Cát bụi làm người
Phận người nhỏ bé, mong manh,
tựa hạt cát lạc lõng giữa sa mạc.
Gió cuốn đi, thời gian phủ lấp,
tưởng chừng chẳng là gì trong dòng chảy vô tận.
Nhưng...
Chúa đã cúi xuống,
gom từng hạt cát vào lòng tay.
Bụi tro hóa hình hài,
Được chạm vào bởi tình yêu muôn thuở.
Hơi thở Ngài thổi vào,
biến cát bụi thành sự sống,
thành con người mang dấu ấn thiêng.
Cát bụi làm người...
Dẫu mong manh,
phận người vẫn sáng lên trong ánh mắt Chúa.
Giữa cõi đời gió bụi,
tình yêu Ngài nâng niu từng giây phút.
Cát bụi... nhưng được gọi bằng tên.
Cát bụi... nhưng trở nên quý giá trong bàn tay Chúa.
Khi Chúa yêu thương ta...
Ta đã ở trong trái tim Người
từ thuở đời đời.
Từng nhịp đập yêu thương
gọi tên ta trong thinh lặng.
Dẫu nhỏ bé, dẫu mong manh,
ta vẫn được giữ gìn trong vòng tay dịu dàng.
Chúa yêu ta...
Không vì ta xứng đáng,
nhưng vì tình yêu Người là vô tận.
Ta ở trong trái tim Người,
và Người ở trong trái tim ta.
Một tình yêu không bao giờ phai nhòa,
ôm lấy cát bụi,
nâng niu từng phận người yếu đuối.
L.m Giuse Hoàng Kim Toan
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn