THỨ BA TUẦN 29 THƯỜNG NIÊN
Thánh Isaac Jôgues, thánh Gioan Brêbeuf và các Bạn tử đạo
Thánh Phaolô Thánh Giá, linh mục
Lc 12, 35-38
TỈNH THỨC SẴN SÀNG
“Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay.” (Lc 12, 35-36)
Suy niệm: Người Do-thái thường tổ chức tiệc cưới lớn, ăn uống dây dưa suốt mấy ngày đêm, có khi kéo dài cả tuần lễ. Vì thế, ngồi đợi chủ đi ăn cưới trở về không phải chuyện dễ. Có thể chủ về nửa đêm hay giữa ban ngày, có thể ông về khi đầu hôm hay lúc tảng sáng. Nhất là khi chủ đi ăn cưới xa thì không biết ngày nào ông mới về và về giờ nào. Do đó, muốn đợi chủ đi ăn cưới về thì phải sẵn sàng dầu đèn, tư thế sẵn sàng để phục vụ. Phong thái này, người ta vẫn thường nói tới như là tư thế sẵn sàng, sống trong tỉnh thức. Nghĩa là, bất cứ khi nào Chúa đến, con người ấy vẫn luôn sẵn sàng đón Ngài.
Mời Bạn: Chúa Giêsu muốn những ai tin Ngài đều sống với tinh thần này, sẵn sàng chờ Ngài lại đến. Ngài sẽ đến bất chợt như ông chủ đi xa trở về. Vì chẳng ai biết được vào ngày nào, giờ nào Chúa sẽ đến, nên chúng ta được mời gọi sống tỉnh thức, sẵn sàng chờ đón Chúa mỗi ngày, mỗi giây phút của cuộc sống chúng ta.
Chia sẻ: Chia sẻ một kinh nghiệm sống tỉnh thức, cách thực hành cụ thể nào đã làm để chứng tỏ sự sẵn sàng chờ Chúa.
Sống Lời Chúa: Ngày hôm nay tôi sống tỉnh thức bằng cách chu toàn các việc bổn phận đạo đức (thánh lễ, đọc kinh…) và đời thường (lao động, việc gia đình…) một cách chu đáo, tốt đẹp.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu Cứu thế, giờ này đây, xin hãy đến và gõ cửa hồn con. Xin thúc đẩy lòng con để con ao ước Chúa đến mỗi ngày. Xin Chúa đến và ở lại với con, ngõ hầu con được ở với Chúa và để con luôn có Chúa ở trong con. Amen.
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ BA TUẦN 29 THƯỜNG NIÊN
Ca nhập lễ
Lạy Chúa, tôi kêu van Ngài, bởi Ngài nhậm lời tôi, xin ghé tai về bên tôi, xin nghe rõ tiếng tôi. Lạy Chúa, xin gìn giữ tôi như con ngươi mắt Chúa, xin che chở tôi trong bóng cánh của Ngài.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, xin tạo cho chúng con một tấm lòng trung tín và quảng đại để chúng con nhiệt thành phụng sự Chúa. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: (Năm I) Rm 5, 12. 15b. 17-19. 20b-21
“Nếu bởi tội của một người mà sự chết đã thống trị, thì càng được thống trị hơn nữa trong sự sống do một Người”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, cũng như do một người mà tội lỗi đã nhập vào thế gian, và do tội lỗi có sự chết, và thế là sự chết đã truyền đến mọi người, vì lẽ rằng mọi người đã phạm tội. Vì nếu bởi tội của một người mà nhiều người phải chết, thì ân sủng của Thiên Chúa và ơn huệ kèm trong ân sủng của một người, là Ðức Giêsu Kitô, càng tràn ngập chan chứa hơn nữa tới nhiều người. Vì nếu bởi tội của một người mà sự chết đã thống trị do một người đó, thì những người lãnh được ân sủng và ơn huệ dồi dào bởi đức công chính, càng được thống trị hơn nữa trong sự sống do một người là Ðức Giêsu Kitô.
Do đó, tội của một người truyền đến mọi người, đưa tới án phạt như thế nào, thì đức công chính của một người truyền sang mọi người, đưa tới bậc công chính ban sự sống cũng như thế. Vì như bởi tội không vâng lời của một người mà muôn người trở thành những tội nhân thế nào, thì do đức vâng lời của một người mà muôn người trở thành kẻ công chính cũng như thế.
Nhưng ở đâu càng đầy tràn tội lỗi, thì ở đó càng tràn đầy dư dật ân sủng: để như tội lỗi đã thống trị làm cho người ta chết thế nào, thì nhờ đức công chính, ân sủng sẽ thống trị làm cho người ta sống đời đời do Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, cũng như vậy.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 39, 7-8a. 8b-9. 10. 17
Ðáp: Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Chúa
Xướng: Hy sinh và lễ vật thì Chúa chẳng ưng, nhưng Ngài đã mở tai con. Chúa không đòi hỏi lễ toàn thiêu và lễ đền tội, bấy giờ con đã thưa: “Này con xin đến”.
Xướng: Như trong Quyển Vàng đã chép về con: lạy Chúa, con sung sướng thực thi ý Chúa, và pháp luật của Chúa ghi tận đáy lòng con.
Xướng: Con đã loan truyền đức công minh Chúa trong đại hội, thực con đã chẳng ngậm môi, lạy Chúa, Chúa biết rồi. .
Xướng: Hãy mừng vui hoan hỉ trong Chúa, bao nhiêu kẻ tìm Chúa, và luôn luôn nói: Chúa thực là cao cả! Bao nhiêu kẻ mong ơn phù trợ của Ngài.
Bài Ðọc I: (Năm II) Ep 2, 12-22
“Chính Người là sự bình an của chúng ta, Người đã làm cho đôi bên nên một”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh em thân mến, khi ấy anh em không có Ðức Kitô, anh em bị đặt ra ngoài cộng đồng Israel, anh em là những người xa lạ đối với những giao ước, không được cậy trông lời hứa và cũng không được biết Thiên Chúa ở cõi đời này. Xưa kia anh em là những kẻ ở xa, thì nay trong Ðức Giêsu Kitô, anh em đã nên gần nhờ bửu huyết của Người. Chính Người là sự bình an của chúng ta, Người đã làm cho đôi bên nên một, đã phá đổ bức tường ngăn cách, tiêu diệt sự hận thù trong thân xác của Người, tức là bãi bỏ lề luật cũ với những thể lệ, để kiến tạo cả hai nên một người mới, đem lại bình an, dùng thập giá giải hoà hai dân tộc trong một thân thể với Thiên Chúa. Nơi Người, mối thù nghịch đã bị tiêu diệt, và Người đã đến loan báo Tin Mừng bình an cho anh em là những kẻ ở xa, và bình an cho những kẻ ở gần. Và chính nhờ Người mà chúng ta đôi bên được đến gần Cha trong cùng một Thần Trí.
Vì vậy, anh em không còn là khách trọ và khách qua đường nữa, nhưng là người đồng hương với các Thánh và là người nhà của Thiên Chúa: anh em đã được xây dựng trên nền tảng các Tông đồ và các Tiên tri, có chính Ðức Giêsu Kitô làm đá góc tường. Trong Người, tất cả toà nhà được xây dựng cao lên thành đền thánh trong Chúa; trong Người, cả anh em cũng được xây dựng làm một với nhau, để trở thành nơi Thiên Chúa ngự trong Thánh Thần.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 84, 9ab-10. 11-12. 13-14
Ðáp: Chúa phán bảo về sự bình an cho dân tộc Người (c. 9).
Xướng: Tôi sẽ nghe Chúa là Thiên Chúa của tôi phán bảo điều chi? Chắc hẳn Người sẽ phán bảo về sự bình an. Vâng, ơn cứu độ Chúa gần đến cho những ai tôn sợ Chúa, để vinh quang Chúa ngự trị trong đất nước chúng tôi.
Xướng: Lòng nhân hậu và trung thành gặp gỡ nhau, đức công minh và sự bình an hôn nhau âu yếm. Từ mặt đất, đức trung thành sẽ nở ra, và đức công minh tự trời nhìn xuống.
Xướng: Vâng, Chúa sẽ ban cho mọi điều thiện hảo, và đất nước chúng tôi sẽ sinh bông trái. Ðức công minh sẽ đi trước thiên nhan Chúa, và ơn cứu độ theo sau lốt bước của Ngài.
Alleluia: Ga 17, 17b và a
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Lời Cha là chân lý; xin hãy thánh hoá chúng trong sự thật”. – Alleluia.
Hoặc đọc: Alleluia, alleluia! Anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức đững vững trước mặt Con Người – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 12, 35-38
“Phúc cho đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, xếp chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy”.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết phụng thờ Chúa tại bàn thánh này, với tâm hồn tự do của con cái Chúa, để những mầu nhiệm chúng con đang cử hành đem lại cho chúng con nguồn ơn thanh tẩy. Chúng con cầu xin..
Ca hiệp lễ
Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Người, và nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của Người, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết, và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn.
Hoặc đọc:
Con Người đến, để ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, Chúa vừa gọi chúng con tời bàn tiệc Nước Trời và ban dồi dào sức sống mới, xin Chúa phù trợ chúng con trong cuộc sống hằng ngày và dạy chúng con biết tìm kiếm những hồng ân vĩnh cửu. Chúng con cầu xin…
Suy niệm
TỈNH THỨC THÌ SẼ ĐƯỢC CỨU (Lc 12, 35-38)
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP
Những trận mưa lớn kèm gió to tại nơi này hay nơi kia đã khiến bao người nhiều phen ú tim với “những cái chết không báo trước” do những cây cổ thụ đổ xuống hay do sạt lở đất đè lên người…
Hôm nay, bài Tin Mừng trình thuật việc Đức Giêsu căn dặn các môn đệ về sự tỉnh thức để đón chờ Chúa đến.
Tinh thần đón chờ này được ví như người đầy tớ đón chờ ông chủ đi ăn cưới về. Người đầy tớ không hề biết bao giờ ông chủ về, vì đám cưới của người Do thái thường kéo dài có khi buổi sáng, có khi cả ngày hay tới đêm khuya… hoặc cũng có thể kéo dài lên tới vài ngày. Tuy nhiên, sự chờ đợi của họ không phải chỉ có ngồi và chờ, nhưng phải thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. Như vậy, họ phải luôn trong tư thế làm việc, sẵn sàng. Tại sao vậy? Thưa! Vì sự xuất hiện của ông bất thình lình đến độ như tên trộm.
Như vậy, tỉnh thức mà Đức Giêsu nói đến ở đây chính là mỗi người cần có thái độ sẵn sàng đón chờ ngày Chúa đến; chờ đợi cái chết của chính mình trong tinh thần của kẻ tỉnh thức với đầy đủ đèn, dầu trong tay là những hy sinh, những việc đạo đức…
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy tỉnh thức để sống trong ơn Chúa. Muốn được sống trong tâm tình con Chúa, phải luôn có thái độ sám hối, ăn năm, làm việc lành phúc đức. Cần thanh tẩy đời sống hằng ngày. Nêu gương sáng cho tha nhân.
Làm được điều đó, chúng ta sẽ được Thiên Chúa trọng thưởng là hạnh phúc đời đời trong cuộc sống mai hậu.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con luôn có tinh thần tỉnh thức qua cuộc sống thường ngày bằng những công việc làm cụ thể trong sự hướng thiện, để một khi Chúa đến với mỗi người chúng con bất cứ giờ nào, chúng con đều sẵn sàng ra đi nghênh đón Chúa. Amen.
VỀ QUÊ
(Thứ Ba sau Chúa Nhật XXIX TN – Lc 12,35-38) - Lm. Guse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
Tôi đã khóc khi xem clip bản nhạc “Về quê con ơi” của nhạc sĩ Quốc Vũ và cũng là người trình bày dựa trên ý bài thơ “Cố lên con” của nhà giáo Nguyễn Khắc Ân. Qua giọng ca không chuyên của một trung niên toát lên nhiều nét rất thật của kiếp người. “Cố lên con, sắp tới quê rồi… chỉ hơn ngàn cây số nữa thôi. Về quê ta tắm sữa mẹ hiền”. Chuyện thật tưởng chừng như bịa trên quê nhà Việt Nam mới đây thôi: Trong một xóm trọ thành phố Sài Gòn, một đêm nọ các “cư dân tỉnh xa”, hầu hết chung kiếp bán sức lao công để nuôi sống mình và người thân quê nhà, đều tất bật dọn dẹp hành lý như cho một kỳ di tản hay lần chuyển nhà trọ.
Cái sự lạ là hầu hết chứ không phải một vài người, một vài gia đình. Lý do là đây: bốn tháng bị “cách ly” vì tình hình dịch bệnh. Khốn khổ tư bề không chỉ vì thất nghiệp, mất thu nhập mà còn vì quá căng thẳng và hoang mang trước nhiều kiểu cách chống dịch vừa thiếu khoa học vừa thiếu tình người. Họ mang mặc cảm bị bỏ rơi vì là thành phần xa lạ. Nay bỗng có tin: Đúng 00 giờ ngày… tháng… năm 2021 thành phố mở chốt cho người dân các tỉnh ngoài được trở về quê nhà. Ngỡ rằng chỉ xóm mình là sẵn sàng và sẽ là nhóm trước tiên ra khỏi thành phố. Ngờ đâu vừa tới chốt chặn thì cả rừng xe honđa đến cả vài ngàn chiếc. Mình đã sẵn sàng, tỉnh thức đến đúng 00 giờ thế mà vẫn là kẻ đi sau.
Quê nhà. Trong cảnh lao đao khốn khó chúng ta mới thấu hiểu quê nhà mới thực là vùng trời bình yên. Dù đói dù no thì luôn có đó những cánh tay, những tấm lòng cảm thông, đỡ nâng, chia sẻ. Một ca từ của nhạc sĩ Trần Tiến nói lên hiện thực này: “Mẹ ơi, thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình” (Mẹ tôi).
Tin Mừng ngày thứ Ba sau Chúa Nhật XXIX TN tường thuật lời Chúa Giêsu căn dặn các môn đệ và chúng ta rằng hãy tỉnh thức và sẵn sàng luôn. Một chi tiết xem ra quá nghịch thường trong dụ ngôn những người đầy tớ đợi chủ đi ăn cưới về đó là khi chủ về mà thấy họ đang tỉnh thức thì “chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ” (Lc 12,37). Chi tiết lạ thường này là trọng tâm của lời mạc khải. Thiên Chúa luôn đón chờ các tạo vật vốn là hình ảnh của Người trở về để hưởng hạnh phúc vĩnh tồn.
“Sinh ký tử quy”. Sống gửi thác về. Cố nhạc sĩ họ Trịnh đã từng ngân nga: “Cuộc đời là một cõi đi về; Trần gian chỉ là quán trọ”. Kitô hữu tuyên xưng có sự sống đời đời. Trong kiếp lữ hành thì quê hương mỗi người chỉ một. Nhưng Nước Trời (thiên đàng) mới thực là quê hương của mọi người. Thế mà sao chúng ta cứ mãi vấn vương cõi tạm này? Những thiện hảo đời này quả là tốt đẹp và thần dữ đã tinh khôn sử dụng chúng để trói chặt lòng trí chúng ta khiến chúng ta thật khó sẵn sàng tỉnh thức để đón nhận phúc thật thường tồn.
Có những hoàn cảnh xem ra là thiếu may mắn, thậm chí là khốn cùng chẳng hạn lâm cơn bệnh tật nan y lâu dài hoặc sức khỏe dần cạn khi tuổi đời tăng cao. Thế nhưng những hoàn cảnh ấy đã trở thành dịp tốt, vận may cho nhiều người để nghĩ đến quê hương vĩnh hằng để rồi không chỉ tỉnh thức mà còn sẵn sàng nghĩa là chuẩn bị hành trang ra đi, đi về quê thật.
Là Kitô hữu, dưới ánh sáng của lời mạc khải, ước gì chúng ta có được chút xác tín rằng Thiên Chúa là Cha Toàn Năng đang chờ đón chúng ta. Lạy Chúa, con tin nhưng xin củng cố đức tin còn non yếu của chúng con. Thiên Chúa không hề dè sẻn tình thương, ân lộc. Tuy nhiên để có thể đón nhận ân ban thì phải biết gắn bó thiết thân với Người bằng việc cầu nguyện. Cầu nguyện là cách thế củng cố đức tin hữu hiệu (lex orandi, lex credendi: the way we pray leads to the way we believe). “Kho tàng của ngươi ở đâu thì lòng trí của người ở đó” (Mt 6,21). Xin hãy một lần thành thật trả lời: Kho tàng quý giá nhất của tôi ở đâu? Quê hương vĩnh hằng của tôi ở đâu?
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn