vĩ đại là chính Đức Giêsu.

Cuối cùng, nếu đọc tiếp đoạn Tin Mừng này, từ câu 44 tiếp theo…, chúng ta thấy rõ Đức Giêsu tuyên bố thẳng thừng là họ không thuộc về Thiên Chúa mà thuộc về ma quỷ.

Ngày nay vẫn còn nhiều người tin một đàng, làm một nẻo. Có nhiều người tự xưng là đạo gốc, nhưng những hành vi của họ nơi chợ búa, ngoài đồng ruộng hay nơi đường phố thì ngược lại với những gì họ tự hào và tuyên xưng trong nhà thờ.

Lý do, họ không để cho Lời Chúa thấm nhập vào trong tâm hồn, mà chỉ ở trên đầu môi chóp lưỡi mà thôi.

Xin Chúa ban cho chúng ta hiểu và yêu mến cũng như siêng năng tuân giữ Lời Chúa để được thuộc trọn về Ngài. Amen.


QUYẾT TÂM PHỤNG SỰ CHÚA
(THỨ TƯ TUẦN 5 MÙA CHAY)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Tư Tuần 5 Mùa Chay này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chính Chúa đã làm cho chúng ta biết ăn năn hối cải,quyết tâm phụng sự Chúa, xin Chúa hằng thương soi sáng tâm hồn chúng ta, và nhậm lời chúng ta khẩn nguyện.

Quyết tâm phụng sự Chúa là điều chính đáng và phải đạo, bởi vì, Thiên Chúa luôn trung thành với lời Người đã hứa. Trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, thư gửi tín hữu Hípri cho thấy: Cả lời hứa lẫn lời thề đều bất di bất dịch, và khi thề hứa, Thiên Chúa không thể nói dối được. Do đó, chúng ta là những kẻ ẩn náu bên Thiên Chúa, chúng ta được mạnh mẽ khuyến khích nắm giữ niềm hy vọng dành cho chúng ta.

Quyết tâm phụng sự Chúa, bởi vì, Thiên Chúa đã không tiếc gì với con người, ngay cả việc, ban cho chúng ta: chính Con Một của Người. Trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Autinh đã nói: Thiên Chúa đã dùng Ngôi Lời của Người để tạo thành vũ trụ; Thiên Chúa không thể ban cho nhân loại ân huệ nào lớn hơn là làm cho Ngôi Lời trở nên Đầu của nhân loại, và nhân loại trở nên chi thể của Ngôi Lời, tức là Đức Kitô, khiến Đức Kitô vừa là Con Thiên Chúa vừa là con loài người.

Quyết tâm phụng sự Chúa, giữ vững niềm trông cậy nơi Chúa, Người sẽ không bao giờ để chúng ta thất vọng bao giờ, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Đanien đã cho chúng ta thấy Thiên Chúa đã sai thiên sứ giải cứu Sácrác, Mêsác và Avết Nơgô trong lò lửa. Chính vì thế, trong bài Đáp Ca, ngôn sứ Đanien đã dâng lời ngợi khen Chúa: Xin dâng lời khen ngợi suy tôn muôn đời. Lạy Chúa, chúc tụng Ngài là Thiên Chúa tổ tiên chúng con, chúc tụng danh thánh Ngài vinh hiển.

Quyết tâm phụng sự Chúa, bởi vì, Chúa đã dùng Lời của Người mà thánh hóa, giải thoát chúng ta khỏi sự dối trá, lọc lừa của Satan. Câu Tung Hô Tin Mừng: mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Hạnh phúc thay người thành tâm thiện chí, hằng ấp ủ Lời Chúa trong lòng, nhờ kiên nhẫn mà sinh hoa kết quả. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do. Người Con chính là Ngôi Lời, là Lời Hằng Sống, là Sự Thật. Sự thật sẽ giải phóng chúng ta, nhưng, những người Dothái lại đang tìm cách thủ tiêu Đấng là Sự Thật, vì thế, Đức Giêsu nói: Tôi biết các ông là dòng dõi ông Ápraham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông. Ước gì chúng ta biết để cho Lời Chúa thấm nhập vào chúng ta, để đôi mắt tâm hồn chúng ta được soi sáng mà nhận ra tình yêu của Chúa dành cho chúng ta, nhất là, trong những tình cảnh tưởng chừng như khắc nghiệt nhất. Ước gì khi đối mặt với những khó khăn thử thách, chúng ta vẫn cứ giữ vững lòng tin, cậy, mến và quyết tâm phụng sự Chúa cho đến cùng. Ước gì được như thế!

Ở LẠI TRONG LỜI
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi!”.

Hudson Taylor, ‘một Phaolô của thế kỷ 19’, truyền giáo 51 năm tại Trung Hoa lục địa; ông đem về cho Chúa hàng vạn linh hồn. Những ngày cuối đời, ông nói với một người bạn, “Tôi rất yếu, tôi không thể đọc Thánh Kinh; thậm chí, không thể cầu nguyện. Tôi chỉ có thể nằm yên trong vòng tay Chúa như một em bé, và hạnh phúc ‘ở lại trong lời’ Ngài!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay cho thấy, ‘Ở lại trong lời’ - trải nghiệm của Taylor - cũng là trải nghiệm của những bạn trẻ thời Đaniel hoặc ngay cả trải nghiệm của chính Chúa Giêsu.

‘Ở lại trong lời’ của ai, giả thiết bạn phải tin vào người ấy! Niềm tin sẽ không có thật cho đến khi nó chạm đến một thái độ; và trên hết, chạm đến một lựa chọn cụ thể của một con người. Đaniel cho thấy thái độ anh hùng và sự lựa chọn anh dũng không phải của một, nhưng của những ba người bạn của ông - bài đọc một. Họ chọn chịu ném vào lò lửa khi tỏ thái độ bất tuân lệnh vua Nabucôđônosor, người buộc họ bái lạy tượng thần. Thật tuyệt vời, như vua nhận xét, “Con của thần minh” đã đến, cùng đi với họ giữa lửa. Ngài giải thoát họ, đến nỗi vua đã phải ngưỡng mộ và hẳn, đã cùng họ ca khen, “Xin dâng lời khen ngợi suy tôn muôn đời!” - Thánh Vịnh đáp ca.

Với bài Tin Mừng, Chúa Giêsu nói, “Nếu các ông ‘ở lại trong lời’ của tôi, các ông thật là môn đệ tôi!”. Với Ngài, ‘ở lại trong lời’ Ngài là làm cho cuộc sống của bạn và tôi phù hợp với cuộc sống của Ngài; là nên giống Ngài, nói như Ngài, làm như Ngài và nhất là làm những gì Chúa Cha muốn như Ngài đã làm. Tắt một lời, ‘ở lại trong lời’ là thuộc về Ngài, nên môn đệ Ngài. Nó còn là một điều gì đó thánh thiêng, đòi hỏi kiên trì mỗi ngày; đồng thời, biết cách trỗi dậy, ‘phủi bụi’ bản thân để bắt đầu lại mỗi khi chùn bước hay vấp ngã.

Chúa Giêsu còn nói, “Các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông!”. Sự thật ở đây chính là tự do Ngài ban; nó sâu sắc hơn nhiều so với tự do thế gian. Tự do ở đây không chỉ đơn giản là tự do chính kiến, tự do chọn bất cứ điều gì tôi muốn, khi nào tôi muốn và theo cách tôi muốn. Ở đây là tự do làm điều lành với một nội tâm chính trực; và nhất là ‘tự do hy tế’, nghĩa là sẵn sàng làm một lễ dâng như Ngài đã nên một “Lễ Dâng!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi!”. Nếu xác tín Lời Chúa là Ánh Sáng và là Sự Sống, thì khi ‘ở lại trong lời’ của Ngài, chúng ta ở lại trong cung lòng Chúa Cha “như một em bé”. ‘Ở lại trong lời’ của Ngài, coi Lời Ngài như “nhà” của mình, bạn và tôi sẽ tự do thoát khỏi cái tôi ích kỷ, khỏi những ràng buộc bản năng hầu sống theo các phẩm tính thần linh; chính xác hơn, tự do để nên giống Chúa Giêsu và làm theo ý Ngài. Lúc đó, dù ‘đi qua lửa’ hay ‘lao vào giông bão’ cuộc đời, chúng ta vẫn bước đi ung dung, tự do, với phong thái của một người con trai, con gái của Cha trên trời!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con chiều theo những gì bản năng muốn, hoặc phô diễn những gì thế gian chuộng. Dạy con luôn yêu điều Chúa muốn, làm điều Chúa thích!”, Amen.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây