Nội đêm nay
Trong bài Tin Mừng CN 18 TN C (Lc 12,13-21) có nói đến 3 từ ngữ làm chúng ta phải giật mình vì sự đột xuất của nó ‘nội đêm nay’: không có sự chuẩn bị và lựa chọn, bị động và phải rứt bỏ ngay tức khắc.
Sự đột xuất đã xảy ra cho người phú hộ trong câu chuyện trong đoạn Tin Mừng hôm nay. Ông ta lên kế hoạch cụ thể cho việc tích trữ của cải và hưởng thụ cuộc đời lâu dài, thế nhưng Chúa có kế hoạch khác là chấm dứt cuộc đời trên trần thế của ông để đưa ông vào cõi ngàn thu. Đó là quyền năng của Chúa và không thụ tạo nào trên trần gian có quyền can thiệp vào kế hoạch của Ngài. Điều đáng tiếc ở đây là kế hoạch của phàm nhân không trùng khớp với ý định của Đấng Càn Khôn. Nhưng dầu sao đây chỉ là câu chuyện ảo.
Chính bản thân tôi đã được cảm nghiệm việc ‘đột xuất bị đưa đi’ như vậy để phần nào cảm nghiệm được câu nói của Chúa Giêsu: “Chính lúc các con không ngờ thì Con Người sẽ đến”. Hôm nọ, tôi vừa bị mất ĐT mà không biết, vừa được lệnh lên đường đi nuôi bệnh nhân ở một bệnh viện chưa bao giờ đặt chân đến: mất hết mọi liên lạc, bỏ lại môi trường sống êm ả và những bận tâm thường ngày, chỉ với một ít hành trang và tiền bạc, chơi vơi trong một khung trời mới với một ước mong mọi sự đều qua đi tốt đẹp với sự che chở của Chúa. Tôi cảm nghiệm rằng sẽ có một ngày mình cũng bị bốc đi khỏi trần gian như thế: cũng bất ngờ, cũng đột xuất và không thể thương lượng về thời gian, tình trạng thế nào thì chấp nhận thế ấy. Sống thế nào thì thác thế ấy là vậy. Nghe bảo rằng ở vương quốc đó chỉ sử dụng một loại tiền công đức, tên gọi của nó là ‘những đồng tiền mình đã cho đi’ khi ở trần gian.
Tôi liên tưởng đến câu chuyện về cuộc đời Thánh Phanxicô Xaviê. Ngay những ngày đầu Dòng Tên mới được thành lập, chỉ có 7 thành viên, cha Phanxicô được lệnh lên đường sang châu Á để truyền giáo, một chuyến ra đi không hẹn ngày trở về. Ngài đến truyền giáo ở Ấn Độ, Nhật Bản và tìm cách vào Trung Hoa, một mình tự xoay xở nơi vùng đất xa lạ về ngôn ngữ và văn hóa. Cha bị đưa đi khỏi môi trường văn hóa của châu Âu, của môi trường danh vọng là giáo sư đại học Paris, để dấn thân vào môi trường lạc hậu về văn hóa, đầy dẫy những mối nguy về bệnh tật và tẩy chay về một tôn giáo xa lạ. Sau hơn 10 năm truyền giáo, cha đã rửa tội cho rất nhiều người và đã chết vì bệnh sốt rét: cô đơn trên một hòn đảo nhìn vào mảnh đất truyền giáo Trung Hoa.
Tôi cũng liên tưởng đến bao nhiêu người trẻ, có những người tràn đầy ước mơ cho tương lai với những mảnh bằng vừa học xong, nhưng rồi bệnh tật và có cả cái chết xảy đến với họ, khiến họ như sợi chỉ bị cắt ngang trong tay người thợ dệt. Mẹ Têrêxa Calcutta có kể một câu chuyện: Có một người nữ tu vừa đi du học về, tràn đầy những dự tính trong hoạt động của dòng, chị bị bệnh nan y, chị hỏi mẹ Têrêxa: “Tại sao vậy hở mẹ?”- “Chúa cần chính bản thân con”.
Thiên Chúa có một kế hoạch cho mỗi cuộc đời, đó là một mầu nhiệm ẩn dấu và con người chi biết phó thác vâng phục – dù mình không hiểu và dù trái ý. Dù bị đem đi khỏi cuộc đời ‘nội đêm nay’ hay có điềm báo trước, thì ai nấy cũng phải chấp nhận mà không được ý kiến. Bởi vậy, Chúa nói với ta: các con hãy sẵn sàng và tỉnh thức, vì lúc các con không ngờ thì Con Người sẽ đến. Và dù thế nào đi nữa, bạn hãy biết rằng: điều xảy ra là điều tốt nhất mà Cha nhân lành đã định liệu cho xảy đến, và trong mọi hoàn cảnh hãy biết cảm tạ và phó thác – như con thơ trong tay mẹ hiền.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn